Heo sữa quay & Thạch rau câu
Món
ăn khoái khẩu mà hiện nay người dân thưởng thức phần lớn được làm từ những con
heo sữa bị bệnh, không kiểm dịch…
Gom
tất
“Cả
nhà tui chưa bao giờ ăn thịt heo quay”- ông Mẫn ở Hóc Môn (TPHCM) cho biết.
Từng là lái heo, ông Mẫn hiểu rõ đường đi của những con heo vào lò quay nên mỗi
lần nhắc đến món ăn này, ông ngán tận cổ. “Lúc vào mùa dịch bệnh, mua heo bệnh,
heo chết rẻ như mua rau. Nhưng dân Sài Gòn vẫn đổ về Đồng Nai, Bình Dương lùng
sục.
Số
heo bệnh, chết gom được đều đưa về xử lý sau đó đưa đi các lò quay”. Mỗi ký heo
bệnh, heo chết theo ông Mẫn chỉ 5.000-10.000 đồng/kg, tuy nhiên khi được “tân
trang”, nó được bán lên 80.000-100.000 đồng/kg. Trong khi heo nguyên con chỉ có
giá vài chục nghìn nhưng sau khi tẩm gia vị, quay lên, bán nguyên con cho các
đám tiệc vài trăm nghìn/con.
Bà
Năm, một hộ nuôi heo có tiếng ở xã Tân Thông Hội, huyện Củ Chi (TPHCM) cho
biết, gặp những lúc trái gió trở trời heo ngã bệnh, thương lái gom ngay. “Heo
khỏe có giá khác, heo bệnh và heo chết có giá khác, bao nhiêu họ cũng gom” – bà
Năm nói.
Theo
Trạm kiểm dịch động vật Thủ Đức, mỗi ngày có khoảng 50.000 con heo sữa vào
TPHCM tiêu thụ, đó là chưa kể hàng nghìn heo sữa lậu khác ngụy trang đủ kiểu để
vào các lò quay. Bà Đặng Thị Tuyết- Trưởng trạm kiểm dịch động vật Thủ Đức cho
biết, do tiêu thụ mạnh nên heo sữa không kiểm dịch, heo bệnh và cả heo chết giá
rẻ từ các tỉnh miền Trung đổ về TPHCM.
Mới
đây, ngày 19/7, qua kiểm tra trên tuyến Quốc lộ 1A, trạm Kiểm dịch động vật Thủ
Đức phát hiện xe tải BKS 54T-0064 do ông Hồ Hữu Trường Giang điều khiển đang
vận chuyển 3 thùng xốp đựng hơn 110 kg thịt heo sữa. Số thịt heo này không có
giấy tờ chứng minh, thịt heo đã bốc mùi.
Ông Giang cho biết số heo sữa trên do ông nhận chở thuê cho ông Trần
Minh Vũ từ ngã ba Dầu Giây, tỉnh Đồng Nai về nhà số 9/13 Ấp 2, xã Tân Quý Tây,
huyện Bình Chánh để vào lò quay bán cho các quán ăn. Trong khi vừa chặn đứng số
heo sữa không nguồn gốc trên, thì chiều cùng ngày một xe chở thịt heo sữa khác
có BKS 57L-2281 vận chuyển 250kg thịt heo sữa ướp đá bốc mùi. Tài xế là ông
Nguyễn Trọng Anh khai số thịt heo sữa này được gom từ Quảng Ngãi vào TPHCM tiêu
thụ.
Một
lượng thịt heo bệnh bị phát hiện trước khi chúng được bán đi cho một lò quay ở
huyện Bình Chánh.
Muôn
nẻo vào… lò
“Hầu
hết heo sữa không được kiểm dịch đều là heo bệnh do thương lái mua lại ở các
tỉnh miền Trung, sau đó lén lút đưa vào các lò quay ở TPHCM” – một đầu nậu chở
heo bị Trạm kiểm dịch động vật Thủ Đức phát hiện mới đây khai nhận.
Hiếu,
nhân viên đã nghỉ việc ở lò heo quay số 46/4 Âu Cơ, quận Tân Bình cho biết, nếu
heo lành thì mổ thịt bán tươi, còn heo chết, bệnh và heo sữa khi đưa về đây sau
khi xử lý đều được ngâm tẩy trắng, sau đó dùng phẩm màu công nghiệp, phụ gia,
hương liệu mua ở chợ Kim Biên về ngâm tẩm rồi đưa vào quay. “Chết hay thối rữa,
bệnh xuất huyết da hay tai xanh, tai đỏ, bầm tím gì sau khi quay đều ngon như
heo khỏe”- Hiếu nói.
Anh
này cho biết, có nhiều người đặt heo quay để cúng, đặt heo quay để đi lễ
cưới…giá cao từ 500.000- 1 triệu đồng nhưng có khi đó cũng là heo bệnh hoặc
chết. Theo các cửa hàng, mỗi con heo sữa quay có giá không dưới 500.000 đồng,
trong khi heo quay nguyên con trên 15kg có giá từ 1,2 triệu đến 1,5 triệu
đồng/con. Hỏi về nguồn gốc cũng như kiểm dịch các cửa hàng đều lắc đầu: “Vào lò
quay cả nghìn độ C thấy đâu dấu kiểm dịch”.
Tại
lò quay trên đường Phạm Văn Chiêu, phường 12, quận Gò Vấp mới đây Chi cục thú y
quận phát hiện gần 100 con heo sữa đang phân hủy, bốc mùi hôi thối được chủ lò
chuẩn bị cho vào quay. Trong khi trên sàn lò mổ, một lượng thịt khác đang ngâm
phẩm màu công nghiệp chuẩn bị vào lò.
Sản
xuất thạch rau câu bẩn kinh người
Mùa
hè nóng bức, những chiếc thạch rau câu hoa quả xinh xinh, đủ màu sắc, hương vị
từ socala, nho, cam, dứa, bạc hà… ăn cùng với nước cốt dừa sánh ngọt, ngầy ngậy
kèm theo hạt trân châu dẻo quánh, chút dừa tươi và vị vani thơm dịu sẽ là món
ăn khoái khẩu của bất kỳ dân teen nào. Tuy nhiên, ít ai biết rằng sau đó là cả
một quá trình chế biển bẩn đến kinh người.
Thạch
rau câu: “Lợn ăn còn tiêu chảy huống chi người”
Nằm
cách trung tâm Hà Nội 12km, từ bao đời nay, La Phù vẫn được coi là làng nghề
sản xuất bánh kẹo lớn nhất của Hà Tây (cũ) với các chủng loại hàng phong phú,
đa dạng, số lượng lớn, giá cả bình dân… Thời điểm này, để chuẩn bị cho mùa hè
nóng nực sắp tới, các cơ sở đã tạm ngừng sản xuất các mặt hàng quen thuộc như
ngô cay, các loại kẹo béo, kẹo dẻo,… để tập trung cho các loại thạch phục vụ
nhu cầu đồ uống phong phú, giải nhiệt cơn khát của người dân.
Mới
đây, chúng tôi có dịp được mục kích những hình ảnh không mong muốn về
quy trình sản xuất thạch rau câu ở La Phù – Hoài Đức – Hà Nội.
Những chiếc thùng đựng nước
bột cáu bẩn, vẩn màu loang lổ, thoạt nhìn, ai cũng cảm thấy ghê người.
Không
biển hiệu quảng cáo, cơ sở sản xuất bánh kẹo của gia đình ông T. nằm khuất
trong một con phố nhỏ. Bước vào căn phòng tuy rộng lớn nhưng ẩm thấp, đập vào
mắt pv là cảnh tượng la liệt với các vật dụng được vất ngổn ngang, trông chẳng
khác nào một “chiến trường” bừa bãi.
Những
chiếc thùng đựng nước bột cáu bẩn, vẩn màu loang lổ, thoạt nhìn, ai cũng cảm
thấy ghê người. Hàng đống thạch rau câu đã đóng túi giấy bóng trắng bên ngoài
được đổ tràn ra nền nhà, các nhân công làm việc tại đây tay không đeo găng, chân
trần vô tư giẫm cả lên trên sản phẩm. Phía ngoài, gần cửa ra vào là hàng chục
tấn hàng đã đóng chặt trong các thùng carton đổ đống cao chất ngất.
Một
nhân viên nữ đang ngồi rạch túi bóng bao bì ngoài của những chiếc thạch rau câu
hỏng để tận dụng lại “phần ruột”. Khi chúng tôi hỏi: Phần thạch hỏng này “bán
cho lợn à”, một cô công nhân khác nửa đùa nửa thật: “Hỏng bỏ đi cho lợn ăn sẽ
tiêu chảy… Em ăn còn tiêu chảy nữa là lợn”.
Quả
thật, nhìn dung dịch màu vàng sền sệt nước được các bàn tay nhơm nhớm của các
công nhân nữ bóp, nặn và gom vào một cái thùng cũ, bám đầy cặn đen, chúng tôi
không khỏi gai người sợ hãi. Chỉ quan sát thông thường đã thấy những tiêu chuẩn
về vệ sinh quang cảnh, trang phục người công nhân ở đây đều không đạt yêu cầu.
Có cô quần ống thấp, ống cao, tay lấm lem đất cát vẫn tự nhiên nhúng tay vào
nồi nước, khuơ khoắng những vỏ ni lông, gom lại để “lần sau sử dụng tiếp”. Khi
được hỏi, không một ai nắm được những qui định về VSATTP.
Mặc
dù vậy, ông T. – chủ của hộ sản xuất này vẫn luôn miệng khẳng định: “Mua ở đây
là yên tâm” về chất lượng. Ông T. cho biết: Mỗi vụ, cơ sở của ông cung cấp ra
thị trường khoảng hơn 200 tấn hàng hóa, trong đó, bao gồm nhiều loại sản phẩm
khác nhau, từ kẹo cứng, kẹo béo, kẹo dẻo cho tới thạch rau câu. Tùy từng thời
điểm, mùa vụ mà gia đình ông lựa chọn sản phẩm sản xuất và kinh doanh cho mình.
Hiện tại, mới chớm mùa hè, doanh số mỗi ngày cơ sở sản xuất được khoảng 2 tấn
thạch rau câu, phân phối cho các đại lý, chợ lớn và các mối đặt hàng “khủng”,
chủ yếu trong TP. HcM.
Máy móc cáu bẩn, lâu ngày
không được cọ rửa.
“Trước
đây, tôi đã từng bán cho 2 mối hàng ở Đắc Lắc và Chợ Lớn, thậm chí cung cấp cho
các địa chỉ ở tận Đồng Tháp. Phần lớn đều là mối làm ăn lớn, có người sẵn sàng
gửi trước 200 triệu đồng để “làm tin” trước khi lấy hàng”, ông T. tự hào giới
thiệu.
Tuy
nhiên, nếu chứng kiến cảnh chế biến mất vệ sinh như thế này, chúng tôi cũng
không dám chắc khách hàng có ai can đảm ăn một miếng thạch rau câu này không?
Giá
siêu rẻ
Trong
cuộc trò chuyện với công nhân làm việc tại cơ sở sản xuất thạch rau câu của ông
T., chúng tôi được biết: Nguyên liệu được làm thạch rau câu ngô chủ
yếu bao gồm: Hương ngô và bột thạch. “Nếu thích thạch rau câu có hương gì thì
người sản xuất có thể cho vào tinh dầu hương vị đó”, ông T cho biết.
“Ban
đầu, tôi cứ nghĩ thạch rau câu trái cây cũng như kẹo trái cây phải được chiết
xuất, tinh chế từ những loại quả trái cây, nhưng sự thực thì lại không phải như
thế. Kẹo ngô nhưng không phải được làm từ những hạt ngô, kẹo ổi cũng hoàn toàn
không hề có sự góp mặt của quả ổi”, chị Thu Hoài – đại lý bán bánh kẹo trong
nội thành Hà Nội từng rất bất ngờ khi phát hiện ra sự thật này.
Tại
phố Hàng Buồm (Hà Nội), chỉ cần hỏi nguyên liệu để làm thạch rau câu trái cây
hoặc nguyên liệu để làm kẹo trái cây, hầu hết các chủ cửa hàng đều hỏi: “Lấy
tinh (hương) hay lấy phẩm màu?”. Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết:
Loại tinh (hương) ngô, tinh ổi, tinh dâu… để làm thạch trái cây thực chất là
một dung dịch màu trong suốt có nguồn gốc xuất xứ từ Trung Quốc, giá bán dao
động từ 300.000 – 350.000 đồng/lít. Mua thử một ít và ngửi thử, mùi hương của
chúng giống hệt mùi thơm mà khách hàng vẫn thường cảm nhận được khi ngửi thạch
trái cây hay kẹo trái cây.
“Tinh
ngô thì giống nhau nhưng pha chế ngon hay không lại là do mình”, một chủ tiệm
sản xuất thạch rau câu, bánh kẹo hướng dẫn. Theo đó, chỉ cần một hàm lượng rất
nhỏ, tinh (hương) trái cây này có thể dậy mùi cho một khối lượng lớn thành phẩm
là thạch rau câu và kẹo trái cây.
Về
giá cả, các mặt hàng ở đây đều thuộc dạng “siêu rẻ”. Đối với thạch rau câu ngô,
cơ sở của ông T. (La Phù, Hà Nội) ra giá: 94.000 đồng/thùng (mỗi thùng bao gồm
12 gói), tính ra mỗi gói 1kg có giá khoảng gần 8.000 đồng. Trong khi đó, giá cả
bình quân trên thị trường khoảng 13.5000 đồng/gói. Tuy nhiên, khi chúng tôi
buột miệng kêu đắt, ông chủ hộ liền rào đón: Nếu mua nhiều, cứ 10 gói, khách
hàng sẽ được khuyến mại thêm một gói.
Công
cuộc thương lượng giá cả diễn ra một cách chóng vánh. Dễ thấy, thạch rau câu
cũng như một số loại bánh kẹo khác được sản xuất ở La Phù có giá “siêu rẻ” đều
được sản xuất theo công nghệ thủ công, chưa tuân thủ nghiêm những qui định về
VSATTP. Các hộp đựng phẩm màu, chất phụ gia đã cáu bẩn, xếp gọn trong góc nhà
vẫn được lôi ra sử dụng. Thậm chí, không ít người tiêu dùng hoài nghi: Để giảm
giá thành sản phẩm, liệu các chủ hàng có thường xuyên mua các loại nguyên liệu
giá rẻ nhập từ Trung Quốc về để sử dụng hay không?
Với
mục đích tìm hiểu về việc đảm bảo VSATTP của các hộ sản xuất và việc kiểm tra,
giám sát của các cơ quan chức năng tại đây, pv báo Giáo dục Việt Nam đã tìm đến
UBND xã La Phù, huyện Hoài Đức, Hà Nội. Tuy nhiên, sau khi trình giấy giới
thiệu và biết được nội dung mà chúng tôi quan tâm, bộ phận văn phòng đã điện
thoại hỏi ý kiến lãnh đạo. Sau một cuộc điện thoại ngắn, họ quay sang hẹn chúng
tôi: Đầu tuần sau quay lại với lý do: Lãnh đạo bận họp, trong khi ngày hôm đó
mới là thứ Tư.
Trong
khi đó, trao đổi với chúng tôi, BS. Nguyễn Xuân Mai – Nguyên Phó viện
trưởng Viện Vệ sinh Y tế công cộng TP.HCM cho biết: Theo quy định của Bộ Y tế,
một số hương liệu, tinh dầu vẫn được phép sử dụng trong chế biến thực phẩm. Tuy
nhiên, cần phải xem xét tỷ lệ sử dụng như nào cho phù hợp và không vượt mức cho
phép. “Nếu nhà sản xuất sử dụng quá mức giới hạn, thành phẩm đó sẽ ảnh hưởng
tới sức khỏe của người ăn chúng”.
Thêm
vào đó, vấn đề VSATTP luôn được đặt lên hàng hầu. Trong năm, Thanh tra của Sở Y
tế Hà Nội vẫn thường xuyên kiểm tra và phát hiện và xử lý những cơ sở vi phạm
trong việc không đảm bảo vệ sinh trong sản xuất, chế biến.
Ngày
17/6/2010, tại Hà Nội, Đội chống hàng giả, Phòng cảnh sát điều tra thành phố Hà
Nội đã phát hiện hơn 2 tấn thạch rau câu trộn lẫn đường hóa học Sodium
Cyclamate – hóa chất bị cấm dùng trong thực phẩm. Quản lý xưởng sản xuất cũng
thừa nhận số đường trên được trộn cùng với các phụ gia khác tạo thành các sản
phẩm thạch rau câu và thạch sữa chua…
Ám ảnh đồ ăn bẩn
Vụ bê bối thực phẩm
mới nhất ở Trung Quốc về thịt chuột giả thiṭ cừu đã đặt ra một số
vấn đề về vệ sinh an toàn thực phẩm ở nước này.
Dường như không có ngày
nào ở Trung Quốc mà không có tin tức liên quan đến an toàn thực phẩm.
Tuy nhiên vụ việc mới
nhất thật sự làm người nghe muốn nôn mửa thậm chí xét theo tiêu
chuẩn của Trung Quốc.
Hàng trăm người đã bị
bắt do liên quan đến vụ thịt chuột này.
‘Không phải chuột cống’
Vụ tai tiếng này cũng
làm hé lộ nhiều câu chuyện về loài gặm nhấm này trên bàn ăn của
người Trung Quốc.
Tôi đã từng nghe một
giai thoại về một nhà hàng ở miền Nam Trung Quốc phục vụ món thịt
chuột. Tin tôi đi. Nhà hàng này là có thật.
Chủ nhà hàng này bảo
đảm với thực khách rằng những con chuột được đưa lên dĩa được săn
bắt ở nông thôn chứ không phải từ ng ống cống.
Dù câu chuyện này có
thật hay không nó cũng cho bạn hiểu được quan ngại của người dân Trung
Quốc về vệ sinh an toàn thực phẩm.
Người chăn nuôi Trung
Quốc tiêm nhiều chất tăng trưởng vào gia cầm gia súc
Khi ai đó đi ăn ở những
quán ăn bình dân hay những hàng quán trên lề đường, sau khi ăn xong họ
sẽ luôn có cảm giác muốn ợ rằng có thể họ đã ăn trúng thứ gì đó
mà họ không gọi.
Vợ tôi gần đây ăn trưa ở
một nhà hàng và phát hiện có sỏi trong món súp và sau đó là một
mẩu bàn chải trong món chính. Khi tôi hỏi tại sao không than phiền thì
cô ấy nói rằng cô ấy không muốn làm hỏng bữa ăn của bạn bè.
Người Trung Quốc hiện
đang tiêu thụ nhiều thực phẩm hơn bao giờ hết nhưng chất lượng thực
phẩm vẫn là ẩn số.
Bệnh béo phì, vốn trước
đây chẳng ai nói đến, giờ đây đã trở thành một vấn nạn ở quốc gia
này.
Trung Quốc đã chứng
kiến làn sóng di dân lớn nhất trong lịch sử loài người: hàng chục
triệu dân nông thôn đã đổ về các thành phố lớn để trở thành động
lực cho sự tăng trưởng kinh tế thần kỳ của nước này.
Hành trình từ đồng
ruộng ra đến công xưởng trong vài thập niên qua đã cho ra đời một dây
chuyền cung cấp thức ăn phục vụ cho cư dân thành thị Trung Quốc.
Tuy nhiên ngành công
nghiệp thực phẩm ở đây thường rất bẩn thỉu, thậm chí chính là tội
ác.
Nông dân dùng thuốc trừ
sâu vô tội vạ lên hoa màu. Trang trại chích đầy thuốc tăng trưởng vào
gia súc nhưng các quan chức tham nhũng – sau khi đã có phần của mình –
thường chứng nhận an toàn cho những thực phẩm có vấn đề.
Nông dân tay ngang
Vào một dịp cuối tuần
tôi đã có dịp tham gia cùng một số người dân Bắc Kinh làm nông dân.
Các nhân viên quan hệ
công chúng, giáo viên và lập trình viên máy tính bận rộn với Iphones
và cuốc xẻng tại một trang trại ở ngoại thành thủ đô.
Người đẫm mồ hôi, những
nông dân tay ngang này cho biết họ làm lụng trên đồng vào những ngày
cuối tuần chỉ để đảm bảo chất lượng của nông sản mà họ ăn
Nhưng đối với nhiều
người việc làm việc trên đồng chỉ đơn giản là việc không thể.
Chính vì lẽ đó mà
tầng lớp trung lưu Trung Quốc cùng với ngoại kiều ở đây mua thịt nhập
từ Úc và sữa nhập từ New Zealand.
Do đó với sự nghi ngờ
lớn như vậy, những người có tiền thường chọn những nhãn hiệu có uy
tín.
Tuy nhiên có một vấn đề
gây phẫn nộ nhiều hơn cả: đó là sữa bột dành cho trẻ em.
Hồi năm 2008 hàng trăm
ngàn trẻ em Trung Quốc đã đổ bệnh sau khi uống phải sữa nhiễm độc.
Một số nạn nhân đã tử vong.
Ban đầu chính quyền tìm
cách bưng bít vụ việc bởi vì họ không muốn có tin xấu trước thềm
Olympic Bắc Kinh.
Quyết định đó đã gây
phẫn nộ, bởi vì vấn đề đã bị đẩy lên đến mức khủng hoảng lòng
tin: nếu chính quyền không sẵn sàng bảo vệ trẻ em trước thực phẩm
xấu thì họ sẽ bảo vệ ai đây?
Người dân Trung Quốc đang
quay lưng lại với những thực phẩm trên đất nước của họ
Sau đó, chính quyền đã
hứa sẽ có biện pháp nghiêm khắc hơn để làm sạch thị trường thực
phẩm. Họ đưa ra mức án tử hình cho những hành vi nghiêm trọng.
Tuy nhiên nạn tham nhũng và
tình trạng thực thi luật pháp lỏng lẻo có nghĩa rằng người dân ở
đây vẫn e dè với những đĩa đồ ăn của mình vào mỗi bữa ăn trong khi
trong đầu nghĩ về thành tích an toàn thực phẩm tệ hại của nước
mình.
Dấu hiệu rõ ràng nhất
về quy mô vấn nạn là việc các lãnh đạo Trung Quốc cũng hết sức cẩn
thận với đồ mà họ ăn.
Một tờ báo Trung Quốc
đã đưa tin rằng có những trang trại đặc biệt nơi những người chăn nuôi
cá, lợn và gia cầm được giám sát cẩn thận để chuyên cung cấp thực
phẩm cho các lãnh đạo của đất nước. Bản tin này sau đó đã bị dỡ
xuống nhanh chóng.
Nhưng trong khi họ có
thể đang ăn khác với công chúng, giới chức Trung Quốc biết rằng họ
cần phải đối phó với sự giận dữ sục sôi của người dân về vệ sinh
an toàn thực phẩm.
Cũng giống như tình
trạng ô nhiễm không khí, an toàn thực phẩm cũng làm một vấn nạn mà
giới lãnh đạo nước này không thể nhắm mắt làm ngơ.
Martin Patience
Những vị nào đọc đến đây mà bảo tôi là "rân chủ", "ăn phải bã của
tư bản", thì mời quý vị khỏi đọc nữa, đỡ mất thời gian của quý vị.
Quý vị có bao giờ nói hàng Mỹ, châu Âu, Nhật, Hàn, Thái là rởm, là đểu, là lừa đảo, là chạy theo đồng tiền... không? Hay là quý vị lùng sục mua bằng được những món đồ sản xuất ở những nước "tư bản thối nát" ấy với giá đắt gấp đôi gấp ba so với hàng của Trung Quốc?
Quý vị có thể không tẩm chất độc vào trứng, vào rau như những người nông dân kém hiểu biết, nhưng quý vị lại tẩm chất độc vào đầu óc của những con người xung quanh quý vị bằng những lời dối trá, hối lộ, chạy chọt để được vinh thân phì gia. Dần dần, mọi người trong xã hội đều chạy theo quý vị với một suy nghĩ vô cùng lệch lạc rằng "mình không làm ắt sẽ có người khác làm".
Kinh tế quyết định chính trị, nhưng chính trị lại có tác động ngược trở lại kinh tế.
Một xã hội mà ai cũng chỉ biết lo cho bản thân mình như xã hội Việt Nam, xã hội Trung Quốc thì có đáng được gọi là "xã hội chủ nghĩa" không?
Các vị có hiểu thế nào gọi là "xã hội chủ nghĩa" và "tư bản chủ
nghĩa" không?
Các vị hiểu "XHCN" tức là có đảng cộng sản lãnh đạo còn "TBCN" là có nhiều đảng thay nhau lãnh đạo, hoặc là "nhiều đảng tư sản thay nhau lãnh đạo" phải không? Sai lầm
Xã hội chủ nghĩa là đặt xã hội lên đầu, đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân, nó đối lập với tư bản chủ nghĩa nơi mà "tư bản" được đặt lên đầu, mà tư bản chính là "tiền nằm trong lưu thông", hay nói tóm lại "tư bản" là lợi ích cá nhân.
Theo Hán Việt "tư bản" nghĩa là "vốn".
Một xã hội như Mỹ, Nhật là nơi mà con người luôn sống vì lợi ích riêng, nhưng không chà đạp lên lợi ích chung.
Người Nhật không bao giờ tẩm thuốc kích thích vào rau quả vì họ biết làm như thế sẽ gây hại cho những người đồng bào của họ, họ cũng không xuất khẩu những đồ kém chất lượng vì nó sẽ gây hại đến những đồng loại của họ, dù là người nước ngoài.
Người Nhật có thể tự sát, kết thúc sinh mệnh của mình, để bảo toàn danh dự cho
gia đình, cho dòng tộc của họ.
Một xã hội như Việt Nam, trung Quốc là nơi con người miệng thì nói rằng "vì lợi ích tập thể", "xã hội chủ nghĩa", nhưng tay và chân thì chà đạp giày xéo lên người khác. Hãy nhìn thử một vụ tắc đường ở Việt Nam và một vụ tắc đường ở Thái Lan thì biết.
Vậy ở đâu mới xứng đáng là xã hội chủ nghĩa?
Đó là một điều mà tôi muốn nói với quý vị
Các vị nói rằng ngày xưa dù nghèo khổ nhưng Việt Nam vẫn kiên cường chống lại hai đế quốc to. Điều này là đúng và theo một nghĩa nào đó, thì đáng tự hào
Nhưng các vị lại nói ngày nay để được hoà bình, hay nói toẹt ra là để các vị được yên ổn làm ăn, yên ổn kiếm tiền, thì Việt Nam cần mềm dẻo với trung quốc, cho dù trên thực tế và trên tuyên bố, Trung Quốc đã và đang chiếm nhiều đất của chúng ta.
Vậy theo cái lý ngày xưa của quý vị thì đáng ra Việt Nam phải vùng lên đánh lại
Trung Quốc, hoặc theo cái lý ngày nay của quý vị thì đáng ra ngày xưa Việt Nam
không nên đánh lại Pháp và Mỹ mới phải.
Nhưng sự thực thì quý vị luôn tự hào về ngày xưa và đớn hèn về ngày nay. Chẳng có cái lý nào ngoài cái lý tiền. Quý vị sợ đánh nhau với trung quốc thì con cái các vị phải ra trận, hoặc ít ra thì khi có chiến tranh, việc làm ăn kiếm tiền của các vị sẽ khó khăn hơn. Tóm lại các vị chỉ biết có bản thân mình, các vị cá nhân chủ nghĩa ở trình độ cao cấp.
Đó là cái thứ hai tôi muốn nói với các vị.
Các vị khi thì hô hào "Việt Nam là bạn với thế giới" , khi thì hô hào "Việt Nam phải cảnh giác với Mỹ, Âu, Tàu, Nhật". Như thế là cái lý gì?
Vì cái tư tưởng lúc nào cũng thù với hận của các vị, nên các vị không bao giờ thật lòng giao hảo với bất cứ ai. Các vị bắt tay người nước ngoài khi họ đến mang theo đô la và các vật dụng đắt tiền cho các vị hưởng, nhưng các vị lại vênh mồm lên chửi khi họ chỉ ra những cái sai lầm của quý vị. Quý vị biện luận rằng trong quan hệ quốc tế thằng nào cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau thôi. Vậy thì người ta sẽ nghĩ về quý vị đúng như thế. Thuỵ Điển, Na Uy hàng năm cho không Việt Nam hàng triệu đô la và nhiều chương trình đào tạo phát triển, họ lợi dụng gì quý vị? Hay là quý vị nghĩ rằng họ chẳng qua muốn lấy lòng quý vị nên mới thế? Vậy nghĩ xem quý vị đã là cái thá gì mà người ta phải lấy lòng?
Quý vị thử chìa tay ra cho một người, rồi biết được người ấy lúc nào cũng nhăm nhăm "cảnh giác cao độ" với cái chìa tay của quý vị, thì quý vị sẽ nghĩ gì về người đó?
Đầu óc quý vị quá đen tối và nói thẳng ra quý vị cũng suốt ngày tìm cách lợi dụng
người khác nên mới nghĩ cho người khác đen tối như thế.
Vì thế nên Việt Nam ta mới tụt hậu so với nước ngoài như hôm nay. Những quốc gia như Nhật, Hàn, Thái Lan vốn có điểm xuất phát không hơn VN là mấy nhưng nay họ đã vượt ta nhiều, đó là vì sao? Vì họ có tầm nhìn hơn chúng ta. Vì họ hiểu được một lý thuyết cơ bản nhất của thương mại đó là cả hai bên cùng có lợi, họ không bao giờ bắt tay với người khác mà trong bụng thì cứ nơm nớp lo người ta "lợi dụng" mình. Suy nghĩ kiểu như thế chỉ tồn tại trong những bộ óc chưa tiến hoá hết từ vượn sang người.
Nói thẳng ra, các vị là những kẻ hám tiền, lo cho lợi ích của cá nhân và cùng lắm
là gia đình mình, là hết. Các vị ưa xiểm nịnh, khi báo Washington Post đưa tin
rằng nền KT Việt Nam đang cất cánh thì quý vị tung hô tờ báo ấy như là chuẩn mực
của sự trung thực, còn khi cũng báo Washington Post đưa tin về tham nhũng của
Việt Nam thì các vị nói họ đưa tin không chính xác. Cái thái độ lá mặt lá trái ấy
cũng đúng trong trường hợp người ta nói về "kẻ thù" của quý vị, ví
như việc Ân Xá Quốc Tế lên án Mỹ vi phạm nhân quyền và cũng lên án Việt Nam với
tội danh tương tự.
Đây là điều thứ ba tôi muốn nói với quý vị
Điều thứ tư nghe sẽ hơi sốc: nói thẳng ra là quý vị cực ngu
Quý vị không tin vào các thông tin "lề trái", tức là những thông tin trái ngược với báo chí chính thống và những tuyên bố chính thức của Việt Nam. Nhưng bản thân quý vị đang sinh hoạt ở một diễn đàn có tên miền quốc tế, đã hoạt động được hơn 2 năm nhưng ngân khoản duy trì sự tồn tại của nó vẫn là từ tiền của cá nhân những con người đáng trân trọng đã lập ra website này. Tại sao website này không thể có đuôi .vn và cũng không thể đăng quảng cáo được, quý vị nếu đủ thông minh thì đã nghĩ ra từ lâu rồi.
Quý vị quy kết tất cả những lời nói, bài viết của người khác là "phản động" "chống lại Việt Nam", "bán rẻ tổ quốc" chỉ vì những người ấy không có tư tưởng giống như quý vị. Quý vị bỏ ngoài tai mọi lời phân tích không theo ý kiến của quý vị, quý vị biến một diễn đàn trao đổi trí thức thành một cái chợ để cãi nhau và sỉ vả nhau bằng những từ như "thằng chó", "con lợn", một cách tự nhiên không biết ngượng mồm. Nếu vậy quý vị mất thời gian lên diễn đàn làm gì? Sao không trùm chăn lại tự nói cho xong?
Quý vị gọi người khác là "chống lại đất nước" bởi vì họ chống lại suy
nghĩ của quý vị, như thế khác gì quý vị tự coi mình là đại diện của nước Việt
Nam? Quý vị tự cho mình là người phát ngôn của chính phủ Việt Nam, hay ngắn gọn,
quý vị chính là Việt Nam?
Quý vị kêu gọi người ta "cảnh giác với những âm mưu gây chia rẽ", nhưng lại không nhận ra rằng chính cái lời kêu gọi ấy của quý vị là một âm mưu gây chia rẽ. Nếu quý vị muốn sống tốt với hàng xóm của mình, ắt quý vị không bao giờ bắc loa giữa phố mà rằng "hãy cảnh giác với thằng A, con B, hàng xóm của tôi, chúng nó đang âm mưu chia rẽ".
Quý vị ngu lắm.
Muốn đất nước phát triển được, hãy thôi mò mẫm và ảo tưởng trong cái thế giới độc tôn của quý vị, hãy tỉnh táo trước những khẩu hiệu, hãy đi vào bản chất thay vì hô hào bên ngoài, hãy lắng nghe xem người khác nói thế nào, và hãy chân thật trong mọi mối quan hệ.
Nhưng tôi không vọng tưởng rằng một ngày nào đó quý vị sẽ thay đổi. Quý vị sẽ mãi mãi là người dân của một đất nước tụt hậu, tham nhũng, ô nhiễm và không được bạn bè quốc tế coi trọng.
Đến đây chợt nhớ câu nói của cụ Tản Đà:
"Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn..."
Rõ
ràng, mua nguyên quả trứng gà Trung Quốc về ăn còn vừa rẻ vừa an toàn hơn loại
“trứng gà ta” ngâm a-xít này. Còn nếu để thực sự an toàn thì chỉ có nuôi gà đẻ
trong nhà mà thôi.
Hát ngọng zọng "nà-hội"
na ná na na ná na na na ná na nà nà........"Fầu -Tù"
http://baomai.blogspot.com/
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now we are being lorded over by the Viet Commies.
What is our legacy?
What do the Viet people get from the Commie Idiocy?
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now we get Commie boundless corruption
And our land is peppered with cemeteries.
The Viet Commies have taught us to live in infamy,
To forget our roots,
And of our Viet nation's glorious history
While inviting the Chinks back to our land.
The Viet Commies think we are a people stricken by both poverty and stupidity
Who would easily forget that the Chinks are our ancient enemy.
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now the Viet Commies have converted our ancestral farmlands to golf courses,
And reduced our towns and villages to mere corpses.
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now the Viet Commies are ruling us without mercy.
They're selling our land and our women to our enemy
While converting us into a people of pusillanimity.
Trứng gà làng Đông Ngàn
Đường làng Đông Ngàn
Khỏi mất thời gian của quý vị, xin nói mấy lời chân tình.
Quý vị có biết vụ tẩy trứng gà Tàu thành trứng gà ta không? Quý vị sẽ suy nghĩ như thế nào?
Nếu hỏi quý vị một câu rằng nếu quý vị là một người dân thuộc làng Đông Ngàn, quý vị có tham gia vào việc tẩy trứng rồi đem đầu độc lại đồng bào của quý vị không, thì chắc 100% quý vị ở đây trả lời là không !
Nhưng kỳ thực là quý vị đang làm những việc tệ hại hơn nhiều so với việc ấy.
Quý vị có bao giờ thấy người dân các nước "tư bản thối nát" "theo đuôi Mỹ" như châu Âu, Nhật, hàn Quốc người ta làm những cái trò đồi bại như tẩy trứng bằng axit, trộn melamin vào sữa, bơm hoá chất vào rau quả, quết mật ong giả vào chân gà thối.... để đem đầu độc chính giòng giống của họ không? Tuyệt nhiên là không.
Quý vị có biết vụ tẩy trứng gà Tàu thành trứng gà ta không? Quý vị sẽ suy nghĩ như thế nào?
Nếu hỏi quý vị một câu rằng nếu quý vị là một người dân thuộc làng Đông Ngàn, quý vị có tham gia vào việc tẩy trứng rồi đem đầu độc lại đồng bào của quý vị không, thì chắc 100% quý vị ở đây trả lời là không !
Nhưng kỳ thực là quý vị đang làm những việc tệ hại hơn nhiều so với việc ấy.
Quý vị có bao giờ thấy người dân các nước "tư bản thối nát" "theo đuôi Mỹ" như châu Âu, Nhật, hàn Quốc người ta làm những cái trò đồi bại như tẩy trứng bằng axit, trộn melamin vào sữa, bơm hoá chất vào rau quả, quết mật ong giả vào chân gà thối.... để đem đầu độc chính giòng giống của họ không? Tuyệt nhiên là không.
Quý vị có bao giờ nói hàng Mỹ, châu Âu, Nhật, Hàn, Thái là rởm, là đểu, là lừa đảo, là chạy theo đồng tiền... không? Hay là quý vị lùng sục mua bằng được những món đồ sản xuất ở những nước "tư bản thối nát" ấy với giá đắt gấp đôi gấp ba so với hàng của Trung Quốc?
Quý vị có thể không tẩm chất độc vào trứng, vào rau như những người nông dân kém hiểu biết, nhưng quý vị lại tẩm chất độc vào đầu óc của những con người xung quanh quý vị bằng những lời dối trá, hối lộ, chạy chọt để được vinh thân phì gia. Dần dần, mọi người trong xã hội đều chạy theo quý vị với một suy nghĩ vô cùng lệch lạc rằng "mình không làm ắt sẽ có người khác làm".
Kinh tế quyết định chính trị, nhưng chính trị lại có tác động ngược trở lại kinh tế.
Một xã hội mà ai cũng chỉ biết lo cho bản thân mình như xã hội Việt Nam, xã hội Trung Quốc thì có đáng được gọi là "xã hội chủ nghĩa" không?
Các vị hiểu "XHCN" tức là có đảng cộng sản lãnh đạo còn "TBCN" là có nhiều đảng thay nhau lãnh đạo, hoặc là "nhiều đảng tư sản thay nhau lãnh đạo" phải không? Sai lầm
Xã hội chủ nghĩa là đặt xã hội lên đầu, đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân, nó đối lập với tư bản chủ nghĩa nơi mà "tư bản" được đặt lên đầu, mà tư bản chính là "tiền nằm trong lưu thông", hay nói tóm lại "tư bản" là lợi ích cá nhân.
Theo Hán Việt "tư bản" nghĩa là "vốn".
Một xã hội như Mỹ, Nhật là nơi mà con người luôn sống vì lợi ích riêng, nhưng không chà đạp lên lợi ích chung.
Người Nhật không bao giờ tẩm thuốc kích thích vào rau quả vì họ biết làm như thế sẽ gây hại cho những người đồng bào của họ, họ cũng không xuất khẩu những đồ kém chất lượng vì nó sẽ gây hại đến những đồng loại của họ, dù là người nước ngoài.
Một xã hội như Việt Nam, trung Quốc là nơi con người miệng thì nói rằng "vì lợi ích tập thể", "xã hội chủ nghĩa", nhưng tay và chân thì chà đạp giày xéo lên người khác. Hãy nhìn thử một vụ tắc đường ở Việt Nam và một vụ tắc đường ở Thái Lan thì biết.
Vậy ở đâu mới xứng đáng là xã hội chủ nghĩa?
Đó là một điều mà tôi muốn nói với quý vị
Các vị nói rằng ngày xưa dù nghèo khổ nhưng Việt Nam vẫn kiên cường chống lại hai đế quốc to. Điều này là đúng và theo một nghĩa nào đó, thì đáng tự hào
Nhưng các vị lại nói ngày nay để được hoà bình, hay nói toẹt ra là để các vị được yên ổn làm ăn, yên ổn kiếm tiền, thì Việt Nam cần mềm dẻo với trung quốc, cho dù trên thực tế và trên tuyên bố, Trung Quốc đã và đang chiếm nhiều đất của chúng ta.
Nhưng sự thực thì quý vị luôn tự hào về ngày xưa và đớn hèn về ngày nay. Chẳng có cái lý nào ngoài cái lý tiền. Quý vị sợ đánh nhau với trung quốc thì con cái các vị phải ra trận, hoặc ít ra thì khi có chiến tranh, việc làm ăn kiếm tiền của các vị sẽ khó khăn hơn. Tóm lại các vị chỉ biết có bản thân mình, các vị cá nhân chủ nghĩa ở trình độ cao cấp.
Đó là cái thứ hai tôi muốn nói với các vị.
Các vị khi thì hô hào "Việt Nam là bạn với thế giới" , khi thì hô hào "Việt Nam phải cảnh giác với Mỹ, Âu, Tàu, Nhật". Như thế là cái lý gì?
Vì cái tư tưởng lúc nào cũng thù với hận của các vị, nên các vị không bao giờ thật lòng giao hảo với bất cứ ai. Các vị bắt tay người nước ngoài khi họ đến mang theo đô la và các vật dụng đắt tiền cho các vị hưởng, nhưng các vị lại vênh mồm lên chửi khi họ chỉ ra những cái sai lầm của quý vị. Quý vị biện luận rằng trong quan hệ quốc tế thằng nào cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau thôi. Vậy thì người ta sẽ nghĩ về quý vị đúng như thế. Thuỵ Điển, Na Uy hàng năm cho không Việt Nam hàng triệu đô la và nhiều chương trình đào tạo phát triển, họ lợi dụng gì quý vị? Hay là quý vị nghĩ rằng họ chẳng qua muốn lấy lòng quý vị nên mới thế? Vậy nghĩ xem quý vị đã là cái thá gì mà người ta phải lấy lòng?
Quý vị thử chìa tay ra cho một người, rồi biết được người ấy lúc nào cũng nhăm nhăm "cảnh giác cao độ" với cái chìa tay của quý vị, thì quý vị sẽ nghĩ gì về người đó?
Vì thế nên Việt Nam ta mới tụt hậu so với nước ngoài như hôm nay. Những quốc gia như Nhật, Hàn, Thái Lan vốn có điểm xuất phát không hơn VN là mấy nhưng nay họ đã vượt ta nhiều, đó là vì sao? Vì họ có tầm nhìn hơn chúng ta. Vì họ hiểu được một lý thuyết cơ bản nhất của thương mại đó là cả hai bên cùng có lợi, họ không bao giờ bắt tay với người khác mà trong bụng thì cứ nơm nớp lo người ta "lợi dụng" mình. Suy nghĩ kiểu như thế chỉ tồn tại trong những bộ óc chưa tiến hoá hết từ vượn sang người.
Đây là điều thứ ba tôi muốn nói với quý vị
Điều thứ tư nghe sẽ hơi sốc: nói thẳng ra là quý vị cực ngu
Quý vị không tin vào các thông tin "lề trái", tức là những thông tin trái ngược với báo chí chính thống và những tuyên bố chính thức của Việt Nam. Nhưng bản thân quý vị đang sinh hoạt ở một diễn đàn có tên miền quốc tế, đã hoạt động được hơn 2 năm nhưng ngân khoản duy trì sự tồn tại của nó vẫn là từ tiền của cá nhân những con người đáng trân trọng đã lập ra website này. Tại sao website này không thể có đuôi .vn và cũng không thể đăng quảng cáo được, quý vị nếu đủ thông minh thì đã nghĩ ra từ lâu rồi.
Quý vị quy kết tất cả những lời nói, bài viết của người khác là "phản động" "chống lại Việt Nam", "bán rẻ tổ quốc" chỉ vì những người ấy không có tư tưởng giống như quý vị. Quý vị bỏ ngoài tai mọi lời phân tích không theo ý kiến của quý vị, quý vị biến một diễn đàn trao đổi trí thức thành một cái chợ để cãi nhau và sỉ vả nhau bằng những từ như "thằng chó", "con lợn", một cách tự nhiên không biết ngượng mồm. Nếu vậy quý vị mất thời gian lên diễn đàn làm gì? Sao không trùm chăn lại tự nói cho xong?
Quý vị kêu gọi người ta "cảnh giác với những âm mưu gây chia rẽ", nhưng lại không nhận ra rằng chính cái lời kêu gọi ấy của quý vị là một âm mưu gây chia rẽ. Nếu quý vị muốn sống tốt với hàng xóm của mình, ắt quý vị không bao giờ bắc loa giữa phố mà rằng "hãy cảnh giác với thằng A, con B, hàng xóm của tôi, chúng nó đang âm mưu chia rẽ".
Quý vị ngu lắm.
Muốn đất nước phát triển được, hãy thôi mò mẫm và ảo tưởng trong cái thế giới độc tôn của quý vị, hãy tỉnh táo trước những khẩu hiệu, hãy đi vào bản chất thay vì hô hào bên ngoài, hãy lắng nghe xem người khác nói thế nào, và hãy chân thật trong mọi mối quan hệ.
Nhưng tôi không vọng tưởng rằng một ngày nào đó quý vị sẽ thay đổi. Quý vị sẽ mãi mãi là người dân của một đất nước tụt hậu, tham nhũng, ô nhiễm và không được bạn bè quốc tế coi trọng.
"Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn..."
Tác giả: Shinra
Kinh hoàng công nghệ tẩy trứng gà “Tàu”
thành trứng gà ta
Có rất
nhiều hộ trong làng Đông Ngàn tham gia “hô biến” trứng gà Trung Quốc thành
trứng gà Ta. Mỗi ngày có tới cả triệu quả trứng “gà ta” từ ngôi làng ven đô này
được tuồn vào thị trường Hà Nội để tiêu thụ.
Cả làng không ai dám ăn trứng gà
Nằm
ven đê sông Đuống (chính xác hơn là ngã ba sông Đuống và sông Hồng), làng Đông
Ngàn (xã Đông Hội, huyện Đông Anh, Hà Nội) cách trung tâm thành phố chỉ chừng
hơn chục km. Vẻ bề ngoài ngôi làng cũng như bao miền quê khác của đồng bằng Bắc
bộ, êm ả và tĩnh lặng.
Nhưng
ở đằng sau cái vẻ bề ngoài tĩnh lặng ấy là cả một guồng máy nhộn nhịp với công
nghệ “hô biến” trứng gà Trung Quốc thành trứng gà ta mà không nơi nào có thể bì
kịp. Theo một số thợ tẩy trứng, có rất nhiều hộ trong làng tham gia tẩy trứng. Mà
không chỉ rộ lên vài năm gần đây như báo chí đưa tin, thực tế nghề này đã có ở
làng Đông Ngàn từ hơn…chục năm.
Trong
vai một cặp vợ chồng về làng mua đất, chúng tôi lang thang “xâm nhập” vào từng
con ngõ trong làng để tìm hiểu cái công nghệ kinh dị này. Khác với hình dung
ban đầu của chúng tôi, trong làng không hề có mùi axít bốc lên nồng nặc, cũng
không dễ tìm thấy những vỏ trứng rơi vãi trên đường làng, cống rãnh… điều ấy
cho thấy người làng rất kín đáo khi tẩy trứng, họ hiểu rõ tác hại và sự vi phạm
khi làm công việc này.
Đến
khu vực cửa khẩu (lối đi từ trong làng ra bờ đê) có mấy quán hàng tạp hóa lèo
tèo và mấy hàng thực phẩm nhỏ. Chúng tôi để ý chỉ có một số trứng vịt được bầy
bán, tuyệt nhiên không có trứng gà, người làng hiểu quá rõ về cái gọi là trứng
gà ta nên không ai ăn.
Cả triệu trứng vào-ra làng mỗi ngày
Đang
đứng ở cửa khẩu thì một chiếc xe ôtô tải loại 2,5 tấn đột ngột rẽ vào. Nhác thấy
thùng xe chở đầy trứng, chúng tôi vội bám theo. Chiếc xe chạy sâu vào trong
làng, đến một ngôi nhà mái ngói 3 gian có khoảng sân rộng thì dừng lại.
Một người đàn bà làng Đông Ngàn đang ngồi tẩy trắng trứng.
Không
biết từ đâu, rất nhiều xe máy xuất hiện, nhanh chóng tham gia dỡ trứng xuống. Mỗi
vỉ trứng có 30 quả, các vỉ lại được xếp chồng lên nhau cho dễ vận chuyển. Thật
tài tình, nhiều chiếc xe máy chở trứng còn cao hơn đầu người lái, phóng qua
phóng lại trong các con ngõ nhỏ. Tất cả số trứng gà trên xe ôtô đều là trứng gà
Trung Quốc với màu nâu xỉn đặc trưng.
Theo
những thông tin chúng tôi có được, đều đặn mỗi ngày (cả ngày và đêm) có từ
10-15 chuyến xe tải như thế này chở trứng gà Trung Quốc về làng. Mỗi chiếc xe tải
chở 10 vạn trứng, nghĩa là có khoảng 1-1,5 triệu trứng về làng/ngày. Đó là còn
chưa tính đến một lượng đáng kể xe máy cũng tham gia vận chuyển trứng vào-ra.
Và rồi, cũng ngần ấy trứng sau các công đoạn tẩy rửa, hô biến thành trứng gà ta
lại được chở ra khỏi làng, đưa sang thị trường Hà Nội tiêu thụ.
H-
một thợ tẩy trứng giấu tên tiết lộ cho chúng tôi hay: Trứng gà Trung Quốc là loại
trứng chất lượng không cao. Con gà mẹ bị cho ăn loại thức ăn công nghiệp thúc đẻ
2 lần/ngày. Về đến làng, loại trứng này có giá thành khoảng 1.000 đồng/quả; tuy
nhiên chỉ cần tẩy trắng thành trứng gà ta thì giá tăng gấp đôi: 2.000 đồng/quả.
“Cả
Hà Nội này giờ đố ai tìm được trứng gà ta thật đấy”- H quả quyết- “Tất cả từ
các chợ cho đến nhà hàng, siêu thị đều là trứng gà Tàu hết. Chính chúng em đóng
gói nilon rồi đem nhập cho họ mà (?). Tính hết chi phí từ thức ăn chuẩn rồi đến
chuồng trại… thì một quả trứng gà ta “xịn” phải có giá từ 3.800- 4.000 đồng, lấy
đâu ra cái giá 2.000 đồng/quả”.
Tẩy trứng hay đầu độc người tiêu dùng?
Chất
dùng để “hô biến” màu quả trứng đang từ nâu xỉn thành trắng be cho giống trứng
gà ta là axít clo-hydríc, được người làng mua về từ khu vực Đức Giang (Gia Lâm,
Hà Nội). Họ hòa với nước lã theo tỉ lệ nhất định, làm cho cả chậu dung dịch phồng
bọt lên như giặt quần áo, rồi ngâm trứng gà Trung Quốc vào. Vài phút sau, từng
quả trứng được lấy ra rồi dùng tay lau nhẹ, lau đến đâu thì như có phép thần kỳ
đến đấy, cứ trắng nõn nà dần ra.
Nếu cần mỗi hộ có thể rửa tới cả vạn trứng/ngày, cung
cấp cho khách.
Rất
đơn giản, chỉ cần vài cái chậu và một khoảnh sân bể nhỏ, từng hộ gia đình trong
làng đều có thể tham gia tẩy trắng trứng. “Chiều tối trứng về làng, ra nhận rồi
mang về nhà tẩy. Tùy theo nhu cầu bạn hàng, mỗi hộ có thể tẩy từ 1.000 quả cho
đến cả vạn quả/ngày”- H cho hay.
Quay
trở lại vấn đề vì sao người làng Đông Ngàn không ăn trứng gà- đơn giản vì họ biết
chất axít dùng để tẩy trứng kia quá độc. Những chiếc khẩu trang của người ngồi
tẩy trứng, thường sau một buổi làm thì đã cứng cả ra vì hơi axít bốc lên. Mùi của
loại axít này hơi chua chua, ngai ngái rất dễ đau đầu. Nếu chẳng may đánh đổ ra
sân (dù là đã pha loãng với nước lã để ngâm trứng) thì ngay lập tức khoảng sân ấy
sẽ sùi bọt lên như bị ngâm ôxi già vậy.
Dưới
sự ăn mòn của a-xít, vỏ quả trứng tẩy xong sẽ mỏng đi thấy rõ. Liệu a-xít có thẩm
thấu vào trong quả trứng hay không thì chưa rõ, song chỉ cần cầm lên ngược sáng
mà nhìn có thể thấy cả lòng đỏ phía trong, khi đập ra chảo thì độ nhớt bám vỏ gần
như không có.
Học sinh VN làm kỹ sư Google 'ấn tượng'
Neil
Fraser cùng các học sinh tiểu học trường Bế Văn Đàn, Đà Nẵng
Một
kỹ sư phần mềm của Google bị 'ấn tượng' bởi khả năng của học sinh Việt Nam sau
khi chứng kiến một nhóm học sinh lớp 11 giải toán.
Câu
chuyện bắt đầu từ chuyến đi Việt Nam gần đây nhất của ông Neil
Fraser. Ông đã ghé thăm một số trường học để quan sát trình độ tin học của học
sinh từ lớp 2 đến lớp 11 tại Việt Nam.
Và
những điều mà ông Fraser chứng kiến đã mang lại cho ông một sự "rất ngạc nhiên", ông viết trên trang blog cá nhân của mình.
Giỏi
hơn học sinh Mỹ?
"Từ
lớp hai học sinh đã bắt đầu học những bài căn bản, như việc làm thế nào để bảo
quản đĩa mềm", Fraser viết.
"Đến
lớp 3, các em đã bắt đầu sử dụng Microsoft Window.
"Đến
lớp 4, các em bắt đầu học lập trình bằng Logo. Bắt đầu bằng cách chuỗi mệnh
lệnh và sau đó tiến đến vòng lặp."
"Tới
lớp 5, học sinh đã có thể viết thủ tục chứa vòng lặp."
Ông
cho rằng tới giai đoạn này, đã có thể so sánh trình độ của học sinh Việt Nam với Mỹ.
Quan
sát của ông tại một trường khoa học và công nghệ ở San Francisco cho thấy, ngay cả học sinh lớp
11 và 12 ở đây cũng gặp khó khăn trong việc sử dụng HTML.
"Kiến
thức về vòng lặp và điều kiện cũng rất kém tại đây", ông Fraser viết.
"Nói
rằng tôi bị ấn tượng bởi trình độ tin học của học sinh tiểu học ở Việt Nam là một cách
nói chưa thật đầy đủ."
'Đậu
phỏng vấn Google'
"Nếu
học sinh lớp 5 ở Việt Nam có trình độ tin học ngang với lớp 11 ở Mỹ, vậy học
sinh lớp 11 ở Việt Nam thì sao?", ông Fraser đặt câu hỏi.
Sau
khi chứng kiến học sinh lớp 11 ở Việt Nam chỉ mất 45 phút để giải một bài toán
hình trong lớp tin học, ông Fraser đã đem câu hỏi về Mỹ để tham khảo với đồng
nghiệp của mình tại trụ sở Google.
Đồng
nghiệp của Fraser cho rằng nếu so sánh câu hỏi này với những câu hỏi trong bài
phỏng vấn của Google, có thể xếp chúng ngang với cấp độ ba câu hỏi khó nhất.
"Không
có bất kỳ nghi vấn nào về việc một nửa số học sinh của lớp 11 ấy có thể vượt
qua bài phỏng vấn của Google," ông Neil Fraser viết trên trang blog của
mình.
Món
quà 'phần mềm'
Neil
dùng phần lớn thời gian ở Việt Nam
để viết phần mềm tặng cho trường học tại đây
Cơ
sở vật chất để đào tạo cho ngành tin học ở Việt Nam vẫn còn rất thiếu thốn, theo
nhận định của tác giả.
"Khi
tôi hỏi tôi có thể làm gì để giúp đỡ, câu trả lời bất ngờ, đó là 'phần
mềm'".
"Phần
mềm giáo dục ở Việt Nam
gần như không tồn tại, và nếu có tồn tại đi nữa, họ cũng không có ngân sách để
mua."
"Thế
nên phần lớn thời gian chuyến đi của tôi được dùng vào việc viết phần mềm."
Ông
Fraser cho biết ông đã tặng cho trường tiểu học Bế Văn Đàn ở thành phố Đà Nẵng
phần mềm "Blockly's Maze", một chương trình dạy vòng lặp và điều kiện.
"Tất
cả mọi thứ đều phải nén vào đĩa CD, vì nhà trường không đủ tiền để lắp đặt
Internet có đường truyền tốt."
'Thuê giáo viên'
Giáo
viên dạy tin học của trường sau đó hứa với Neil sẽ dạy Blockly ngày hôm sau.
Tuy nhiên trường học lại gặp một vấn đề khác.
"Vì
không đủ ngân sách, trường chỉ có thể thuê một giáo viên tin học. Tôi hỏi họ,
lương giáo viên là bao nhiêu. Và họ trả lời là 100 đôla một tháng.
"Vậy
là tôi chạy ra ATM rút tiền, và tặng họ một giáo viên mới cho một năm nữa."
Ông
Fraser cũng để ý việc các trường không đủ tiền mua phiên bản gốc của Windows
cho học sinh mà phải dùng các bản sao chép không có bản quyền:
"Gần
như 100% người Việt vẫn sử dụng Windows XP. Và có lẽ tất cả đều cùng một số
serial."
"Tuy
nhiên, đây là một điều dễ hiểu nếu biết rằng một phiên bản gốc của Windows tốn
một tháng lương tại đây."
"Họ
muốn nhiều hơn thế"
Nhà
trường, giáo viên, phụ huynh và học sinh tỏ ra rất hứng thú, ở một mức độ mà
tôi không thấy ở Mỹ"
"Tôi
đã bước vào lớp học này, sẵn sàng giúp đỡ họ bằng tất cả khả năng có
thể," ông Fraser viết.
"Thế
nhưng trái lại, tôi đã học từ họ. Họ cho tôi thấy cách mà lẽ ra giáo dục về
khoa học máy tính nên được tiến hành."
"Phải
cho các em học từ rất sớm, và cho phép những em có nhiều đam mê để phát
triển."
Tuy
nhiên, ông Fraser cũng cho rằng hệ thống vẫn có nhiều điểm yếu.
"Tin
học vẫn còn khá mới ở Việt Nam.
Và được cập nhật tới tất cả các cấp lớp học cùng một lúc."
"Khi
tôi ghé thăm một trường đại học, tôi không ngạc nhiên lắm bởi những gì họ đang
làm."
"Tuy
nhiên điều này sẽ nhanh chóng thay đổi, khi các học sinh cấp dưới ngày càng
tích tụ nhiều kinh nghiệm hơn."
Ông
Fraser cho rằng có một niềm đam mê tin học rất lớn từ các học sinh mà ông đã
gặp.
"Nhà
trường, giáo viên, phụ huynh và học sinh tỏ ra rất hứng thú, ở một mức độ mà
tôi không thấy ở Mỹ."
"Chỉ
tốn 10 phút để chỉ cho giáo viên tin học về phần mềm "Blockly's
Maze". Các học sinh của cô ấy chỉ mất có một buổi học để hoàn thành 9 cấp
độ của chương trình."
"Họ
muốn nhiều hơn thế."
Một
ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, để lại cho ai
gia tài của mẹ, là nước Việt này?
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, một đàn tham - ô
gia tài của mẹ, một cái nhà mồ
Dạy cho dân tiếng nói lọc lừa
dạy cho dân chόng quên màu da
dân chόng quên màu da, nước Việt xưa
cộng trung hoa đưa rước vào nhà
cộng mong dân lũ dân nghèo ngu
ôi lũ dân nghèo ngu, quên giặc thù
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, ruộng thành sân gôn
gia tài của mẹ, làng xόm bùi ngùi
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, một bọn buôn dân
gia tài của mẹ, một lũ "+" hèn.
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, để lại cho ai
gia tài của mẹ, là nước Việt này?
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, một đàn tham - ô
gia tài của mẹ, một cái nhà mồ
Dạy cho dân tiếng nói lọc lừa
dạy cho dân chόng quên màu da
dân chόng quên màu da, nước Việt xưa
cộng trung hoa đưa rước vào nhà
cộng mong dân lũ dân nghèo ngu
ôi lũ dân nghèo ngu, quên giặc thù
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, ruộng thành sân gôn
gia tài của mẹ, làng xόm bùi ngùi
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
bao nhiêu năm cộng sản đoạ đầy
gia tài của mẹ, một bọn buôn dân
gia tài của mẹ, một lũ "+" hèn.
Hát ngọng zọng "nà-hội"
na ná na na ná na na na ná na nà nà........"Fầu -Tù"
http://baomai.blogspot.com/
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now we are being lorded over by the Viet Commies.
What is our legacy?
What do the Viet people get from the Commie Idiocy?
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now we get Commie boundless corruption
And our land is peppered with cemeteries.
The Viet Commies have taught us to live in infamy,
To forget our roots,
And of our Viet nation's glorious history
While inviting the Chinks back to our land.
The Viet Commies think we are a people stricken by both poverty and stupidity
Who would easily forget that the Chinks are our ancient enemy.
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now the Viet Commies have converted our ancestral farmlands to golf courses,
And reduced our towns and villages to mere corpses.
Once we were ruled for a thousand years by the Chinks
And a hundred years by the Froggies.
Now the Viet Commies are ruling us without mercy.
They're selling our land and our women to our enemy
While converting us into a people of pusillanimity.
Bột nghệ, Cá và Nước ngọt
Mọi người
cần biết để tránh liệt giường và tử vong.
Bột
nghệ:
Bột
nghệ là một thuốc sát trùng (antiseptic) rất mạnh, là một antibiotic thiên
nhiên (trụ sinh), có nhiều anti-oxidants (chống lão hoá). Khi dùng nghệ
tươi để tẩy sẹo mổ hay sẹo trứng cá (trẻ dậy thì), thì vết sẹo lành thật nhanh
và các mụn cũng bị tẩy sạch. Nghệ tốt hơn các thuốc trị trứng cá vì vừa sát
trùng, vừa lành vết thương, vừa làm nhạt sẹo rất hiệu nghiệm.
Chỉ
trong vòng 1, 2 tuần là vết sẹo lành, vết sẹo nhoà đi và không thấy vết mổ nữa.
Nếu
ta trộn chung bột nghệ với mật ong thật và sống (không phải nước đường,
mật miá hay caramel - nước đường thắng như nước mầu) thì lại thêm
anti-oxidants và mạnh như natural antibiotic.
Hình
minh họa
Cháu
có người mợ khi chạy sang Mỹ thì bị lang beng, loang lổ cùng mặt. Người
con trai học bác sĩ lấy vợ bác sĩ Ấn độ, mách cho là bên gia đình vợ dậy trộn
bột nghệ (mua ở tiệm Ấn độ bao to cho rẻ) với mật ong tươi (chưa nấu, mua ở
local farmer's market), viên thành cục như ô mai cam thảo.
Sau
khi phơi khô thì cho vào microwave cho khô kỹ thêm. Thật ra mấy thứ sát trùng,
antiobiotic này không thể mốc được. Mỗi ngày, mợ cháu nhai 3 viên, sáng trưa
chiều ba bữa. Chỉ trong 2-3 tháng là da mặt trở lại bình thường, một mầu và
trắng mịn như xưa. (Viên Bột Nghệ này cũng Trợ Tim, Các Khớp và Giúp Gan làm
việc tốt)
Mỗi
khi bị vết thương, sưng cổ họng... cần antibiotic, cháu cứ mua Turmeric viên từ
các health food stores, uống thay cho trụ sinh. Chỉ 2-3 ngày là hết sưng.
Tuy
nhiên, ta là người Á Đông cần để ý xem mình có ăn món gì quá nóng (ớt, tỏi, sầu
riêng, xoài, mít...), làm sưng cơ thể, khơi dậy arthritis (sưng khớp xương) thì
nên bớt đi và uống nước mát. Nếu không chắc là bệnh gì thì nên nấu chè đậu xanh
cả vỏ (neutralizer, detox), rong biển (phổ tai, seaweed) hay ăn nhiều rau ngò
(1 bó cilantro 1 ngày - the best detoxifying herb) mà ăn.
Chỉ
trong vòng 1 ngày là tống được các chất độc như chì (lead), kim nhũ
(mercury)... ra khỏi cơ thể. Những chất chemical và toxic metals rất độc, làm
cho gan, thận... bị tắc nghẹt và ngưng làm việc tẩy độc. Rau ngò là binding
agent, quện lấy các chất toxic metals và đẩy ra ngoài.
Cá:
Cá
(bất cứ loại cá nào) đã ươn hay mang toxic chemicals từ water run off ( từ
chemical plants, pesticides từ ruộng đồng...) có thể làm tắc gan, cứng gan và
gan ngưng làm việc tẩy độc ngay.
Cơ
thể ta có thể nhiễm trùng hay nhiễm độc trầm trọng và blood pressure cũng như
sugar level drop nhanh chóng. Mercury có thể ảnh hưởng đến luồng điện trong cơ
thể và óc, và làm ngăn cản (impair) những functions thật basic nhất như thở, đi
đứng, tim đập... và có thể gây nên epilepsy (phong đòn gánh) hay bất tỉnh.
Cá
còn có thể đưa vào thân ta parasites (ký sinh trùng) nếu ăn sống (sushi,
sashimi, seviche, gỏi...) nấu chưa chín hẳn hay chưa lọc sạch phần độc. Những
ký sinh trùng có thể làm shut down toàn cơ thể trong 24 tiếng, làm gan sưng vù
và nghẽn các lục phủ ngũ tạng, hay làm máu đóng cục, nghẽn các tinh mạch. Phổi
không thở được, thì không có air exchange là tim cũng shut down.
Ông
bố chồng cháu ăn cá lúc 12 giờ trưa, 1 giờ là ngất siủ và blood pressure
dropped to nothing. Ông ta vào nhà thương, 5 ông bác sĩ không chẩn được bệnh.
Cháu hỏi một ông Nutritionist, chuyên về Toxicology thì được biết như
trên. Cháu vội chạy vào nhà thương, chỉ cho các đấng kia biết và họ làm detox.
Parasites
rất nguy hiểm, nhưng nguy hiểm bội phần khi chết hơn là khi sống. Khi
sống, nó có thể đục thủng thân ta, muốn đi đâu là đi, từ da đến óc, làm ta bị
chẩy máu toàn thân.
Nếu
nó lên óc thì có thể đứt mạch máu óc, mù mắt... Tuy nhiên, khi chết, các bạch
huyết cầu trong thân ta bu lại, bám lấy con xác ký sinh trùng và tạo nên một
cục to như bướu (tumor), làm nghẹt sự lưu thông của mạch máu hay cản trở việc
làm của bắp thịt. Nếu bác có giờ, cháu mời bác tìm trong Internet chương
trình Monsters Inside Me để hiểu rõ hơn.
Nước
ngọt
Coca Cola, Pepsi Cola... rất độc cho sức khoẻ
vì nhiều lý do:
1.
Đường refined, biến chế, tẩy trắng... rất addictive (dễ nghiện) hơn bất cứ các
chất độc khác. Trong cái lưỡi của người bình thường, các tế bào phát triển
trước hết là tế bào cho ta thưởng thức chất ngọt, xong đến chua, mặn, đắng,
chát và cay.
Diet
của người Mỹ chỉ có 3 vị là ngọt, mặn và chua. Cơm Ấn độ có cả 6 vị. Chính vì
thế mà người Mỹ hay làm thức ăn và uống nhiều đường để bán cho nhiều hàng, dù
biết là đường trắng cũng như bột mì trắng (hoá ra glucose khi vào cơ thể ta)
làm gan ngưng làm insulin.
Đó
là khi ta mệt rũ ra và phài ăn thêm đường hay kẹo. Sau một thời gian dài, ta
mắc bệnh tiểu đường (diabetes), tức là cơ thể không thể hấp thụ (metabolize)
được đường từ thức ăn và ăn đường vào là sẽ thải qua đường tiểu ra. Cơ thể trở
thành malnourished (thiếu dinh dưỡng) và nhiều phần bắt đầu chết dần.
2.
Đường là nguyên do gây ra nhiều loại cancers.
Đường
(refined sugar, refined starches, corn syrup...) là nguyên cơ của nhiều bệnh
ung thư (cancers). Nếu ta có thèm chất ngọt thì nên ăn trái cây hay dùng các
loại complex sugar (mật ong, kẹo mạch nha, agave nectar...), complex starches
(gạo lứt) hay thay đường bằng lá cây Stevia (zero calorie) hay Xylitol (natural
sugar but zero calorie).
Xin
chớ dùng Equal (Aspertame) (Trong Kẹo Cao Su), Sweet & Low (Saccharin) hay
Splenda. Cơ thể ta không thể nhận ra các chất hoá học nhân tạo này và
không tiêu hoá được (metabolize).
Các
chất này đọng đầy các bộ phận detox như gan, kidney, pancreas... và làm chướng
ngại vật như đống rác. Một ngày nào đó, cơ thể ta đầy rác rến, không làm việc
nữa và đình công vĩnh viễn.
Nếu
quý bác lùi xa và quan sát lại xã hội Mỹ thì sẽ nhận định là xứ Mỹ giầu có nhất
nhưng cũng là sắc dân đứng hàng đầu về cancer, heart attack, strokes, diabetes
và bao nhiêu bệnh nhà giầu như depression, gout... Nếu ăn theo đúng loại
metabolic type của mình (Sympathetic hay ParaSympathetic ) và theo đúng loại
máu của mình (A, B, AB, O, positive, negative...) thì sẽ không có bệnh gì.
Ngoài
ra môi trường sống có những ô nhiễm (pollution) thấy được (rác rến, Asbestos,
bụi khói...) và loại không nhìn thấy (Ozone, Radiation, Radon...). Có những nhà
hay văn phòng xây quá gần cột điện cao thế, làm chất sắt hay metals trong máu
chạy bậy bạ gây ra những thứ bệnh kỳ lạ.
3.
Các chất artificial flavoring rất độc. (Những chất mùi nhân tạo)
Mình
không biết là các chất đó có phải là thức ăn cho người hay là chất bậy bạ như
mấy hãng vô lương tâm bên Trung Quốc sản xuất.
4.
Carbon Dioxide làm nước có bọt có thể tạo nên các bong bóng trong cơ thể
ta và gây nên vấn đề. Nếu thiếu kiến thức, nhiều khi các tay hóa học (chemists)
vườn pha các chất tẩm bậy gây ra phản ửng phạt nhau, làm hư hại cơ thể hay tạo
nên sạn trong thận.
5.
Coca Cola, Pepsi Cola... rất nhiều chất độc mạnh, có thể dùng để lau chùi bình điện đóng
corrosion, hay chất rỉ sét, đóng vôi, đóng nhựa. Chất acid rất tai hại dù lưỡi
ta không cảm nhận được nhưng tiêu thụ trường kỳ rất độc.
6.
Chất phèn
để lọc nước và preservatives để tránh hư thối cũng rất là độc. Đó là những
chất chemical hoá học, không phải là natural như đường trong trái cây, gạo hay
đậu thiên nhiên.
Cơ
thể ta không nhận ra các molecules đó thì không tiêu hoá mà cũng không thải ra
ngoài. Rốt cục, trong người ta toàn là chất độc, chất acid, ký sinh trùng...
trục trặc hết chuyện này đến góc kia, gia tăng tốc độ của việc lão hoá cơ thể.
7.
Nước bên Mỹ phải lọc từ chất chemical (pesticide, insecticide...), rác rến
(particles, mud...) đến minerals, metals độc.
Các
nước ngoài không dùng các loại máy reverse osmosis nên có thể còn những chất
này. Tuy nhiên, nếu uống nước purified, reverse osmosis... thì cơ thể ta sẽ
thiếu chất minerals (khoáng chất) và thiếu ăn thức ăn tươi (thiếu vitamins) thì
óc không làm việc điều hoà, làm điện chạy liên tục thì tư tưởng sẽ bị đứt đoạn,
thiếu quân bằng, tứ chi rã rời, bủn rủn, chóng mặt hay có khi nói năng lảm
nhảm, không đầu đuôi. Minerals rất ư quan trọng cho cơ thể ta làm việc chính
xác.
Ăn
uống thiếu dinh dưỡng, tiêu thụ thức ăn giả (margarine hay shortening, transfat, đường
hoá học, artificial flavoring, food coloring...) sẽ làm cho cơ thể bị yếu dần.
Lúc ấy, các con bệnh, vi trùng (bacteria), siêu vi trùng (virus)... sẽ xâm
chiếm thân yếu như các ký sinh trùng (rong rêu, cây tầm gởi...) xâm nhập ăn
tươi nuốt sống cây yếu ớt. Từ từ, chúng tiêu hủy cơ thể chúng ta.
Tốt
hơn hết, ta nên ăn uống kỹ lưõng bằng cách học hỏi qua Internet. Chưa bao giờ
việc nghiên cứu dễ dàng, nhanh chóng và phong phú như thời đại Tin Học
(Information Age) này.
Tránh
ăn thức ăn tiền chế (frozen TV dinners, các thức ăn của VN hoặc Trung Quốc làm
sẵn...) và tránh pizza, hamburgers, thức nướng cháy bén lửa BBQ (carcinogenic
gây ra cancer), uống nước ngọt (Coke,Pepsi..), thịt chứa chất bảo quản
(preservatives) như bacon, ham, luncheon meats, Spam, hot dogs, Vienna
Sausages, lạp xưởng...
Ngoài
ra, cháu xin lưu ý về vụ ăn chay, các thức giả cá, giả giò... làm
bằng đậu nành, rong biển, mì căn... Nhiều món như các bác đã thấy là plastic.
Ăn vào không tiêu nhưng nếu không may mà không thải ra, thì ở lì trong ta, làm
tắc tị, nghẹt cứng đường ruột hay trong ruột dư.
Ngoài
ra đậu nành dù mang tên là lành nhưng có thể rất tai hại cho nhiều người. Đậu
nành mimic (giả) estrogen, một hormone có nhiều trong đàn bà nhưng thân đàn ông
cũng có sản xuất một ít. Nếu ta có quá nhiều estrogen thì sẽ gây ra hormonal
imbalance, làm xáo trộn cơ thể. Một người bình thường có trên 100 loại hormone
thì mới function hoàn hảo.
Quá
nhiều loại hormone này, thiếu hormone kia, sinh ra nhiều bệnh. Đàn bà quá nhiều
testosterone thì mọc râu rậm rạp, giọng nói ồ ồ như vịt đực.
Đàn
ông ăn quá nhiều đậu nành thường hay có giọng mái, thanh tao như đàn bà và
ít râu ria, mặt mày láng coóng , da mịn màng, đi đứng yểu điệu như con gái. Đây
là loại estrogen supplement các cô "boy" bên Thái Lan (hay Micheal
Jackson) uống để thêm nét con gái.
Nếu
anh có máy hiển vi xem live blood test, thì có thể nhìn thấy các hồng/bạch
huyết cầu, đếm từng tế bào, các parasites (giun sán lải to nhỏ), các chất độc
cũng như rác rưởi bơi lội trong toàn thân ta .
BM_Không biết tác giả
No comments:
Post a Comment