Đằng sau những lần về thăm quê hương!
Những
lần về Việt Nam
có nhiều chuyện vui và chuyện buồn. Chuyện buồn đầu tiên là gặp rắc rối với hải
quan tại phi trường. Tuy nhiên chuyện buồn này cũng có thể dễ dàng giải quyết
khi biết được thủ tục “đầu tiên” là tiền đâu. Tâm lý chung sau nhiều giờ mệt
mỏi trên phi cơ, ai cũng mong có chút thời gian thư dãn, gặp lại người thân
đang chờ ngoài kia. Rầy rà với mấy anh chị hải quan chỉ thêm bực mình, nên thôi
đành chịu mất năm ba đồng cho xong chuyện. Nhưng cũng có những chuyện buồn mà
tiền bạc không giải quyết được. Không những thế hậu quả của nó còn có thể kéo
theo đổ vỡ của cả một gia đình.
Hình
minh họa
Câu
chuyện tưởng như mơ nhưng lại là câu chuyện có thật đã xảy ra cho một người sau
chuyến về thăm quê hương. Câu chuyện tưởng như rất tầm thường nhưng kết luận
lại hết sức quan trọng. Nó quan trọng không phải ở chỗ sự việc đã xảy ra rất
thực tế, nhưng quan trọng ở chỗ là nếu như nó đã không được giải quyết một cách
trưởng thành, hiểu biết, và thông cảm thì hậu quả của nó đã kéo theo hạnh phúc
của một gia đình. Câu chuyện đó đã xảy ra nhau sau:
Anh
ta là con thứ trong một gia đình có hai anh em trai. Ba của anh qua đời trong
trại tù cải tạo khi anh còn rất nhỏ. Năm 1980, anh tìm đường vượt biên và sau 1
tuần thuyền anh lênh đênh trên biển cả, bị hải tặc Thái Lan cướp hai lần, anh
đã đến được trại tị nạn Thái Lan. Sống ở trại tị nạn gần một năm, anh đã được
định cư tại Hoa Kỳ. Với bản tính cần cù, chịu khó, lại thêm trí thông minh, bốn
năm sau anh đã tốt nghiệp kỹ sư Computer và kiếm được một việc làm cách rất dễ
dàng. Thời gian đó những ai có bằng về Computer đều dễ dàng kiếm việc, được trả
lương cao và đời sống kinh tế rất ổn định.
Việc
đầu tiên sau khi ra trường, kiếm được việc làm anh lo chuẩn bị cho ngày thành
hôn của mình. Người yêu của anh Mộng Bình không ai khác chính là người mà anh
đã gặp trong thời gian còn ở trại tị nạn, nhưng tình cờ sau này lại học cùng
trường với anh tại Hoa Kỳ. Sau đám cưới một năm anh lại hạnh phúc được làm cha.
Đứa con đầu lòng của anh là một bé trai rất dễ thương. Thượng Đế như ưu đãi
anh, hai năm sau đó vợ anh đã sinh cho anh một bé gái. Có trai và có gái. Chồng
làm kỹ sư computer, vợ là y tá. Gia đình anh như vậy được gọi là một gia đình
tương đối lý tưởng và hạnh phúc: Vợ chồng đều có công ăn việc làm, tài chánh
gia đình ổn định, và với bầu khí yêu thương đầm ấm của một gia đình một vợ, một
chồng và hai con nhỏ.
Hạnh
phúc gia đình anh tưởng như không ai có thể chen vào và phá vỡ nổi. Con trai
đầu của anh đang chuẩn bị ra trường y khoa, còn con gái thì hiện là một sinh
viên xuất sắc với hy vọng sau này sẽ trở thành một nha sĩ.
Năm
trước đây nhận tin mẹ đau nặng anh đã về Việt Nam
lo cho mẹ, đồng thời giúp người anh tu sửa lại ngôi nhà của mẹ anh tại Việt Nam. Phí tốn
cho lần trở về và tu sửa nhà cửa trên dưới 30.000$. Vợ anh đã rất rộng rãi, tin
tưởng và lo đủ số tiền để anh về. Sau một thời gian ở Việt Nam trở lại Hoa
Kỳ, anh rất vui vẻ. Đời sống gia đình đầm ấm và hạnh phúc, mọi chuyện đều êm
đềm xuôi chảy, bỗng nhiên tính tình anh thay đổi một cách lạ thường. Anh hay
thở dài, khó ngủ và thường hay bẳn gắt vợ con những chuyện rất vô cớ. Vợ anh
gạn hỏi thì anh chống chế và cho là do sức ép của công việc. Những bẳn gắt, cáu
giận của anh cứ ngày càng lên cao khiến vợ anh và các con thấy có gì không ổn.
Đặc biệt nhất là sau những ngày tháng nóng nảy ấy, anh nhất định đòi về Việt Nam với lý do
không rõ ràng. Anh nói mình phải về thăm mẹ già và đôn đốc việc xây cất nhà
cửa. Trước thái độ đứng ngồi không yên của anh, và trước sự đòi hỏi của anh, vợ
anh không còn lựa chọn nào khác đành lại thu xếp và chuẩn bị tiền bạc để anh
về. Vé máy bay đã mua và ngày về Việt Nam đã được ấn định. Nhưng bất chợt
một sự kiện không ngờ đã xảy tới.
Như
mọi lần, cứ mỗi cuối tuần chị đều giặt quần áo chồng và trước khi bỏ quần áo
vào máy giặt, chị có thói quen luôn luôn lục soát lại các túi áo và túi quần,
để xem anh có bỏ quên tiền hay giấy tờ gì quan trọng không, vì đã nhiều lần chị
đã tìm thấy tiền bạc hoặc giấy thông tư tin tức của sở làm gửi cho anh ở trong
túi áo hoặc ở trong túi quần của anh. Nhưng lần này chị thấy có một phong bì
thư đã mở sẵn, tên một người con gái lạ, từ Việt Nam gửi đến đích danh tên
chồng chị, qua địa chỉ hộp thư riêng tại ty bưu điện, nên chị liền mở ra đọc. Mắt
chị như nhẩy nhót trên những hàng chữ: “Cái bầu đã lớn và em gần ngày sinh rồi
sao không thấy anh động tĩnh gì? Nếu anh không về thì gửi tiền về cho em để lo
sinh nở và nuôi con chứ. Còn việc anh ly dị với người vợ của anh đến đâu rồi
sao anh lặng thinh. Anh đừng nghĩ đến chuyện “quất ngựa truy phong” chơi cho
qua đường nha. Anh không nghĩ đến em thì cũng phải nghĩ đến giọt máu của anh
chứ. Đừng đùa giỡn. Anh không chạy thoát khỏi bàn tay em đâu!”.
Hình
minh họa
Không
còn chịu đựng được hơn nữa, chị tìm đến với một phó tế kinh nghiệm về đời sống
gia đình và kiến thức luật pháp để xin ý kiến. Thâm tâm chị là muốn làm lớn
chuyện này để rồi đến đâu thì đến. Chị không thể ngờ được một người đàn ông như
chồng chị lại phạm vào cái lỗi khốn nạn ấy. Niềm tin của chị lung lay và hầu
như sụp đổ. Sau khi xem xong lá thư, vị phó tế đã khuyên chị cần phải bình tĩnh
để giải quyết vấn đề.
Trước
hết ông khuyên chị hãy bình tĩnh và cần phải hành động theo một tiến trình có
suy nghĩ, có lý luận dựa trên tâm lý và luật pháp bằng cách:
1-Nhờ
người trong gia đình hay người quen ở Việt Nam dò hỏi xem đó có phải là địa
chỉ thật không? Và nếu là địa chỉ thật thì làm quen hỏi xem có người trong nhà
mang tên theo tên trên bì thơ không? Nếu có thì liên hệ gì với người ở Mỹ? Nhất
là xem coi cái bụng bầu gần ngày sanh ấy có thật sự đúng hay chỉ là giả tạo?
2-Đặt
giả thiết mọi chuyện đều đúng, có nghĩa là người thiếu nữ ấy thật sự có bầu,
thì bước kế tiếp là chờ coi xem đó có thật sự là con của chồng mình hay con của
một ai khác. Điều này có thể thực hiện được qua thử nghiệm DNA.
3-Và
sau cùng, theo dõi để tìm cách làm ngãng trở mối liên hệ giữa chồng chị với
người phụ nữ tự xưng là tình nhân của chồng chị.
Sau
khi đã nhờ người nhà dò hỏi, chị được biết rõ là có một thiếu nữ tên
gọi đúng như tên ngoài bì thơ ở địa chỉ đã ghi ngoài bì thơ, và người
này nói mình có thân nhân bên Mỹ nhưng không cho biết người thân nhân ấy
ở đâu. Điểm đặc biệt nhất là thiếu nữ ấy là một cô gái bán bar và không
mang bầu. Như vậy trong trường hợp thứ nhất đã có câu trả lời. Vì người
thiếu nữ đó không mang bầu nên những vấn nạn về gửi tiền cho nàng sinh
con, nuôi con và việc thử DNA không cần thiết. Còn lại là tìm cách làm
ngãng trở mối liên hệ giữa chồng chị với thiếu nữ tình nhân đó.
Hình
minh họa
Theo
đúng từng bước đã được hướng dẫn, chị giả bộ đòi về Việt Nam cùng với
chồng viện lý để tiện dịp thăm mẹ chồng, cũng như giúp anh sớm hoàn tất công
việc tu sửa nhà cửa. Mục đích là không để chồng chị gặp lại người thiếu nữ đó
nữa. Thoạt đầu chồng chị nhất định không cho về chung với lý do giá phí tổn đi
về quá cao, rất đắt đỏ, và gấp quá không kịp chuẩn bị, không dễ mua được vé máy
bay. Sau những màn tranh cãi và giận dữ. Linh cảm một điều gì đó có thể làm lộ
tẩy ý định của anh khi về Việt Nam,
chồng chị đã hủy bỏ chuyến bay với số tiền phạt là 100$.
Tuy
không về Việt Nam, nhưng anh
vẫn lén lút trấn an người tình ở Việt Nam. Xem ra càng ngày anh càng tỏ
ra lúng túng, sợ hãi. Có lẽ anh sợ người tình anh sinh con mà không có tiền bạc
rồi làm đổ bể câu chuyện. Nghĩ vậy, nhưng anh cũng không dám gửi tiền bạc về.
Nghi rằng vợ anh đã biết chuyện, nên anh lo lắng tìm cách dò hỏi, và cuối cùng
vợ anh đã cho anh biết rằng anh không thể về Việt Nam
một mình được vì anh đã có bồ tại Việt Nam. Anh thề sống, thề chết, nhất
định từ chối hành động ngoại tình của mình.
Sau
khi biết được người đã đứng sau lưng phá đám cuộc tình tay ba của mình, anh đã
gọi điện thoại đến văn phòng của thày phó tế tranh luận và chửi bới ông này
thậm tệ. Kết luận cuộc tranh luận này, vị phó tế đã nói với anh qua điện thoại:
“Tôi
không có tội gì trong vấn đề hạnh phúc của anh và gia đình anh. Tôi cũng không
xen vào việc gia đình anh, nhưng với lương tâm của một người hiểu biết và quan
tâm đến hạnh phúc hôn nhân của gia đình, tôi đã khuyên chị tế nhị theo dõi,
đồng thời nếu cần về Việt Nam
với anh, chị nên về. Đó là sự tiên liệu khôn ngoan và cần thiết. Bởi vì không
ai dám tự cho mình là “vững vàng” trước những cám dỗ tình cảm như vậy. Tóm lại,
nếu anh thật lòng về Việt Nam
chuyến này chỉ để lo lắng cho bà mẹ, và xem xét lại việc tu sửa nhà cửa mà
không hề có một ý đồ gì khác thì tại sao không cho vợ anh cùng về. Biết đâu chị
ta chẳng giúp anh một tay. Hay là anh có chủ ý nào khác? Vậy nếu anh trong sạch
và vô tội trong lần về này, ngày mai mời anh lên văn phòng tôi. Tôi sẽ đóng cửa
văn phòng và quì xuống trước mặt anh để xin lỗi anh. Còn nếu như anh có một ý
định gì khác, tôi tin là anh đã biết.”
Nghe
vậy, anh tự động gác máy.
Hình
minh họa
Sự
thật câu chuyện đã bắt đầu trong lần về Việt Nam năm trước. Anh đã theo một số
bạn bè rủ rê vào mấy quán bia ôm, mấy nơi đấm bóp để cho biết mùi đời và thư
dãn. Đám bạn anh đã gài anh với một cô tuổi bằng con gái của anh mà cái tên đã
có trên bì thư gửi qua cho anh. Nhưng trên thực tế, cô này không hề có thai, và
vẫn tiếp tục bán bar, tiếp khách như cô đã từng làm đối với anh. Anh chỉ là một
nạn nhân của thói ăn chơi đàng điếm, của tính nhẹ dạ, cả nể, và không muốn bị
bạn bè chê là thứ chết nhát. Anh là con nai vàng ngơ ngác không hơn không kém
trước những cạm bẫy xã hội.
May
mắn cho anh, với bản tính thật thà và hiền lành. Cộng thêm còn một chút lương
tâm đạo đức, anh đã nhận lỗi và làm hòa với vợ. Mặc dù sự tha thứ và làm hòa đã
có, nhưng vết thương lòng vẫn chưa hoàn toàn được lành.
Đừng
vội cho rằng đàn bà “forgive but not forget”, nhưng một vết thương như vậy, một
tình huống như vậy cũng cần phải có thời gian để lành. Trên thực tế, vợ anh có
quyền giận anh và đau khổ vì anh, bởi vì đối với vợ anh, anh vẫn là tất cả.
Tình yêu vợ anh dành cho anh là một tình yêu không chia cắt. Riêng anh, anh cũng
cần thời gian để minh chứng sự thành thật thống hối của mình. Anh đã làm cho
con tim vợ anh bị tan nát, và thiếu một chút nữa cả gia đình anh tan nát, hạnh
phúc hôn nhân của anh bị đổ bể.
Trở
lại người chồng, sau khi đã có cơ hội làm hòa với vợ, anh đã gọi điện thoại đến
văn phòng thày phó tế và lần này chính anh đề nghị:
“Con
cám ơn thày đã giúp gia đình con. Con có lỗi trong vụ này, vậy xin thày cho một
cái hẹn, để con đích thân đến văn phòng và quì gối xin lỗi thày.”
Dĩ
nhiên lời đề nghị của anh không được chấp nhận, vì niềm vui của phó tế đó là
giúp đem lại hạnh phúc cho gia đình anh, chứ không chờ lời xin lỗi của anh. Ông
đã được trả công rồi!
Quanh câu chuyện này, độc giả có thể rút ra được những bài học khác nhau tùy từng
hoàn cảnh. Tuy nhiên, một vài điểm chung có thể sẽ giúp ích cho nhiều người đó
là:
Khi
du lịch về Việt Nam,
nhất là đi với nhóm bạn bè, hoặc một mình thì dù là phái nam hay phái nữ cũng
cần tự chủ. Thật sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình sau những giây phút
yếu lòng. Có thể là nhiễm HIV. Có thể là sẽ làm chồng, làm cha, làm vợ, làm mẹ
bất đắc dĩ. Thông thường những phút giây lãng mạn, tình tứ ấy chỉ mang tính
nhất thời, mau qua. Chúng chỉ làm cho con tim nặng nề, và lương tâm thêm bất ổn.
Nếu!
Nếu như vì yếu lòng mà trót “ăn vụng” thì nhớ phải biết thống hối. Coi đấy như
một bài học để đời, đừng huênh hoang, tự cao, tự đại cho mình là “hoàng tử”, là
“công chúa” để rồi có ngày thần tượng sụp đổ và kéo theo sự đổ vỡ của cả gia
đình. Những mối tình qua đường ấy chưa đủ để thẩm định và đo lường sự chung
thủy, tính chất trưởng thành, và chính đáng của tình yêu. Để mình là tác giả
của những ngậm ngùi nuối tiếc “anh đã lầm đưa em sang sông”, hoặc “em đã lầm
đưa anh sang đây” là việc làm thiếu ý thức, không cần thiết. Hai chữ “lợi dụng”
trong những trao đổi tình cảm kiểu này không chỉ làm ta thân bại, danh liệt, mà
còn phá vỡ hạnh phúc gia đình của mình nữa. Đáng buồn là nó vẫn tiếp tục xảy ra
cho nhiều người đằng sau những lần về thăm quê hương!
Sau
đây là phần pháp lý tổng quát, có liên quan đến nội dung của câu chuyện trên
đây:
1. Nếu câu chuyện trên đây xẩy ra tại tiểu bang Oklahoma, theo như Đạo Luật Gia Đình của tiểu bang này, điều luật số 21, đoạn 871, quy định bất cứ ai vi phạm tội ngoại tình (Adultery Offense), hoặc còn gọi là hành động chuyển nhượng tình cảm (Alienation of Affection) của mình là người đã có vợ hoặc đã có chồng cho người khác, nếu bị truy tố ra tòa với bằng chứng hiển nhiên, có thể lãnh án tù ở không quá 5 năm, hoặc chỉ bị phạt vạ tối đa là $500 Mỹ kim, hoặc vừa lãnh án tù ở lẫn đóng tiền phạt vạ. Nhưng hiện nay, rất may là đạo luật này đã được đa số các tiểu bang bãi bỏ, trong đó có tiểu bang Oklahoma, ngoại trừ còn một số rất ít, không đáng kể, như tiểu bang Hawaii, Illinois, North Carolina v.v.. vẫn con duy trì đạo luật này.
2. Mặc dầu điều luật phạm tội ngoại tình được bãi bỏ, nhưng hành động ngoại tình vẫn được áp dụng trước công lý, để dùng làm bằng cớ được quyền giữ con cái còn nhỏ tuổi (Custody of Minor Children) và được quyền hưởng tiền cấp dưỡng nuôi con cái (Child Support), cho tới khi con cái tới tuổi trưởng thành, trong các vụ án ly dị trước tòa án hay trong sự thỏa thuận của đôi bên, mà không cần có phiên tòa xét xử.
3. Trường hợp trên đây, vì Hoa Kỳ đã ký hiệp ước bang giao quốc tế với Việt Nam, mà người chồng phạm tội ngoại tình ở đây và giả sử cô bồ nhí ở đây có con với người chồng ngoại tình này ở Hoa Kỳ, thì trước quốc tế công pháp của hai nước đã ký kết với nhau, cô bồ nhí vẫn có thể tiến hành các thủ tục pháp lý, đòi hỏi người chồng ngoại tình ở Hoa Kỳ phải cấp dưỡng cho cô tiền nuôi con hàng tháng, cho tới khi đứa trẻ khôn lớn đến tuổi trưởng thành.
Tuy
nhiên, trong những trường hợp như thế này, đối với những đương sự nào chưa nhập
tịch Hoa Kỳ, vẫn còn là thường trú nhân, thì cần phải thận trọng, vì nếu chính
quyền cộng sản thông báo cho Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ ở Việt Nam biết, là những đương
sự này, đã bị bắt giữ về tội mua dâm và đã nhận tội, bằng lòng đóng tiền phạt,
để khỏi bị truy tố ra tòa, thì vấn đề xin nhập tịch Hoa Kỳ trong tương lai chắc
chắn sẽ bị trở ngại lớn.
Tác dụng của thiền và stress
1) Sự tương quan giữa thân và tâm
Thế kỷ thứ 17, René Descartes, nhà toán học và triết học người Pháp, khẳng định thuyết nhị nguyên, tách rời thế giới tâm linh và thế giới vật chất, (thân - tâm cách biệt) theo ông, tâm = tư tưởng, và thân = cơ thể, là hai cái thực thể không làm cùng một chất liệu. Này nhé: nếu bạn cầm dao cắt vào da thịt, máu sẽ tuôn trào, nhưng nếu bạn đưa bộ óc lên bàn mổ, thì ý tưởng không chảy ra theo vết cắt … vì vậy những gì xảy ra trong tư tưởng hoàn toàn biệt lập với những gì xảy ra trong cơ thể, nói cách khác đó là hai phần tử riêng biệt, không ảnh hưởng gì đến nhau. Nếu như Descartes còn sống đến ngày nay thì hẳn là ông đã thấy mình thật sự sai lầm …Tư tưởng và cơ thể con người là 2 bộ phận liên quan mật thiết, những tình cảm yêu ghét, giận hờn không thể cân đo đong đếm đó có thể dẫn đến những căn bịnh rất thực tế như nghẽn tim, loét bao tử, hay ngược lại những căn bịnh hiểm nghèo mà bác sĩ tưởng chừng phải bó tay bỗng nhiên thuyên giảm một cách kỳ diệu sau những cuộc hành hương. Và nữa, sức mạnh của thiền định – Meditation – là một sự thật không thể chối cãi. Sự kiện những vị thiền sư Tây Tạng ngồi thiền trong tuyết lạnh và sử dụng Hoả thân để làm nóng lớp chăn phủ trên người đã làm nao núng giới khoa học gia Tây phương.
Có một sự giải thích khoa học nào không cho những sự kiện tưởng như thuộc về một thế giới huyền bí của tâm linh đó? Hay chúng ta đành dễ dãi bằng lòng với cách xếp hạng chúng vào mục …Khoa học huyền bí, và phải kêu gọi đến … lòng tin (faith) để mà …gật gù rằng: đó là chuyện huyền bí.
Trước khi vận dụng đến “khả năng tin tưởng“ của tâm linh, chúng ta hãy thử dùng con mắt khoa học để khảo sát về hiện tượng tương quan giữa Cơ thể (Body) và Ý tưởng (Mind) qua các chứng bịnh. (Trong phạm vi bài này chỉ xin bàn tới sự liên quan giữa Stress, các căn bịnh gây ra bởi Stress và ứng dụng của Thiền – Meditation – trong đời sống hàng ngày).
2) Sự liên quan giữa Stress và Bịnh :
3)
Stress là gì?
Khi
não bộ đánh hơi được một sự nguy hiểm, một tín hiệu được báo ngay cho:
A. Adrenal glands (nằm trên chóp thận) để tiết ra 2 loại hormones :
- Adrenaline (epinephrine) và
- Glucocorticoids & cortisol.
A. Adrenal glands (nằm trên chóp thận) để tiết ra 2 loại hormones :
- Adrenaline (epinephrine) và
- Glucocorticoids & cortisol.
B.
Các tế bào thần kinh vùng Hypothalamus để tiết ra chất :
- Nor-epinephrine
Các loại hormones này là những chất hóa học cực mạnh, có tác dụng làm cho : **
- Các giác quan nhạy bén hơn, các cơ bắp (muscle) săn chắc lên, giảm thiểu khả năng tiêu hoá (tác dụng của nor–epinephirine)
- Tim đập nhanh hơn, phổi hô hấp nhanh hơn, chuẩn bị đưa oxygen tới các tế bào (tác dụng của epinephrine)
- Độ đường tăng trong máu để cung cấp nhiệt lượng cần thiết (cortisol ).
Nói tóm lại cơ thể chúng ta đang ở trong tư thế sẵn sàng tác chiến hay …chạy trốn. Một khi Stress đã qua đi, (như trong ví dụ này, con sư tử đã đi …chỗ khác chơi) thì các hormones trở về trạng thái cũ.
- Nor-epinephrine
Các loại hormones này là những chất hóa học cực mạnh, có tác dụng làm cho : **
- Các giác quan nhạy bén hơn, các cơ bắp (muscle) săn chắc lên, giảm thiểu khả năng tiêu hoá (tác dụng của nor–epinephirine)
- Tim đập nhanh hơn, phổi hô hấp nhanh hơn, chuẩn bị đưa oxygen tới các tế bào (tác dụng của epinephrine)
- Độ đường tăng trong máu để cung cấp nhiệt lượng cần thiết (cortisol ).
Nói tóm lại cơ thể chúng ta đang ở trong tư thế sẵn sàng tác chiến hay …chạy trốn. Một khi Stress đã qua đi, (như trong ví dụ này, con sư tử đã đi …chỗ khác chơi) thì các hormones trở về trạng thái cũ.
Thế
nhưng trong xã hội ngày nay, Stress biến đổi hình thức, nó không còn đơn thuần
là một con sư tử, nanh dài móng nhọn, mà nó thiên biến vạn hóa ra hàng triệu
tình huống khác: một ông chủ khó tánh, một ông chồng (hay bà vợ) ưa cằn nhằn,
một cuộc tình sóng gió, 3 tiếng đồng hồ kẹt xe trên xa lộ, 50 cm tuyết sáng thứ
hai v.v…Cái phản ứng “đánh“ hay “chạy“ (fight or flight) của cơ thể vẫn không
thay đỗi nhưng cái Stress ngày nay đã khác với cái stress ngày xưa. Và không
phải trong tình huống nào mình cũng có thể … Đánh hay Chạy được, mà phần nhiều
là phải … chịu trận !!!! Vì vậy cơ thể con người gần như luôn luôn đầy ắp những
thứ hormones này. Chính sự hiện diện lâu dài, ngày này qua ngày khác, và ở nồng
độ cao (high concentration) của các stress hormones mà tạo ra các nguy cơ tác
hại cho cơ thể:
1. Tổn thương các mạch máu, đưa đến các bịnh về tim mạch (heart disease).
2. Giảm khả năng đề kháng của cơ thể (immunity systeme), đưa đến ung thư, bịnh nhiễm trùng (infectious disease)....
3. Mất calcium trong xương, gây ra osteoporosis ở phụ nữ lúc mãn king (menopausis).
4. Làm tăng mỡ đọng ở eo và mông - bệnh tin mạch (heart disease).
5. Tiểu đường, mất trí nhớ …
6. Cái danh mục của những tác hại vì Stress còn rất là dài, đó là chưa kể đến những căn bịnh thần kinh như trầm cảm, parkinson, disease, mất trí nhớ, tai biến mạch máu não, nội xuất huyết v.v... và v.v…
4) Thiền - Quán sổ tức, và Stress.
Hiện nay những bịnh viện lớn như Columbia Medical center ở New York city, những bịnh nhân trước khi giải phẩu Tim, đều được mời tham dự những buổi Thiền Meditation. Ở những bịnh nhân có tham gia thiền quán, người ta nhận thấy ít lo âu trước khi mổ, ít mất máu trong khi mổ và hồi phục nhanh hơn sau khi mổ.
Điều hòa hơi thở chỉ là một dạng thô thiển nhất của Thiền quán, cần nói thêm là Thiền không chỉ là sự điều hòa hơi thở nhưng nếu bạn biết áp dụng vào đời sống hàng ngày thì ít ra bạn cũng ngăn ngừa hay chận đứng được những tác hại của Stress, tuy bạn chưa đi vào trạng thái Thiền định nhưng bạn cũng đã kiểm soát được mình qua sự điều tức. Khi kiểm soát được hơi thở của mình, cơ thể của bạn là của bạn. Có thể bạn chưa đạt được giải thoát hay Đốn ngộ với sự kiểm soát hơi thở, nhưng ít ra đời sống bạn cũng sẽ được thoải mái hơn và..... ít bịnh tật hơn !!!
5) Những dấu ấn khoa học về Thiền.
Thiền
cũng được dùng để điều hòa những chứng bịnh tâm thần như trầm cảm, hiếu động,
hay rối loạn (attention deficit disorders - ADD) và nhất là những căn bịnh liên
quan về Stress (stress related disorders). Thậm chí, một nghiên cứu ở nhà tù
Kings county North Rehabitilitation facility (gần Seattle) cho thấy, những tù
nhân gây bạo lực vì nghiện ngập, khi được tham gia một khóa tu tập về Thiền
quán trong thời gian nằm tù, thì tỷ lệ tái phạm trong vòng hai năm sau khi được
phóng thích giảm xuống còn 56% so với tỷ lệ của những tù nhân không tham gia
khóa tu tập này là 75%.
Soeur
Elaines McInnes là một vị nữ tu Thiên chúa Giáo, và cũng là một Thiền sư Phật
giáo. Năm 1980, sau 15 tu học về thiền quán ở Tokyo, Bà có đuợc danh xưng là Zen Roshi –
Thiền sư. Trong vòng 40 năm, Bà đã đem mùi vị của Thiền Quán rải khắp các nhà
tù trên thế giới. Hạnh nguyện của bà là - qua Thiền quán - đem lại cho những tù
nhân, nhiều lúc là những kẻ sát nhân khét tiếng, sự bình an trong tâm hồn trong
chốn tù đày, sự tự do trong tâm hồn trong 4 bức tường sắt, sự tỉnh thức của
những con người hầu như có lúc không còn nhân tính.
Một tù nhân chính trị của Canada, bị giam ở bago Bantay prison Philippines, ông Horacio Morales, liên tục bị tra khảo dã man bằng choc electrique. Thân thể ông cứ 5 phút lai co giật một cách dữ dội. Trong cái tận cùng của sự khổ đau thân xác đó, ông đã đuợc Soeur Elaines hướng dẫn thiền quán. Sau này, chính ông đã viết trong hồi ký : “Tôi không còn bị giam giữ bởi 4 bức tuờng sắt. Qua cánh cửa sổ của nhà giam tôi thấy mình hòa nhập làm một với thế giới bên ngoài ung dung tự tại”. Ngày 04-12-2001 bà được chính quyền Canada trao tặng giải thưởng cao quí nhất : Order of Canada.
Qua những điều trên, chúng ta hẵn thấy những ứng dụng của Thiền Quán trên đời sống hàng ngày là có thực, là không thể chối cãi. Thế nhưng …Cái gì đã thật sự xảy ra trong chúng ta, khi chúng ta ngồi tĩnh tọa, hoàn toàn chú tâm vào hơi thở, 1 câu nói, 1 hình ảnh hay 1 công án? Nói tóm lại, cái gì đã thay đổi trong cơ thể (Body) và ý tuởng (brain) của chúng ta? Với những máy móc hiện đại ngày nay, liệu chúng ta có soi thủng được cái bí mật của sự Thiền Quán?
6) Những nghiên cứu mới về Thiền
- Dùng 17% ít hơn Oxygène.
- Làm giảm nhịp tim mạch 3 nhịp mỗi phút.
- Não bộ sản xuất nhiều hơn làn sóng theta (theta ways) – Giai đoạn cực kỳ thư giãn truớc khi đi vào giấc ngủ, khi ý tưởng cực kỳ linh họat và sống động và tuôn chảy như thoát khỏi mọi ràng buộc và suy xét (The ideation that can take place during the theta state is often free flow and occurs without censorship or guilt. It is typically a very positive mental state).
Nhiều
năm sau, Dr Gregg jacobs – một giáo sư về tâm thần ở bệnh viện Harvard, cũng
làm một cuộc khảo nghiệm tương tự, Ông so sánh điện não đồ (ECG) của 1 nhóm
ngồi thiền và 1 nhóm thực hành thư giãn (relaxation) bằng cách nghe nhạc và đọc
truyện. Ông nhận thấy, ở nhóm người thực hành Thiền quán :
- Não bộ phát ra nhiều làn sóng theta hơn là nhóm đọc truyện.
- Họat động của phần lobe frontal của não bộ (hình) (chỗ ghi nhận và phân tách những cảm thụ (sensory information) bị ngừng trệ.
- Cùng lúc hoạt động của lobe parietal (hình) cũng giãm thiểu. Lobe parietal là phần não bộ nằm gần ngay trên đỉnh đầu, nơi ghi nhận những tín hiệu về không gian và thời gian) Sự giảm thiểu những họat động của phần não bộ này cho chúng ta cái cảm giác không bị ràng buộc và hạn chế bởi không gian và thời gian. Cái cảm giác hòa đồng – at one – với vũ trụ.
Và với những kỹ thuật tân tiến hiện nay, với máy scanner hiện đại có thể cho chúng ta thấy những hình ảnh rất rõ ràng của não bộ (brain imaging).
Năm 1997, một nhóm Bác sĩ chuyên khoa về óc (neurologist) ở University of Winconsins (Dr. Richard Davidson) làm một cuộc khám nghiệm não bộ bằng brain imaging của những thiền sư Phật giáo khi họ đang hành thiền. Những khám phá này là một buớc tiến vĩ đại trong công cuộc tìm hiểu những bí mật về thiền quán. Trái với những gì chúng ta tưởng tượng. Những danh từ như Vắng lặng, Rỗng không, Tĩnh lặng …thường đi đôi với Thiền cho chúng ta cái cảm tưởng là khi hành thiền, muốn đạt đến trạng thái … không tạp niệm, thì có lẽ những họat động của não bộ phải được giảm thiểu đến mức tối đa. Nhưng trái với những gì ta dự đoán, những hình ảnh trong cuộc nghiên cứu của Dr. Davidson cho chúng ta thấy, khi hành thiền :
- Não bộ ngăn chận những tín hiệu đến phần parietal lobe (Thùy não đỉnh)
- Những họat động của prefontal cortex (phần nằm ngay trước trán) được chuyển từ bán não phải qua bán não trái.
7) Đây là một khám phá rất lý thú.
- Não bộ phát ra nhiều làn sóng theta hơn là nhóm đọc truyện.
- Họat động của phần lobe frontal của não bộ (hình) (chỗ ghi nhận và phân tách những cảm thụ (sensory information) bị ngừng trệ.
- Cùng lúc hoạt động của lobe parietal (hình) cũng giãm thiểu. Lobe parietal là phần não bộ nằm gần ngay trên đỉnh đầu, nơi ghi nhận những tín hiệu về không gian và thời gian) Sự giảm thiểu những họat động của phần não bộ này cho chúng ta cái cảm giác không bị ràng buộc và hạn chế bởi không gian và thời gian. Cái cảm giác hòa đồng – at one – với vũ trụ.
Và với những kỹ thuật tân tiến hiện nay, với máy scanner hiện đại có thể cho chúng ta thấy những hình ảnh rất rõ ràng của não bộ (brain imaging).
Năm 1997, một nhóm Bác sĩ chuyên khoa về óc (neurologist) ở University of Winconsins (Dr. Richard Davidson) làm một cuộc khám nghiệm não bộ bằng brain imaging của những thiền sư Phật giáo khi họ đang hành thiền. Những khám phá này là một buớc tiến vĩ đại trong công cuộc tìm hiểu những bí mật về thiền quán. Trái với những gì chúng ta tưởng tượng. Những danh từ như Vắng lặng, Rỗng không, Tĩnh lặng …thường đi đôi với Thiền cho chúng ta cái cảm tưởng là khi hành thiền, muốn đạt đến trạng thái … không tạp niệm, thì có lẽ những họat động của não bộ phải được giảm thiểu đến mức tối đa. Nhưng trái với những gì ta dự đoán, những hình ảnh trong cuộc nghiên cứu của Dr. Davidson cho chúng ta thấy, khi hành thiền :
- Não bộ ngăn chận những tín hiệu đến phần parietal lobe (Thùy não đỉnh)
- Những họat động của prefontal cortex (phần nằm ngay trước trán) được chuyển từ bán não phải qua bán não trái.
7) Đây là một khám phá rất lý thú.
Sau khi dùng fMRI (functional magnetic resonance) để phân loại. Những người với sự hoạt động của vùng não bộ này thiên về phía bán cầu phải (right prefrontal oriented) thường là những người có tính cách bi quan, hay nhìn sự việc trên khía cạnh Xấu, là loại người (pessimist) yếm thế và dễ chán nãn, khi được hỏi dùng những tính từ để tả tâm trạng mình, họ thường dùng những từ như: sợ hãi, lo âu, căng thẳng nervous = bồn chồn, distress = cùng khốn…… Ngược lại những người thiên về bên trái (left oriented) lại dùng những tính từ như: mạnh mẽ, hăng hái, tỉnh táo, hãnh diện, vui vẻ, exited (thanh thoát )…..
Các
nghiên cứu nói trên, và nhất là gần đây, khi Ngài Datlai Latma, cùng với những
Thiền sư Tây Tạng và những giáo sư ở Mind and Life institut thực hành một cuộc
thí nghiệm rất qui mô với hình ảnh của não bộ của những Thiền sư lúc tọa thiền
đã chứng minh được rằng sự hành tập Thiền Quán có thể rèn luyện được những tế bào
thần kinh (neurones), để di chuyển những hoạt động của não bộ về những vùng cho
ta sự tỉnh thức, và thoải mái…
Và
như vậy, cho dù ta không thay đổi được hoàn cảnh và sự việc trong cuộc đời,
nhưng ta thay đổi được cách tiếp nhận, và cảm nhận của chính ta. Nói một cách
khác, ta thay đổi được cái nhìn của ta về những sự việc và hoàn cảnh xảy ra để
mà chấp nhận, và thay đổi cái quan niệm, cái cảm thọ của chính mình. Cũng như
nhìn một ly nuớc có phân nửa nuớc, ta có thể thấy nó vơi một nửa và có ý niệm
Buồn. Ngược lại ta cũng có thể thấy nó đầy một nửa và ý niệm Vui sẽ khởi sanh.
Cùng một sự việc, nhưng sự cảm thụ có khác nhau (Đầy/Vơi) sanh ra những tình
cảm trái ngược nhau (Vui/Buồn).
Những nguyên do của stress vẫn còn đó, (vì đó là những gì ta không thể nào tránh khỏi trong đời sống) ông chủ vẫn khó tánh, bà vợ/ông chồng vẫn hay cằn nhằn …Nhưng đối với một người tu tập thiền quán, sự cảm nhận của họ đã đổi khác. Thay vì Đánh trả hay Chạy trốn, hay …Chịu trận …họ biết cách Chấp nhận và tìm thấy được Hạnh phúc ngay trong cái gọi là bể khổ này đây.
Những nguyên do của stress vẫn còn đó, (vì đó là những gì ta không thể nào tránh khỏi trong đời sống) ông chủ vẫn khó tánh, bà vợ/ông chồng vẫn hay cằn nhằn …Nhưng đối với một người tu tập thiền quán, sự cảm nhận của họ đã đổi khác. Thay vì Đánh trả hay Chạy trốn, hay …Chịu trận …họ biết cách Chấp nhận và tìm thấy được Hạnh phúc ngay trong cái gọi là bể khổ này đây.
Do
đó khi tu tập Thiền quán, bạn chẳng cần phải là người theo đạo Phật, chẳng cần
phải là Phật tử, bạn có thể theo tôn giáo của bạn, bạn có thể là người theo
Thiên chúa giáo, hay Hồi giáo, hay vô thần v.v…bạn thấy Đời là những phiền não,
là Khổ, và bạn ngồi xuống tập trung ý tưởng mình vào hơi thở, vào 1 lời nói, 1
công án …Bạn đóng lại những stress hormones đang tuôn trào trong cơ thể bạn.
Bạn chuyển dòng điện não qua phía bán cầu trái … và bạn thấy thơ thới, nhẹ nhàng
… cơ thể bạn không còn bị hành hạ bởi những độc dược tự bạn tiết ra, vấn đề đối
với bạn cũng không còn nan giải và trầm trọng. Bạn thấy bớt khổ … Và Đức Phật
mỉm cuời ... vì bạn đã đi đúng cái con đường mà Ngài muốn truyền đạt lại cho
bạn ngay sau khi Ngài chứng ngộ (cũng nhờ Thiền Quán) dưới cội Bồ Đề, con đường
của Khổ Tập Diệt Đạo, con đường của Tứ Đế, con đuờng Diệt Khổ …
Thật vậy, chính bạn đã tìm được và đi vào con đường của bạn đã mở ra, bạn đi trên con đường ấy với nụ cười trên môi và sự tỉnh thức mà bạn tự rèn luyện qua Thiền quán để có được bản lĩnh vượt qua những Stress luôn chực chờ đón bạn ./.
Hoàng Vũ
Khi phụ nữ Việt Nam 'không thỏa mãn'
Đi
nhảy là một cách tìm niềm vui ngoài sinh hoạt gia đình ở Việt Nam
Việt
Nam
đang có hiện tượng một số phụ nữ đứng tuổi tham gia các câu lạc bộ như CLB
nhảy, CLB âm nhạc để giải trí và thậm chí để thỏa mãn nhu cầu tình dục vì nhiều
lý do khác nhau.
Theo
truyền thông trong nước, có người vì phải sống trong cảnh 'chờ chồng' do công
việc làm ăn bận rộn hay chồng có thú vui riêng như ăn nhậu hay chơi tennis sau
giờ làm thay vì về nhà với vợ con quanh bữa cơm chiều.
Có
người vì cô đơn, thiếu thốn tình cảm, cũng có thể tìm đến đây để được sự quan
tâm chăm sóc của các nam vũ sư trẻ, những người có thể đáp ứng các nhu cầu tình
cảm và thể xác cho các phụ nữ này.
Người
ta cũng thấy xuất hiện những nhóm nam giới, thậm chí cả người nước ngoài, sẵn
sàng phục vụ các nhu cầu đó của họ.
Đi
tìm “của lạ”
Liệu
hiện tượng này có thể hiện mối quan hệ vợ chồng trong một gia đình tại Việt Nam đang ngày
càng lỏng lẻo hay không?
Nói
chuyện với BBC, Tiến sĩ Vũ Mạnh Lợi, Viện Xã hội học tại Hà Nội, nói "hiện
tượng này chỉ xảy ra ở một bộ phận phụ nữ và nam giới đứng tuổi ở các thành phố
lớn như TP. HCM hay Hà Nội. Họ chỉ là nhóm rất nhỏ và câu chuyện của họ không
thể đại diện cho quan hệ vợ chồng trong gia đình Việt Nam nói chung
được."
Vì
chỉ là một số ít nên không thể coi đây là một vấn đề xã hội và hiện nay chưa có
bằng chứng nào cho thấy nó có ảnh hưởng rõ ràng đối với nhiều người, ông giải
thích.
"Tuy
nhiên trong khoảng 30 năm qua, gia đình Việt Nam có rất nhiều thay đổi quan
trọng và diễn ra khá nhanh. Đó là những thay đổi trong cách người ta đi đến hôn
nhân, thay đổi trong hôn nhân và đời sống gia đình," ông nói.
Thay
đổi xã hội
Những
thay đổi này bao gồm: tuổi kết hôn tăng cao hơn; nam và nữ đi đến hôn nhân qua
tự tìm hiểu, tự lựa chọn, và dựa trên tình yêu nhiều hơn là do cha mẹ quyết
định; các cặp vợ chồng có ít con hơn (ở TP HCM trung bình một cặp vợ chồng chỉ
có 1,3 con trong suốt cuộc đời họ), sớm tạo lập gia đình riêng (không sống cùng
cha mẹ chồng hoặc vợ như trước đây) và ít chịu sự chi phối trực tiếp của cha mẹ
và họ hàng hai bên.
Một
thực tế tiến sĩ Vũ Mạnh Lợi nhắc tới là "nhu cầu về vật chất và tinh thần
trong cuộc sống gia đình tăng lên mạnh mẽ, khiến cho các cặp vợ chồng phải tìm
cách lao động kiếm tiền nhiều hơn để thỏa mãn các nhu cầu đó."
"Phụ
nữ tham gia nhiều hơn vào các việc làm công ăn lương thay vì chỉ ngồi nhà hay
lao động sản xuất trong hộ gia đình mình."
"Các
cặp vợ chồng ở các vùng đô thị nhìn chung bận kiếm sống ngoài gia đình hơn, ít
có thời gian dành cho gia đình như trước đây."
Theo
ông Lợi, các quan hệ trong gia đình ngày càng dân chủ hơn và dù phụ nữ vẫn có
phần thua thiệt so với chồng họ, song họ có tiếng nói quan trọng trong các
quyết định chung của gia đình, và trong nhiều trường hợp người vợ là người có
tiếng nói quyết định và đặc biệt các nhu cầu cá nhân ngày càng được tôn trọng
hơn.
Trong
bối cảnh giao lưu quốc tế và các phương tiện thông tin và truyền thông phát
triển mạnh như internet, truyền hình cáp, dẫn tới ảnh hưởng của các ý tưởng
sống mới từ khắp nơi trên thế giới tác động đến mọi người dân, đặc biệt ở các
vùng đô thị.
"Một
trong những thay đổi nhanh là cách nhìn và thực hành của mọi người đối với vấn
đề tình dục. Trước đây đề tài này không phải là điều người ta có thể thảo luận
ở nơi công cộng hay trên phương tiện thông tin đại chúng. Ngày nay, đề tài này
đã trở thành bình thường trên nhiều phương tiện thông tin đại chúng, hàng ngày.
"Những
người lớn tuổi hơn cũng có xu hướng chú ý nhiều hơn đến nhu cầu của cá nhân về
tình yêu và tình dục. Trong những gia đình mà người chồng hoặc người vợ không
thỏa mãn nhu cầu về tình cảm hay tình dục, một số người sẽ chọn thỏa mãn nhu
cầu đó bên ngoài gia đình hơn là hy sinh nhu cầu cá nhân vì thể diện của gia
đình," ông Lợi nói.
Chính
những thay đổi này đã dẫn tới tình trạng ngoại tình, ly hôn cũng nhiều hơn
trước, đặc biệt ở những cặp vợ chồng mà một trong hai người phải đi làm ăn xa
nhà lâu ngày (di cư đi tỉnh khác, nông thôn ra đô thị, hoặc đi xuất khẩu lao
động, đi học hay làm việc ở nước ngoài, v.v.) Một số người góa cao tuổi cũng
tìm bạn đời mới cho phần đời còn lại hơn là ở vậy thờ người vợ hay người chồng
đã khuất như trước đây.
Bình
đẳng giới
Chuyện
tình dục không còn là điều cấm kỵ ít được nói tới tại Việt Nam
Điều
đáng nói là khi những chia sẻ cả về mặt tâm lý và thể xác trong quan hệ vợ
chồng đã không còn được thỏa mãn, dẫn tới việc phụ nữ phải đi tìm kiếm từ bên
ngoài, thì dư luận xã hội không lên án nhiều nếu xảy ra ở người chồng, song khi
xảy ra ở phụ nữ thì thường người phụ nữ chịu nhiều chê trách.
"Việt
Nam
tuy có tiến bộ rất nhiều về bình đẳng giới, song tư tưởng trọng nam khinh nữ
còn khá nặng," tiến sĩ Vũ Mạnh Lợi nói.
Trước
câu hỏi liệu việc dùng từ ngữ có tính chất chỉ trích, miệt thị như một số báo viết
về đề tài này có phải đã phần nào thể hiện tình trạng kỳ thị đối với phụ nữ,
tiến sĩ Vũ Mạnh Lợi cho rằng quả thực vẫn còn tiêu chuẩn kép đối với quan niệm
về tình dục, tình yêu, hôn nhân và gia đình tại Việt Nam.
"Nam
có nhiều tự do hành động hơn trong khi nữ không được làm nhiều điều mà nam có
thể làm, và nếu nữ có làm những điều đó thì bị chê trách mạnh mẽ trong khi nam
cũng làm đúng những việc đó thì lại được 'thông cảm' hơn. Tôi nghĩ rằng tác giả
các bài này cũng có cách nhìn thiên lệch về giới, vẫn nặng tư tưởng trọng nam
khinh nữ."
Hiện
tượng một số phụ nữ tham gia các sinh hoạt giải trí như CLB nhảy và có
"trai bao", thậm chí có thể chủ động đi tìm mua vui chốc lát tại nhà
nghỉ, khách sạn đang xảy ra tại các thành phố lớn được một số tờ báo đưa tin
gần đây, "tuy không phổ biến nhưng nó cho thấy phụ nữ ngày nay đã tự do
hơn, không cam chịu như trước đây," ông Lợi nói.
CLB nhảy và có "trai bao"
Trong
bối cảnh "xã hội Việt Nam đang có nhiều thay đổi về mọi mặt, trong đó có
cả những thay đổi về hệ giá trị văn hóa, xã hội", thì "những hiện
tượng xã hội mới nảy sinh có hàm ý thách thức hệ thống giá trị hiện có thường
gặp phải sự chống đối kịch liệt," nhà xã hội học nhận định.
"Quá
trình thay đổi quan niệm sống cần thời gian. Sự thay đổi các quan niệm về giới
cũng vậy. Trong lĩnh vực tình dục, hôn nhân và gia đình, sự thay đổi về giá trị
khó khăn hơn nhiều nhưng thay đổi vẫn đang diễn ra.
"Trên
báo chí bây giờ người ta bắt đầu nói nhiều đến việc nữ thanh niên có thể chủ
động tỏ tình, trong hôn nhân người vợ có thể chủ động trong hoạt động tình dục.
Những nhu cầu cá nhân chắc sẽ ngày càng được chú ý hơn, và phụ nữ chắc chắn sẽ
ngày càng có địa vị so với nam giới và được cải thiện theo hướng bình đẳng hơn."
Ám ảnh đồ ăn bẩn
Vụ bê bối thực phẩm
mới nhất ở Trung Quốc về thịt chuột giả thiṭ cừu đã đặt ra một số
vấn đề về vệ sinh an toàn thực phẩm ở nước này.
Dường như không có ngày
nào ở Trung Quốc mà không có tin tức liên quan đến an toàn thực phẩm.
Tuy nhiên vụ việc mới
nhất thật sự làm người nghe muốn nôn mửa thậm chí xét theo tiêu
chuẩn của Trung Quốc.
Hàng trăm người đã bị
bắt do liên quan đến vụ thịt chuột này.
‘Không phải chuột cống’
Vụ tai tiếng này cũng
làm hé lộ nhiều câu chuyện về loài gặm nhấm này trên bàn ăn của
người Trung Quốc.
Tôi đã từng nghe một
giai thoại về một nhà hàng ở miền Nam Trung Quốc phục vụ món thịt
chuột. Tin tôi đi. Nhà hàng này là có thật.
Chủ nhà hàng này bảo
đảm với thực khách rằng những con chuột được đưa lên dĩa được săn
bắt ở nông thôn chứ không phải từ ng ống cống.
Dù câu chuyện này có
thật hay không nó cũng cho bạn hiểu được quan ngại của người dân Trung
Quốc về vệ sinh an toàn thực phẩm.
Người chăn nuôi Trung
Quốc tiêm nhiều chất tăng trưởng vào gia cầm gia súc
Khi ai đó đi ăn ở những
quán ăn bình dân hay những hàng quán trên lề đường, sau khi ăn xong họ
sẽ luôn có cảm giác muốn ợ rằng có thể họ đã ăn trúng thứ gì đó
mà họ không gọi.
Vợ tôi gần đây ăn trưa ở
một nhà hàng và phát hiện có sỏi trong món súp và sau đó là một
mẩu bàn chải trong món chính. Khi tôi hỏi tại sao không than phiền thì
cô ấy nói rằng cô ấy không muốn làm hỏng bữa ăn của bạn bè.
Người Trung Quốc hiện
đang tiêu thụ nhiều thực phẩm hơn bao giờ hết nhưng chất lượng thực
phẩm vẫn là ẩn số.
Bệnh béo phì, vốn trước
đây chẳng ai nói đến, giờ đây đã trở thành một vấn nạn ở quốc gia
này.
Trung Quốc đã chứng
kiến làn sóng di dân lớn nhất trong lịch sử loài người: hàng chục
triệu dân nông thôn đã đổ về các thành phố lớn để trở thành động
lực cho sự tăng trưởng kinh tế thần kỳ của nước này.
Hành trình từ đồng
ruộng ra đến công xưởng trong vài thập niên qua đã cho ra đời một dây
chuyền cung cấp thức ăn phục vụ cho cư dân thành thị Trung Quốc.
Tuy nhiên ngành công
nghiệp thực phẩm ở đây thường rất bẩn thỉu, thậm chí chính là tội
ác.
Nông dân dùng thuốc trừ
sâu vô tội vạ lên hoa màu. Trang trại chích đầy thuốc tăng trưởng vào
gia súc nhưng các quan chức tham nhũng – sau khi đã có phần của mình –
thường chứng nhận an toàn cho những thực phẩm có vấn đề.
Nông dân tay ngang
Vào một dịp cuối tuần
tôi đã có dịp tham gia cùng một số người dân Bắc Kinh làm nông dân.
Các nhân viên quan hệ
công chúng, giáo viên và lập trình viên máy tính bận rộn với Iphones
và cuốc xẻng tại một trang trại ở ngoại thành thủ đô.
Người đẫm mồ hôi, những
nông dân tay ngang này cho biết họ làm lụng trên đồng vào những ngày
cuối tuần chỉ để đảm bảo chất lượng của nông sản mà họ ăn
Nhưng đối với nhiều
người việc làm việc trên đồng chỉ đơn giản là việc không thể.
Chính vì lẽ đó mà
tầng lớp trung lưu Trung Quốc cùng với ngoại kiều ở đây mua thịt nhập
từ Úc và sữa nhập từ New Zealand.
Do đó với sự nghi ngờ
lớn như vậy, những người có tiền thường chọn những nhãn hiệu có uy
tín.
Tuy nhiên có một vấn đề
gây phẫn nộ nhiều hơn cả: đó là sữa bột dành cho trẻ em.
Hồi năm 2008 hàng trăm
ngàn trẻ em Trung Quốc đã đổ bệnh sau khi uống phải sữa nhiễm độc.
Một số nạn nhân đã tử vong.
Ban đầu chính quyền tìm
cách bưng bít vụ việc bởi vì họ không muốn có tin xấu trước thềm
Olympic Bắc Kinh.
Quyết định đó đã gây
phẫn nộ, bởi vì vấn đề đã bị đẩy lên đến mức khủng hoảng lòng
tin: nếu chính quyền không sẵn sàng bảo vệ trẻ em trước thực phẩm
xấu thì họ sẽ bảo vệ ai đây?
Người dân Trung Quốc đang
quay lưng lại với những thực phẩm trên đất nước của họ
Sau đó, chính quyền đã
hứa sẽ có biện pháp nghiêm khắc hơn để làm sạch thị trường thực
phẩm. Họ đưa ra mức án tử hình cho những hành vi nghiêm trọng.
Tuy nhiên nạn tham nhũng và
tình trạng thực thi luật pháp lỏng lẻo có nghĩa rằng người dân ở
đây vẫn e dè với những đĩa đồ ăn của mình vào mỗi bữa ăn trong khi
trong đầu nghĩ về thành tích an toàn thực phẩm tệ hại của nước
mình.
Dấu hiệu rõ ràng nhất
về quy mô vấn nạn là việc các lãnh đạo Trung Quốc cũng hết sức cẩn
thận với đồ mà họ ăn.
Một tờ báo Trung Quốc
đã đưa tin rằng có những trang trại đặc biệt nơi những người chăn nuôi
cá, lợn và gia cầm được giám sát cẩn thận để chuyên cung cấp thực
phẩm cho các lãnh đạo của đất nước. Bản tin này sau đó đã bị dỡ
xuống nhanh chóng.
Nhưng trong khi họ có
thể đang ăn khác với công chúng, giới chức Trung Quốc biết rằng họ
cần phải đối phó với sự giận dữ sục sôi của người dân về vệ sinh
an toàn thực phẩm.
Cũng giống như tình
trạng ô nhiễm không khí, an toàn thực phẩm cũng làm một vấn nạn mà
giới lãnh đạo nước này không thể nhắm mắt làm ngơ.
Martin Patience
Máy bay năng lượng mặt trời bay xuyên nước Mỹ
Phi
công Andre Borschberg (trái) chào đón phi công Bertrand Piccard trên chiếc
Solar Impulse tại phi trường Sky Harbor ở Phoenix, Arizona, ngày 4/5/2013.
Một phi công người Thụy Sĩ
vừa đáp xuống thành phố Phoenix của bang Arizona ở miền tây nam Hoa Kỳ trong chặng
thứ nhất của chuyến bay được lập kế hoạch sẽ bay xuyên nước Mỹ trên chiếc máy
bay cơ động chạy hoàn toàn bằng năng lượng mặt trời.
Ông Piccard và phi công thứ hai dự trù hỗ trợ nhau thực hiện kế hoạch này, tên Andre Borschberg, theo dự tính có những chặng dừng dài tại Pheonix, Dallas, St. Louis và Washington, trước khi đáp xuống đích đến là New York vào tháng tới.
Tổng cục Không Quân VN trong nước..
Tổng cục Không Quân của
Quân đội nhân dân Việt Nam ta khẩn trương gửi đến các chiến sĩ văn
thư sau đây, quyết tâm và nhất trí thi hành tốt các quy định mới toàn bộ về
danh xưng trong ngành Phòng Không và Không Quân như sau:
Phi công phe ta, gọi là Người
Lái
Phi công các phe thù địch gọi
là Giặc Lái
Bộ đội Phòng Không gọi là Lính
Ngó Trời
Phòng Không và Không Quân gọi
là Vừa Lái vừa Ngó
Máy bay trực thăng gọi là Máy
Bay Lên Thẳng
Máy bay phản lực gọi là Máy Bay Địt
Hơi
Máy bay cánh quạt gọi là Máy
Bay Chong Chóng
Phi công CS lái máy bay địch (trường
hợp đồng chí Nguyễn Thành Trung) gọi là Người Lái Giặc
Chiến sĩ gái lái máy bay gọi
là Lái Ngồi
Chiến sĩ đực lái máy bay gọi
là Lái Đứng
Phi công vừa lái vừa mở cửa
sổ gọi là Lái Gió
Con cái các chiến sĩ lái
máy bay gọi làLái Xón
Các thầy, cha tuyên úy quốc
doanh trong Không Quân gọi là Lái Quỳ
Thí sinh nộp đơn xin vào
Không Quân gọi là Xin Lái
Đơn được chấp thuận gọi là Cho
Lái
Đơn không được chấp thuận gọi
là Cấm Lái
Vượt quá tiêu chuẩn tuổi
tác để nộp đơn gọi là Không Kịp Lái
Trong lúc chờ đợi để được
huấn luyện gọi là Nín Lái
Học bay dưới đất, trong các
phòng trang bị dụng cụ lái gọi là Lái Trong Mùng
Học bay, nhưng thi rớt gọi
là Té Lái
Thi rớt nhiều lần, bi đuổi
gọi là Bí Lái
Người lái mới có ít giờ bay
gọi là Lái Ri Rỉ
Người lái có nhiều giờ bay
gọi là Lái Tồ
Người lái lâu năm trong nghề,
có nhiều kinh nghiệm gọi là Lái Có Sạn
Người lái máy bay cánh quạt
gọi là Lái Sè Sè
Người lái máy bay quan sát,
gọi là Vừa Lái Vừa Dòm
Người lái máy bay thả bom,
gọi là Lái Từng Vũng
Đáp vượt lằn vôi ra khỏi đường
lái gọi là Lái Đường
Chết trong buồng lái gọi là Lái
Không Kịp Ngáp ....
Tòa xử vụ vợ Việt "cắt chim" chồng Mỹ
Bà
Catherine Kiều, 50 tuổi, bị bắt vào tối ngày 11 Tháng Bảy, 2011 sau khi
trói chồng bà, ông G. B., 60 tuổi, vào giường rồi dùng dao cắt phăng “của quý”
của ông, cho vào máy xay rác. Tòa Thượng Thẩm California ở Santa Ana bắt đầu xử
bà Catherine Kiều hôm Thứ Tư, 17 Tháng Tư.
Hôm đó, 11 Tháng Bảy, 2011, bà Kiều gọi điện thoại hỏi ông chồng sắp về nhà chưa, và dặn ông nhớ ăn món súp bà nấu. Súp có đậu hũ và thịt bò xay mà ông thích. Một ít lâu sau đó, ông về nhà, căn condo do ông đứng tên ở Garden Grove. Bà Kiều tuy không phụ trả tiền nhà, nhưng trả các chi phí khác như các hoá đơn, tiền chợ...
Trong cuộc trò chuyện trước khi vụ án xảy ra, giọng nói của hai người bình thường,
không có vẻ gì là gây gỗ. Khi ông nói canh có vị mặn, bà Kiều đưa ông bánh mì
ăn kèm. Trong súp, bà Kiều đã lén bỏ thuốc ngủ.
Khoảng 9 giờ tối, ông chồng bắt đầu mệt và leo lên giường. Nhân lúc đó bà Kiều dùng dây trói hai tay và hai chân nạn nhân vào bốn góc giường. Bà kéo quần ông xuống và chuẩn bị sẵn một con dao. Đợi lúc ông tỉnh dậy, bà Kiều nắm lấy “của quý” của ông, và cắt phăng “nó” bằng một nhất dao. Vừa cắt, bà vừa gằn giọng “đáng đời ông” (you deserve it). Kế đến, bà Kiều cầm mảnh thịt này xuống bếp, quăng vào máy xay rác trong bồn rửa chén.
Hôm đó, 11 Tháng Bảy, 2011, bà Kiều gọi điện thoại hỏi ông chồng sắp về nhà chưa, và dặn ông nhớ ăn món súp bà nấu. Súp có đậu hũ và thịt bò xay mà ông thích. Một ít lâu sau đó, ông về nhà, căn condo do ông đứng tên ở Garden Grove. Bà Kiều tuy không phụ trả tiền nhà, nhưng trả các chi phí khác như các hoá đơn, tiền chợ...
Khoảng 9 giờ tối, ông chồng bắt đầu mệt và leo lên giường. Nhân lúc đó bà Kiều dùng dây trói hai tay và hai chân nạn nhân vào bốn góc giường. Bà kéo quần ông xuống và chuẩn bị sẵn một con dao. Đợi lúc ông tỉnh dậy, bà Kiều nắm lấy “của quý” của ông, và cắt phăng “nó” bằng một nhất dao. Vừa cắt, bà vừa gằn giọng “đáng đời ông” (you deserve it). Kế đến, bà Kiều cầm mảnh thịt này xuống bếp, quăng vào máy xay rác trong bồn rửa chén.
Nhân viên cấp cứu và cảnh sát ập tới, yêu cầu bà Kiều cởi trói cho ông chồng. Bà nói không ra lời, lẩm bẩm “tôi không mở được,” lập đi lập lại nhiều lần. Bà Kiều bị bắt và ông chồng được đưa vào bệnh viện UCI Medical Center, được giải phẫu, rồi về nhà. Cảnh sát chụp hình lại hiện trường, thu lại toàn bộ hình ảnh của nạn nhân còn đang bị trói trên giường, máu nhỏ trên nền nhà, chén súp, lọ thuốc ngủ...
Một trong những tang chứng đặc biệt, trở nên mấu chốt, là những đoạn thu âm, từ các máy ghi âm bà Kiều mua hơn một năm trước đó và đặt khắp nơi, trong nhà, trên xe nạn nhân. Chín tháng sau khi sự việc xảy ra tại Garden Grove, người chồng tìm thấy được một đoạn băng trong xe và nộp cho phía điều tra.
Thông tin từ các máy thu âm
Có khoảng 200 đoạn băng khác nhau, dài tổng cộng khoảng 100 tiếng đồng hồ, mà bồi thẩm đoàn mất 4 ngày rưỡi để theo dõi.
Ông đòi ly dị bà Kiều với lý do “không còn yêu,” và ông không có bất cứ quan hệ yêu đương hay xác thịt gì với bà M. Khá mâu thuẫn với lời ông G.B., ông tỏ ra rất ngọt ngào với người tình cũ trong một đoạn băng. Lúc đó, ông đang đi sắm giày cho bà M. Trong một đoạn băng khác, ông G.B. đòi hôn bà M.
Nhiều đoạn băng thu được tiếng ông G.B. yêu cầu bà Kiều dọn ra khỏi nhà. Ông nói với giọng bình thường, không quát tháo. Ông có than phiền về bà Kiều cho bạn bè nghe qua điện thoại vì bà Kiều xài đồ đạc của ông, “mỗi ngày xài cả một cuộn giấy vệ sinh” là một ví dụ. Với người tình cũ, ông G.B. nói bà Kiều sẽ sớm dọn ra.
Có đoạn băng thu lại được toàn bộ tiếng động phát ra từ vụ cắt dương vật của ông G.B.
Một ngày trước khi vụ án xảy ra, bà Kiều có bàn chuyện đi tiệc với bạn bè, ông G.B. có nói chuyện với bạn về việc người này sẽ đến ngủ lại nhà. Hai người tranh cãi vì bà Kiều không muốn có khách ở lại, ông G.B. nói bà hãy sang nhà người khác ở.
Thông tin từ những lời khai trước toà
Ngoài hai nhân vật chính là bà Kiều, ông G.B., có các bác sĩ và người nhà của bà Kiều lên làm nhân chứng.
Khi bị luật sư của bị cáo hỏi, ông G.B. cho biết 75% quan hệ tình dục mà bà Kiều dành cho ông là qua miệng. Khẩu dục cũng là “kiểu” ông thích. Ông không có điều gì phải phàn nàn trong quan hệ xác thịt vợ chồng với bà Kiều.
Bà Kiều khi nói chuyện với bên điều tra, nói là “không biết sẽ chảy nhiều máu như vậy” và “hai người sẽ vẫn là vợ chồng.”
Lập luận của luật sư đại diện bị cáo
Luật
sư Frank Bittar, đại diện cho nghi can, khẳng định bà Kiều đã hành động vô ý thức
khi cắt “của quý” của ông G.B. Để thuyết phục bồi thẩm đoàn, ông đưa ra các dẫn
chứng để chứng minh tâm thần không ổn định của bà Kiều.
Luật sư Frank Bittar nhấn mạnh đến việc bà Kiều trải qua nhiều biến cố lớn trong cuộc sống, bị PTSD (chấn thương tâm lý) nhưng không hề có sự trợ giúp của chuyên viên tâm lý. Ông cũng nói đến thói quen của người Việt Nam thường giấu các vấn đề cá nhân. Ông cho rằng bà Kiều đã chịu đựng quá lâu nên cuối cùng bùng phát với việc cắt đứt “của quý” của chồng.
Luật sư Frank Bittar mong bồi thẩm đoàn chỉ phán tội bà (không cố ý) gây thương tích cho nạn nhân.
Lập luận của công tố viên
Trong phiên tòa đầu tiên, công tố viên John Christl nói bà Catherine Kiều vì ghen tuông nên cố ý hãm hại nạn nhân, có chuẩn bị từ trước, phải xử tội cố ý gây thương tật và tra tấn nạn nhân.
Ông John Christl nói bà Kiều qua Mỹ khi mới 16 tuổi, đã ở Mỹ 32 năm. Vì những người có bệnh PTSD và những thuyền nhân vẫn có khả năng sinh hoạt, hành động như người bình thường, nên không thể xét bà Kiều vì tâm thần mà gây thương tật cho nạn nhân.
Ông cũng dùng một số thành công của bà khi sống tại Mỹ để nói là bà là một người thông minh, đã vượt qua được các biến cố trong quá khứ. Ông John còn nói bà Kiều đã có quyết định rời Việt Nam và gia đình khi thấy hoàn cảnh bất lợi, thì bà đã có thể bỏ chồng nếu ông áp bức tình dục và đánh đập bà. Nhắc lại, ông G.B. yêu cầu bà Kiều dọn ra khoảng 7 tháng trước vụ án.
Ông John khẳng định bà Kiều tra tấn ông chồng vì ghen tuông và lo sợ cho bản thân. Ông nói người tình cũ của chồng trẻ hơn bà mười mấy tuổi, trong khi bà đã 48 tuổi và khó mà kiếm được việc làm, chỗ ở nếu bị ly dị. Ông gọi ông G.B. là “điều tốt đẹp nhất trong đời bà Kiều.”
Thiên An
No comments:
Post a Comment