Tuesday, August 6, 2013

SEX TOUR

Tình một đêm của gái Tây và xe ôm đường trường

  http://www.riajose.com/wp-content/uploads/2011/08/sex-tour-tres-500x285.jpg
 Gần đây, dân xe ôm TP.Đà Nẵng có thêm một dịch vụ chở khách Tây đường dài.

Khi xe ôm được"gạ ôm"

Nói đến nghề xe ôm, ai cũng nghĩ cái nghề vất vả và chỉ có mồ hôi với những nỗi buồn ế khách khi các phương tiện giao thông ngày càng nhiều. Nhưng gặp dân xe ôm luôn phục vụ khách du lịch Tây mới biết cái nghề vất vả này cũng có nhiều thú vị.

Những cô gái Tây du lịch đến Việt Nam mang theo không ít chuyện bi hài (hình chỉ mang tính chất minh họa)
Tình cờ, trong một lần ra TP.Đà Nẵng, ngồi ăn cơm quán vỉa hè, tôi được nghe câu chuyện của hai anh xe ôm rỉ tai với nhau: "Chuyến này mà đi chắc là được xơi con bé người Anh này, tao nhìn là biết". Nghe xong, tôi hiểu ngay ra cái nghĩa bóng của từ "xơi" này… Nhưng để có thể đủ tư liệu kể cho bạn đọc nghe trong bài viết này, tôi quyết tâm tận mục sở thị.
http://media.tinmoi.vn/2012/06/06/15_7_1338954279_79_vnm_2012_457859.jpg 
 
Khi thấy người lạ tự nhiên hỏi "chuyện tế nhị" ấy, anh N.Ng.H. (SN 1979, ngụ quận Ngũ Hành Sơn, TP.Đà Nẵng) và anh M.Q.S .(SN 1972, ngụ TP.Đà Nẵng) qua một hồi tỏ ra dè chừng đã rất cởi mở khi tôi giới thiệu là phóng viên muốn được tìm hiểu, chia sẻ. Nhưng trước khi kể chuyện, anh H. dặn: "Tui kể cho nghe thì được, nhưng không được chụp hình tui à nghe. Vợ tui mà biết được, bả nổi máu Hoạn Thư lên thì tui không mần ăn chi được mô".

Khi đã thân tình, anh H. cho biết, anh làm nghề xe ôm đã hơn mười năm nay, bây giờ nó như "cái nghiệp" vận vào thân. Cũng chỉ vì ngày xưa lấy vợ, thấy làm công nhân, lương ba cọc ba đồng, lúc vợ sinh con không ai ở nhà chăm sóc nên anh H. vay mượn bạn bè mua cái xe máy Trung Quốc đi chở khách.

Khi nghề xe ôm không còn thời vàng kim vì sự tiện lợi của nhiều loại hình giao thông, anh và đồng nghiệp tìm ra phương thức mới. Nhận thấy khách du lịch Tây ngày càng có nhu cầu đi du lịch theo kiểu thuê xe ôm dài hạn, nên nhóm xe ôm của anh H. nhanh chóng phân chia nhau để có khách đều đặn.

Thường thì khách Tây đi du lịch hay đi theo nhóm hoặc từng cặp. Yêu cầu của họ là xe ôm phải khỏe, thân tình và biết một chút tiếng Anh trong giao tiếp và sẵn sàng đi đến bất cứ đâu, thời gian không gò bó. Khách sẽ bao tiền cơm, xăng và chỗ ngủ…

Mỗi ngày tiền công khoảng 200-300 ngàn đồng, tùy vào sự thỏa thuận của hai bên. Anh S. cho biết: "Lần đầu, tui thấy rất chi là mệt, dù được bao ăn ở hết nhưng đi đường xa, mà thỉnh thoảng phải đi cả tháng nên cũng nản lắm. Nhưng giờ đi riết rồi thấy vui, nhất là được đi cùng nhóm các cô gái, nhiều thứ lạ lắm!".

http://img1.phanvien.com/2008/08/17/1005921/70381224d91f1683e08aa44b46ce5d2d.jpg 
Cái từ mà anh S. dùng "lạ lắm" ở đây là cách sống phóng khoáng của gái Tây. Anh S. kể: "Có lần, tôi và nhóm bạn đã rất "hân hạnh" được nhận một hợp đồng chở gồm sáu cô đi từ TP.Đà Nẵng vào TP.HCM, rồi ngược lên tận Đà Lạt. Chuyến đi kéo dài nửa tháng ấy đã cho chúng tôi nhiều trải nghiệm thú vị.

Hôm đấy, tôi chở một cô người Pháp, khoảng chừng 23 tuổi gì đó. Tôi đâu biết nói tiếng Anh nhiều, chỉ nói xã giao, nhưng suốt đường đi, cô ấy cứ muốn tìm cách nói chuyện mà tôi thì chẳng thể trả lời được. Đêm đến, thường đội xe ôm của tôi sẽ nằm chung với nhau, các cô nằm riêng. Nhưng đêm đó, cô gái đi cùng tôi đã thuê một phòng riêng và rủ tôi ngủ cùng. Lúc đầu, tôi cũng ngại, nhưng mấy anh em cười bảo sợ gì, người ta cho thì mình "xơi" thôi, thế là...".


Ảnh minh hoạ

Và những chuyện cười ra nước mắt

Chỉ thấy bị tổn thương

Anh S. cho biết thên, cũng có nhiều ông xe ôm được ngủ một đêm rồi thì đêm thứ hai cứ đương nhiên mò vào phòng cô gái ấy ngủ, nhưng bị các cô ấy la toáng lên và báo với lễ tân là "quấy rối tình dục". Cũng có những trường hợp các cô gái tống cổ "người tình một đêm" của mình ra khỏi phòng khi vừa mới "hợp tác", vì "chưa đến chợ đã hết tiền" làm các nàng mất hết hứng thú. Những lúc đó, các chàng trai "may mắn" mới thấy không phải sự may mắn nào cũng mang đến hạnh phúc. Anh H. buồn bã nói: "Thực ra, việc các cô gái Tây này chỉ vì buồn, rủ mình ngủ để thoả mãn chút đỉnh thôi. Nhưng sau cái đêm ấy, mình chỉ thấy bị tổn thương hơn. Dù sao các cô ấy vẫn xem mình chỉ là một lái xe ôm".

Sau đó, mấy người trong đoàn cũng được cái "diễm phúc" như anh H. và các cô gái ấy thì chẳng có chút ngại ngần. Nhưng anh H. cũng nói rằng, gái Tây rất rành mạch, ngủ là ngủ, chứ chẳng lẫn lộn được.

Theo họ, đó là "nhu cầu", thích thì ngủ với nhau một đêm, không hợp mai họ "đá đít" và về đúng vị trí xe ôm. Còn nếu sau "đêm đầu tiên" mà họ cảm thấy "hợp cạ" thì suốt cuộc hành trình đó sẽ ăn ngủ cùng nhau, vui vẻ.

Nhưng sau cuộc du ngoạn đấy rồi cô gái Tây ấy chẳng để lại một số điện thoại hay bất kỳ "dấu tích" nào của mình. Có lẽ với họ, chuyện tình một đêm với gã tài xế xe ôm nào đó, cũng là một phần nên khám phá trong hành trình du lịch của mình.

Cũng nhờ những cuộc tình này mà anh H. rút ra bài học xương máu: "Sau hôm đầu tiên ngủ chung với cô ấy, tôi nghĩ thế là cổ đã mê mình. Bình thường cả nhóm sẽ ăn cơm bụi, sáng hôm ấy tôi rủ mấy người vào nhà hàng. Nhưng khi thanh toán thì các cô ấy chỉ về phía tôi vì tôi mời. Tôi khóc dở cười dở nhưng vẫn ráng móc ví ra trả vì đúng là tôi rủ mà.

Hoá ra, các bà đầm Tây không dại trai như mình nghĩ…". Nói rồi, hai anh xe ôm của Đà thành cùng phá lên cười. Rồi anh H. tặc lưỡi nói tiếp: "Hôm đó, tôi cũng mất một khoản kha khá để trả cho cái vụ "nhầm tưởng... được gái Tây mê" của mình. Nhưng tiếp xúc với họ nhiều, cũng hiểu được phần nào cách sống, cư xử của họ. Họ khác mình nhiều lắm!".

Chuyện xe ôm được ngủ với gái Tây đáng lẽ chỉ là câu chuyện của các lái xe ôm truyền tai nhau cho đời "lên tiên". Nhưng câu chuyện không dừng ở đó, anh S. cay đắng thú nhận: "Tôi cũng được "xơi" vài ba cô, nhưng thực ra đa số họ ngủ với mình là khi họ buồn, họ coi tình dục là giải trí… ".

Anh H. kể, người bạn trong đội xe ôm của anh đã hứng thú lên lấy điện thoại quay phim "mát mẻ" với cô gái người Bồ Đào Nha. Quay xong về cho bạn bè xem, ai ngờ mấy tháng sau, vô tình vợ cầm điện thoại phát hiện ra nên đã nổi trận lôi đình, cấm tiệt không cho chở khách du lịch là phụ nữ, cứ phải có ông Tây đi với bà đầm mới cho đi.

Trong giới xe ôm Đà thành, kinh nghiệm "xương máu" mà các anh học được sau khi có "tình một đêm" với gái Tây là: "Trong mắt các cô gái Tây, mình như một công cụ để giải quyết nhu cầu của họ". Có điều, nói thì nói vậy, nhưng chẳng anh nào chịu lắc đầu từ chối, khi có một cô gái mời gọi ngủ cùng mà không đòi hỏi một sự ràng buộc nào.

Tô Hương Sen

Biến tướng mại dâm ở miền Tây bằng vé số xổ liền

Từ dịch vụ vé số xổ liền này, các cô gái bán hoa đã vận dụng để hình thành một dạng mại dâm rất mới ở các tỉnh miền Tây.

Người miền Tây mê chơi vé số, ngày nào cũng có 2-3 tỉnh mở thưởng xổ số. Họ mua vé số vào lúc sáng, đợi tới chiều xem kết quả xổ số. Một vài công ty xổ số đã đánh vào thị hiếu nôn nóng của người dân chơi vé số bằng loại vé số xổ liền.
Cầm tờ vé số vừa mua, cạo lớp che phủ trên mặt để hiện ra kết quả, chỉ trong mười giây là người mua vé số biết ngay mình trật hoặc trúng số, chứ không phải đợi đến chiều. Từ dịch vụ vé số xổ liền này, các cô gái bán hoa đã vận dụng để hình thành một dạng mại dâm rất mới.

Vé số xổ liền
Một lần, đi uống nước với vài người bạn ở quán cà phê Đào Viên - quán nước đông khách nhất thành phố Tân An (tỉnh Long An), tình cờ tôi quan tâm đến chuyện vé số. Cũng giống như bao quán ăn uống khác khắp các tỉnh miền tây nam bộ, trong quán Đào Viên cũng dập dìu hàng chục người bán vé số.

Chưa uống hết ly cà phê, tôi đã phải lắc đầu từ chối mua vé số cả chục lần. Người bạn khá lịch lãm của tôi cùng uống nước với tôi nói nủa đùa nửa thật: “Ông mua thử vài tờ vé số đi, biết đâu sẽ thú vị đấy”. “Tôi không có thói quen dò vé số, thỉnh thoảng bạn bè tặng vé số, tôi cũng vứt đi, chẳng bao giờ dò nên chẳng mua vé số làm gì”, tôi trả lời anh bạn.

Cảnh thường thấy ở nhiều quán cà phê miền Tây.
Người bạn của tôi mỉm cười bí hiểm nói: “Nhưng bữa nay ông thử mua xem, biết đâu sẽ thú vị”. Nói rồi, anh bạn tôi ngoắc một người bán vé số đứng gần đấy tới. Bây giờ tôi mới quan sát, người bán vé số là một cô gái khoảng 22 – 23 tuổi, ăn mặc khá tươm tất, có xài ít son phấn, khuôn mặt khá đẹp. Tôi thầm nghĩ, người bán vé số thường nghèo khổ, nhếch nhác, chớ sao lại tươm tất như vậy? Hay là lâu lắm rồi mình không quan tâm, mọi chuyện giờ đã thay đổi, người bán vé số giờ đã khấm khá lên?
Trong khi tôi bâng quơ nghĩ ngợi thì anh bạn của tôi bảo cô gái: “Bán cho anh này (chỉ vào tôi) 5 tờ vé số, số nào cũng được, loại vé số xổ liền”. Nói rồi, anh bạn tôi rút tờ giấy 50.000 đồng trao cho cô gái, xong nhận lại 5 tờ vé số. Đợi cô gái bán vé số đi khỏi, tôi mới hỏi anh bạn đây là loại vé số bình thường chứ đâu phải xổ liền. Anh bạn trao cho tôi mấy tờ vé số vừa mua, trong ấy có kẹp miếng giấy nhỏ ghi số điện thoại di dộng 01697996 … và nói: “Đây, vé số xổ liền là cái này đây”.

Thấy tôi vẫn ngớ người vì chưa hiểu, anh bạn tôi giải thích, thời gian gần đây, ở thành phố Tân An xuất hiện một dạng mại dâm mới có tên vé số xổ liền. Các cô gái bán hoa xuất hiện đường hoàng trong các quán nước như người bán vé số thực thụ để mồi chài khách. Khi đã thỏa thuận được với khách (qua điện thoại), các cô đi đến một nhà trọ nào đó để gặp khách, sau đó trở lại quán tiếp tục bán vé số.

Chuyện đời, chuyện nghề
Máu nghề nghiệp của tôi nổi lên, tôi gọi vào số điện thoại ghi kèm mất tờ vé số vừa mua. Đầu dây bên kia là một giọng nữ nhỏ nhẹ: “Em là N. đây, anh cần gì ạ?”. Tôi gạ gẫm: “Anh là người mới mua vé số của em khi nay, anh muốn xổ liền”. “Anh có thể chờ em đến 9h được không? Em còn phải bán cho hết vé số. Mà em nói trước, em chỉ đi uống nước với anh thôi”, cô gái lại nhỏ nhẹ lên tiếng. Tôi đồng ý.

Đúng hẹn, tôi đến quán cà phê chòi có tên M.S trên đường Nguyễn Cửu Vân (phường 4, thành phố Tân An). Một lúc sau, cô gái đến bằng xe gắn máy, mặt mày, chân tay che kín, mặc áo khoác, trên tay không còn xấp vé số. Cô gái chạy thẳng xe vào chòi nơi tôi đang ngồi đợi. Hai chai nước được chủ quán mang đến, giá 40.000 đồng trả tiền ngay.

Nơi uống nước đúng là một cái chòi nhỏ, một không gian riêng biệt gồm một bàn nhỏ, một ghế đá đủ cho 2 người ngồi và một chiếc võng giăng ngang chòi. Không khí trong chòi khá tanh hôi, ẩm thấp. Cô gái nhẹ nhàng ngồi xuống ghế đá, ra vẻ ngượng ngập, e thẹn, chờ đợi. Tôi đặt thẳng vấn đề: “Ở đây em có thể chiều anh những gì, giá bao nhiêu?”. Cô gái nhỏ nhẹ trả lời: “Em không đi khách như mấy chị, chỉ uống nước và vuốt ve cho vui thôi”. “Vậy anh phải trả cho em bao nhiêu?”, tôi hỏi tiếp. “Anh cho bao nhiêu cũng được”, cô gái trả lời.

Tôi đề nghị: “Anh chỉ cần em ngồi chuyện với anh khoảng 1 giờ, anh tặng em 200.000 đồng”. Cô gái gật đầu nhưng nhìn tôi có vẻ dò xét. Dường như đây là lần đầu tiên có một người đàn ông vào quán cà phê chòi với cô chỉ để trò chuyện. Không biết do tôi khéo léo gợi đúng tâm trạng hay do cô gái đã điêu luyện diễn trước khách mà cô kể chuyện đời mình thật li kỳ như tiểu thuyết.

N. quê ở huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang, cha mẹ ly dị sớm, cô sống với mẹ. Mẹ cô đi tiếp bước nữa, bỏ cô ở với bà ngoại. Học hết cấp 2, cô ở nhà đi bán vé số kiếm sống. Nghe nói ở thành phố Tân An kề bên, người mua vé số rất nhiều, người bán vé số làm ăn được nên cô cùng vài người khác rời quê lên thành phố Tân An, mướn nhà trọ, đi bán vé số.

Càng lớn lên, trở thành thiếu nữ, nghề bán vé số càng thuận lợi vì nhiều đàn ông thích mua vé số của các cô gái, nhưng cô cũng phải đối mặt với những phiền toái khác bởi sự dâm dê của khách hàng mua vé số, đôi khi họ còn sàm sỡ cô ở nơi đông người. Vì muốn kiếm sống, cô cũng như những cô gái đồng cảnh ngộ phải cố chịu đựng để bán cho được nhiều vé số càng tốt.

Mỗi tờ vé số giá 10.000 đồng, người bán lời 1.000 đồng. Mỗi ngày N. bán được 100 – 200 tờ. Trừ tiền nhà trọ, ăn uống, tiêu xài, mỗi tháng cô đem về cho bà ngoại được 1 triệu đồng. cô cũng có dư chút ít, thỉnh thoảng đến thăm má, mua sữa cho em bé (con của má cô và ba sau).

Theo lời cô, các cô chấp nhận cho khách bẹo má, sờ tay để bán được vé số. Một vài chị táo bạo hơn còn chấp nhận cho khách sờ soạng vòng 2, vòng 3, tất nhiên là họ phải mua thật nhiều vé số cho chị em. Việc va chạm ở nơi quán nước đông người quá bất tiện, nhiều người dòm ngó, vì vậy mà các cô đã sáng kiến hẹn khách đến quán cà phê chòi để tâm sự, tất nhiên là số vé số khách phải mua cũng phải nhiều hơn.

Về sau, khách không cần mua vé số mà boa thẳng tiền tươi cho các cô. Theo lời N, từ chỗ chỉ đi tâm sự với khách ở quán cà phê chòi, nhiều chị đã đi thêm một bước nữa là đi nhà trọ với khách. Từ đó, trong giới ăn chơi ở thành phố Tân An bắt đầu xuất hiện cụm từ vé số xổ liền ám chỉ chuyện các cô gái bán vé số sẵn sàng đi bay với khách.

Không kìm được xúc động, cô vừa kể vừa rưng rưng nước mắt: “Cách đây 2 tháng, một chị cùng bán vé só rủ em bán vé số xổ liền. Ban đầu em không chịu, nhưng chị ấy bảo chỉ vào quán cho khách vuốt vé một chút, có mất gì đâu, lại được hơn cả tiền lời bán vé số cả ngày. Em mới tập đi quán với khách hơn tháng nay, nhưng chỉ vuốt ve thôi, em chỉ chọn những khách mặt mày coi hiền lành, đàng hoàng”.

Mảnh đất màu mỡ cho mại dâm
“Ban đầu chuyện đi khách chỉ là của chị em trong giới bán vé số. Đến khi thấy làm ăn được, mấy chị bên bia ôm, karaoke cũng bỏ quán để đi bán vé số xổ liền, vì vậy ảnh mới thấy họ đông, chứ hồi trước có mấy người thôi”,vẫn với giọng nhỏ nhẹ, cô giải thích vì sao lực lượng bán vé số xổ liềm tăng lên nhanh chóng ở thành phố Tân An.

Không chỉ có quán cà phê Đào Viên mà hầu hết các quán cà phê tên tuổi khác ở thành phố Tân An đều có các em bán vé số xổ liền. Các em cũng không bán cố định một chỗ mà thường xuyên di chuyển từ quán này qua quán khác. Chẳng thế mà mấy hôm sau, tôi thoáng thấy dáng của N. trong quán cà phê Chuông Gió trên đường Trương Định, cách quán Đào Viên gần cây số.

Đã có kinh nghiệm về chuyện vé số xổ liền, một lần khác ngồi quán cà phê Mỹ Đình trong công viên thành phố Tân An, thấy một cô em bán vé số có chút son phấn trên mặt, tôi mạnh dạn hỏi mua vé số xổ liền, liền được cô gái trao ngay số điện thoại. Sau đó, tôi mới được biết, các em không bao giờ thương lượng chuyện xổ liền với khách ngay nơi bán vé số mà chỉ trao đổi qua điện thoại.

Qua điện thoại, cô gái bán vé số xổ liền mà tôi gặp với quán  cà phê Mỹ Đình tự xưng tên là L, 21 tuổi. Khác với cô N, trước đó, lần này cô L. chấp nhận xổ liền, điểm hẹn là khách sạn H.G trên đường Nguyễn Cửu Vân. Tiền phòng khách chịu, tiền vé số xổ liền là 400 ngàn đồng. Một lúc sau, tôi chủ động điện thoại cho L. vì bận chuyện gia đình nên không tới điểm hẹn được, hẹn lần khác. Không kìm được bực dọc, từ đầu dây bên kia, cô gái gắt gỏng: “vậy mà cũng hẹn, làm người ta mất hết sở hụi bán vé số”.

Không riêng ở thành phố Tân An mà tại nhiều thành phố khác ở miền tây cũng xuất hiện vé số xổ liền. Một buổi chiều đi dạo công viên bên bờ sông Lạc Hồng ở thành phố Mỹ Tho, tôi thấy nhiều cô gái bán vé số son phấn xinh đẹp. Một người bạn của tôi ở đây cho biết vé số xổ liền mới xuất hiện gần đây ở Mỹ Tho.

BTV

Khách nam đổ xô du lịch Malaysia tìm của lạ

Ở Singapore, mại dâm chỉ đơn thuần là mại dâm, tức khách tới khu đèn đỏ, nhìn thấy cô nào hợp nhãn thì trả giá rồi kéo vào phòng nghỉ để “vui vẻ”.

Điểm đến của những quý ông 'ham gái'
Ở những nước lân cận như Thái Lan, Malaysia hay Singapore – nơi mà mại dâm là một phần không thể thiếu của ngành công nghiệp du lịch. Các khu vực chuyên phục vụ nhu cầu “thư giãn” của quý ông ở các nước này thường được gọi là “phố đèn đỏ”. Đây cũng là “thiên đường hành nghề” mà gái mại dâm các nước trong khu vực Đông Nam Á nhắm tới.
Thái Lan, Malaysia, Singapore là “chùm khế ngọt” để các cô gái mại dâm có đất dung thân. Để đối phó với thời hạn lưu trú mà các nước sở tại đang áp dụng, nhiều cô chọn giải pháp hoạt động mỗi nước một tháng rồi quay về Việt Nam. Sau thời gian “nghỉ dưỡng” ở quê nhà, các cô gái lại lên máy bay, nhập cảnh vào nước bạn.
Theo tâm lý thông thường, ở một số nước như Malayssia phụ nữ đạo Hồi thường sống khép kín và chỉ biết phục vụ có chồng, con và chẳng có cô nào dám hành nghề trong những lĩnh vực “nhạy cảm”. Đây cũng là một phần lý do các công ty du lịch ở Việt Nam khi thiết kế tua Mã – Sin thường chọn điểm đến là sân bay quốc tế Kuala Lumpur – sân bay nằm ở đất nước có đạo Hồi.
Kuala Lumpur là sân bay lớn nhất Malaysia và là một trong những sân bay nhộn nhịp nhất châu Á. Sân bay được xây dựng với kinh phí lên đến 3,5 tỷ USD và được khánh thành ngày 27.6.1998, cách thủ đô Kuala Lumpur 50km.. Kiến trúc sư người Nhật Bản là Kisho Kurokawa thiết kế sân bay này. Năm 2009, sân bay này đã phục vụ 29,6 triệu hành khách (thấp hơn mức dự kiến là 35 triệu khách). Sân bay này có tháp kiểm soát không lưu cao 130m, cao thứ 2 trong các tháp không lưu (chỉ thấp hơn tháp tại Sân bay quốc tế Suvarnabhumi, Bangkok) có 2 đường băng rộng 60m dài hơn 4.000 m, có thể phục vụ 120 chuyến/giờ.
Theo quy hoạch sân bay này sẽ có 4 đường băng. Công suất nhà ga giai đoạn 2 đến năm là 35 triệu khách/năm và năm 2008-đến 2012 là 45 triệu khách/năm.
Từ năm 2002 đến nay, Hội đồng sân bay quốc tế (ACI) luôn bình chọn sân bay quốc tế tốt nhất. Các cô gái mại dâm chẳng cần quan tâm đến cái bình chọn ACI nhưng vẫn chọn Kuala Lumpur là điểm đến lý tưởng cho mình. Khi đáp xuống đây, các cô hoặc chọn Malaysia làm điểm dừng chân để “hành nghề”, hết hạn lưu trú mới chuyển sang nước thứ ba là Thái Lan hay Singapore. Cũng có khi vừa đáp xuống sân bay, các cô sẽ theo đường bộ đi thêm 5 giờ đồng hồ để sang Singapore.
Hiện Singapore miễn visa nhập cảnh cho công dân tất cả các nước Đông Nam Á, trừ Myanmar (công dân Ấn Độ và Trung Quốc không được miễn). Quy chế miễn này cho phép người nước ngoài lưu trú liên tục trong vòng 30 ngày tính từ ngày nhập cảnh. Có thể gia hạn thêm đến 90 ngày, tùy trường hợp mà Cục Di trú (ICA) cho phép hay không, dài ngắn bao nhiêu. Thế nên, cho dù hải quan các nước này có “soi kỹ” đến đâu các cô gái hành nghề mại dâm vẫn có phương án đối phó.
Hơn nữa, xuất phát từ nhu cầu có thực của rất nhiều đàn ông nước này, Chính phủ Singapore buộc phải sử dụng “chính sách mềm” đối với hoạt động mại dâm. Đây là nguyên nhân khiến đảo quốc xinh đẹp này trở thành “chùm khế ngọt” đối với những cô gái muốn đổi đời bằng “vốn tự có”…
Đi mua dâm… trong khu thương mại
Nếu như Singapore chỉ có khu đèn đỏ nổi tiếng Geylang thì Kualalumpur “phố đèn đỏ” giăng giăng như thiên la địa võng. Ở Singapore, mại dâm chỉ đơn thuần là mại dâm, tức khách tới khu đèn đỏ, nhìn thấy cô nào hợp nhãn thì trả giá rồi kéo vào phòng nghỉ để “vui vẻ”.
Ở Malaysia, hoạt động mại dâm lại hay theo kiểu trá hình, hoạt động thông qua vỏ bọc là tiệm massage, quán karaoke, nhà hàng ăn uống máy lạnh. Dù “giá cả” cho mỗi lần “mây mưa” ở Mã chỉ bằng một nửa ở Sin nhưng bù lại khách du lịch sẽ rất dễ bị “dính cựa” vì bị bọn ma cô trấn lột hoặc bị các em tiếp viên khui bia mỏi tay rồi tính tiền. Nhiều ông khách hay đi công tác nước ngoài kể lại những quý ông ham của lạ khi sang thủ đô Kuala Lumpur vào quán nhậu tìm “em út” nhậu xong chỉ cần nhìn hóa đơn đã suýt… ngất.
Do có hẹn từ trước, anh bạn tên A Chuẩn (dân Chợ Lớn sang lập nghiệp ở Malaysia) đêm nào cũng đánh xe ô tô tới khách sạn đón tôi “đi chơi cho biết”. Chuẩn dặn nếu muốn “tác nghiệp” thì chỉ được chụp hình lén từ trên xe, còn khi đã bước ra khỏi xe thì không được mang theo “đồ nghề”, cũng không nên mang theo nhiều tiền vì rất dễ “bốc hơi” nếu chẳng may gặp phải “tín đồ hai ngón” (móc túi – PV).
Theo lời A Chuẩn, Malaysia là đất nước có nhiều người theo đạo Hồi nên không có phụ nữ nào ở nước này dám làm nghề mại dâm. Các cô gái mại dâm ở đây đều là gái ngoại quốc, chủ yếu đến từ Thái Lan, Trung Quốc và Việt Nam. Từ đường Klang Lama, chúng tôi bắt đầu đi dọc theo đường Sepadu để đến Trung tâm Thương mại Danau Desa.
Nhiều năm nay, xung quanh khu vực này luôn là địa chỉ đỏ của cánh đàn ông khi đi du lịch thiên la địa võng nhà hàng “thư giãn”, massage trá hình tập trung ở khu vực này. Trong các nhà hàng, quán bar sang trọng, giá tiền cho mỗi lần “đi khách” của các cô gái thường khá cao, từ 150 – 300 ringgit (mỗi ringgit tỷ giá khoảng 7.000 đồng tiền Việt).
Trong khi đó, dọc theo các tuyến đường này luôn có hàng trăm cô gái tập trung xung quanh cửa các nhà hàng ăn uống với những bộ đồ tưởng như chỉ mặc ở bãi biển. Xe chúng tôi chạy rề rề trên đường, nhiều cô đã túa ra, gõ vào cửa kính chào mời. Nhiều ông khách từ quán nhậu bước ra, các cô đã xúm lại và thỏa thuận giá cả ngay tại chỗ.
Đậu xe ở một bãi đất trống, chúng tôi men theo một con đường nhỏ rồi theo thang cuốn lên tầng 2 của một ngôi chợ khá lớn tên Complek. Ngay đầu cầu thang, hơn chục cô gái Việt có lẽ đoán biết tôi là người Việt Nam nên chào mời không cần e dè: “Đi chơi không anh, em chiều tới bến”. Tôi lắc đầu, một cô gái dong dỏng cao nước da trắng ngần nói giọng miền Tây cố chèo kéo: “Ủng hộ đồng hương đi anh. Lên tầng 2 là địa bàn gái Thái, tướng tá anh cỡ này… chịu hổng nổi với mấy cổ đâu…”.
Tôi phải khéo léo và cương quyết lắm mới có thể gỡ được bàn tay sơn đỏ chót của cô gái này đang nắm ngay tay áo. Lên tới tầng 2, tôi như không tin vào mắt mình khi khu vực này bày trí là quán nhậu theo kiểu các quán ăn bình dân ở TPHCM với bàn ghế kê san sát với khoảng 50 bàn nhưng bàn nào cũng có 3, 4 cô gái vây quanh. Ngay đầu cầu thang, một ông khách đầu hói bụng phê tay cầm chai bia Carlsberg loại 640ml ướp lạnh tu ừng ực, tay còn lại thọc sâu vào ngực áo của cô gái trẻ với vẻ mặt đắc ý.

Những giọt nước đọng trên thành chai bia rớt lên khuôn ngực căng tròn của cô gái. Ông khách bỏ chai bia xuống bàn, làm điệu bộ bắt chước một đoạn phim quảng cáo nhãn hiệu bia: vục mặt vào ngực cô gái và thè lưỡi ra liếm từng giọt bia với vẻ mặt đầy đắc ý.
Tưởng cô gái sẽ phản ứng với kiểu “dê lộ thiên” này nhưng cô lại cười nắc nẻ, tỏ vẻ khoái chí. Cùng bàn với ông đầu hói, một người đàn ông mặc bộ đồ bảo hộ lao động bạc màu thở hồng hộc rút 60 ringgit đưa cho một cô gái trong khi cô này miệng cười lã lơi lấy khăn giấy lau những giọt mồ hôi đang chảy đầm đìa trên gương mặt gã đàn ông mà cô vừa phục vụ. Thấy ông đầu hói quay qua nhìn, gã đàn ông vừa “vui vẻ” xong đưa nắm tay giơ ngón tay cái ra, tỏ vẻ mãn nguyện. Lúc này, tới phiên ông đầu hói nắm tay cô gái kéo thẳng vào một căn phòng tồi tàn trước mặt.
Thấy có “khách mới” là tôi, hàng chục cô gái đang đứng dọc theo lối đi liền kéo ra chào hàng. Có đến 3, 4 không ngần ngại níu áo tôi suýt rách và chỉ tay vào dãy phòng cửa đóng im ỉm, ra hiệu “vui vẻ”. A Chuẩn hỏi “How many (bao nhiêu)?, một cô gái đáp 80. A Chuẩn lắc đầu, giơ lên 6 ngón tay (60 ringgit) đã thấy các cô OK, OK lia lịa… Tôi nhẩm tính, 60 ringgit – tương đương với 420.000 đồng là cái giá không cao so với những “trung tâm tình dục” ở Việt Nam như Đồ Sơn, Cát Bà và khá rẻ so với khách du lịch khi mà bia ở đây tới 6, 7 ringgit/ mỗi chai.
“Đàn ông ở đây cũng ít dám đi ăn phở lắm. Gái mại dâm chủ yếu phục vụ khách du lịch và những người lao động nhập cư nên ở đây thượng vàng hạ cám đều có” – A Chuẩn giải thích.
Chúng tôi đi dọc theo dãy phòng này, những âm thanh lẽ ra cần phải tế nhị khi “yêu” phát ra ồn ào ở hầu hết các phòng đang đóng cửa mà không có sự ngại ngần nào. Tiếng cơ thể va chạm nhau, rồi tiếng kẽo kẹt của những chiếc giường cứ vô tư phát ra xen lẫn tiếng rên rỉ giả tạo của những cô gái.
Ở căn phòng mà gã đầu hói vừa dắt cô gái vào, cánh cửa bỗng dưng hé ra 1/3. Cô gái lúc này chỉ quấn cái khăn tắm bé tí ngang người, thò đầu ra ngoài đưa tay ngoắc gã thanh niên ốm nhách đang đứng tựa lưng vào tường nói lớn mà không ngại ngần: “Condom!”. Gã thanh niên gương mặt không biểu lộ cảm xúc, thò tay vào túi móc ngay mấy cái bao cao su chìa cho cô gái…
Chợ tình thượng vàng hạ cám
Ngay tại khách sạn 4 sao Pearl trên đường Klang Lama mà tôi đang lưu trú, bề ngoài nhìn rất yên bình nhưng chỉ cần khách có nhu cầu là các em chân dài sẵn sàng phục vụ. “Đối tác làm ăn của tôi bên Singapore qua đây thường nghỉ lại đó. Có dịch vụ cung cấp gái ngay tại phòng, giá trung bình khoảng 200 ringgit, tính ra tiền Việt khoảng 1,4 triệu đồng”– A Chuẩn nói. Đêm thứ 2 ở Thủ đô Kuala Lumpur, anh bạn “thổ địa” dẫn tôi đi mục sở thị những khu mại dâm từ cao cấp đến bình dân tại thành phố hiện đại bậc nhất Đông Nam Á này.
Dọc theo đại lộ Klang Lama rồi xuôi theo Kuchai Lama, chúng tôi đã rẽ vào rất nhiều những đường nhánh. Nhiều con đường nhỏ vắng bóng người nhưng các tiệm massage nhiều vô số kể. Hầu hết các tiệm này đều để đèn hiệu sáng choang trên nóc nhà nhưng phía trước lại đóng cửa im lìm, ánh sáng rất yếu ớt.
Thế nhưng, chỉ cần xe dừng ngay trước cửa là cánh cửa lập tức được kéo ra để đón khách. Trong số hàng trăm cửa tiệm massage tại khu vực này, có khoảng hơn chục tiệm được gọi là “đại lý” cung cấp gái cho những tiệm nhỏ hơn để hưởng chênh lệnh.
Thông thường “đại lý” sẽ tuyển người từ Việt Nam, Trung Quốc, Indonesia hoặc Thái Lan rồi đưa sang đây “đào tạo” trong vài ngày rồi sang tay cho các tiệm khác để kiếm lời. Hầu hết các tiệm massage đều trưng bảng 20 ringgit cho một suất 60 phút. Khi vào tới phòng massage, khách sẽ thỏa thuận giá với tiếp viên – khoảng 100 – 150 ringgit/ 1 giờ và màn “mây mưa” sẽ diễn ra ngay tại chỗ. Các cô được tuyển vào đây thường phải cao 1,6m trở lên, tuổi từ 18 đến 25, gương mặt ưa nhìn và “điện nước đầy đủ”.
Do các cô dạng này thường cùng “chuẩn” nên ít có phân biệt về giá cả so với “thị trường tự do” bên ngoài. Theo tìm hiểu của chúng tôi, “thị trường tự do” là vô số quán nhậu ở khu Guching. Mỗi quán nhậu sẽ tập trung hàng chục cô gái đứng dọc từ bãi đỗ xe đến cửa quán. Những cô gái này không phải là nhân viên của quán, nhưng cũng là thành phần quan trọng để thu hút khách tới đây.
Tương tự gái chuyên “đi tàu nhanh” ở khắp các ngõ ngách tại Kuala Lumpur, giá cho một lần “vui vẻ” cùng người đẹp khoảng 60 – 100 ringgit. Theo anh Phan Ngọc Sang – hướng dẫn viên du lịch của một công ty lữ hành có tiếng ở Hà Nội, các “phố đèn đỏ” ở Malaysia nhiều hơn Singapore rất nhiều nhưng anh luôn khuyến khích khách của mình “cố nhịn” chờ qua Singapore.
“Ở Malaysia, ngành công nghiệp tình dục của họ không được chuyên nghiệp và còn rất bát nháo. Mới hồi đầu năm, nhóm khách nam ở quận Cầu Giấy dù tôi đã dặn đi dặn lại nhiều lần là không nên nghe theo mấy ông cò mồi dẫn đi vui vẻ nhưng các vị ấy bỏ ngoài tai. Hậu quả là các ông được dẫn tới một quán nhậu, các em khui gần 3 két bia, mấy con mực nhép và đĩa đậu phọng rang muối, tính tiền Việt cả chục triệu đồng.
Tính tiền xong, các ông mất cả hứng, phần sợ bị chặt chém nên kêu taxi đi về. Không ngờ trúng bác tài đểu, chạy lòng vòng gần hai tiếng đồng hồ mới về tới nơi, tiền cước gần 200 ringgit. Khi tôi coi hóa đơn tính tiền thì anh tiếp tân khách sạn cho biết quán này chuyên bị cảnh sát Malaysia phạt vì chặt chém và chứa mại dâm. Chưa hết, theo địa chị ghi trong hóa đơn thì quán này chỉ cách khách sạn chưa đầy 500m, thế mới ức chứ!" – hướng dẫn viên Phan Ngọc Sang kể lại.
Theo anh Sang, rất nhiều quý ông sang đất Malaysia nhưng không biết tiếng Anh lẫn tiếng Hoa. Trong khi đó, do sợ mất hộ chiếu sẽ khó quay về Việt Nam nên các ông khi đi chơi nước ngoài thường gửi hộ chiếu cho hướng dẫn viên để làm thủ tục lưu trú tại khách sạn. Do vậy, khi đi chơi bên ngoài, tiếng thì không biết, giấy tờ tùy thân thì không có nên các quý ông ham chơi dễ dàng “dính bẫy”.
Dân nhập cư ở đây còn ma cô bằng mấy lần bọn “cò” ở Việt Nam. Chỉ cần thấy mấy ông lò dò bước ra khỏi khách sạn là sấn tới vồn vả chào mời – thường là tiếng anh bồi kèm “điệu bộ”. Mà mấy quý ông này thì chỉ cần nhìn “điệu bộ” là gật đầu lia lịa mà không biết là đang bị tụi cò dẫn đi thăm “máy chém”.
Trong hàng ngàn cô gái làm gái mại dâm ở Malaysia, có rất nhiều cô là nạn nhân của những kẻ buôn người. Các cô bị lừa đi xuất khẩu lao động hoặc làm những ngành nghề lương thiện khác nhưng khi đến xứ lạ quê người đã bị dồn vào đường cùng, buộc phải bán thân. Nhiều cô ban đầu chống cự quyết liệt nhưng sau đó cũng bị khuất phục bởi những trò tra tấn tàn bạo của bọn buôn người. Rất ít trường hợp các nạn nhân đủ dũng cảm trốn thoát và tố giác bọn tội phạm này. 

Sex Đồ Sơn: 'Thương hiệu' ngầm của du lịch Hải Phòng?

Để giữ gìn "thương hiệu", sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm tiền

Từ khâu quản lý phục vụ của các nhà "đầu tư" (chủ chứa), tới các em "chim bói cá" (gái mại dâm) đều được các nhà chứa "tập huấn", nâng tầm "chuyên nghiệp hóa" chặt chẽ, tinh vi tới khó lường.
 
 
"Khoán"... theo ngày

Nếu đem "dịch vụ tươi mát" ở các phố biển ra để mà so sánh như Sầm Sơn, Cửa Lò, Hải Thịnh, Quất Lâm... thì Đồ Sơn đứng tốp đầu, thuộc hàng siêu cao thủ, lừng danh với 2 chữ C (casino và cave). Nói về gái ở đây, từ khách du lịch đến dân chơi "đá gà đá vịt" đều phải gật gù mà thừa nhận rằng: Nhan sắc, hình thể đẹp cộng với lòng "yêu nghề” đã tạo cho các em có một sức hút ghê gớm với khách làng chơi. Các em được gọi theo tên thời thượng là gái mại dâm... "công nghệ số".

Chẳng ai lạ C, từ lâu Đồ Sơn đã nổi tiếng với 3 "khu đèn đỏ" lúc nào cũng có tới cả vài trăm em trẻ đẹp, giá rẻ sẵn sàng phục vụ. Không ít người  đã quả quyết, mại dâm ở Đồ Sơn công khai tới mức trở thành một "ngành công nghiệp", từ khâu quản lý tới phục vụ đã nâng lên tầm "chuyên nghiệp hóa". Tư duy các nhà "đầu tư" (chủ chứa) cho rằng, dịch vụ tốt tươi này buộc phải tồn tại ở địa danh này - "không thể khác được"- H. gã chủ chứa có máu mặt ở khu 2 quả quyết.

Sau hồi "chém gió", bất ngờ H. đặt câu hỏi: "Nếu không có "cái ấy", ông, khách du lịch... còn ai nữa muốn đến Đồ Sơn chỉ để tắm "ao biển" đục ngầu hay không? " rồi gã cười nham nhở.

Chân đã từng bước tới và mắt đã mười mươi nhìn rõ, ở Đồ Sơn, dường như nạn mại dâm không còn che giấu... Chả vậy ngồi ở quán nước vỉa hè, nghe mấy em "hàng" miệng oang oang kể đủ ngón "tiểu xảo" quanh chuyện giường chiếu, son phấn,... Trao đổi về "công việc" ấy, các em thường dùng ngôn từ như là một nghề nghiệp bình thường đã được xã hội thừa nhận từ lâu. Kiểu như "đi làm", "xong khoán chưa"...

Tôi tới một nhà nghỉ ở khu 2, hơn chục em đứng sát nhau lố nhố, ăn mặc kiểu "có cũng như không", nhưng  nom toàn là "các chị hết đát" mặt trát phấn son xanh đỏ như... "chim bói cá" ở các thành phố dạt về tìm "tép riu", đắt rẻ đi tuốt tuột. Tôi đưa tiền trả xe ôm sau khi "bo" thêm 50 ngàn, định bụng tìm một chỗ bình yên sát biển, nhưng dưới ánh đèn mờ đỏ quạch, có cả chục em đang đứng "phơi hàng" để khách chọn lựa.

Dù đã ngồi ở góc tối khuất, một em vẫn nhìn thấy tôi. Tiến về phía tôi, miệng nói như mê sảng "mở hàng em cái", nói xong em tung mông ngồi  thỏm vào lòng, tranh thủ tình tứ "mắt chơm chớp" đầy quyến rũ làm "hớp hồn" khách. Sau màn tiếp thị "khủng bố" không làm "xiêu lòng" vị khách là tôi, em lanh lợi chuyển "chiêu" tình cảm.

Em bảo tên Hiền, mới 19 tuổi nhưng đã có thâm niên "2 năm trong nghề", quê tận Phú Thọ. "Trước em đi làm ở Hà Nội, khu Cầu Diễn, nhưng ở đấy làm ăn khó khăn quá nên dạt về đây. Ở đây mỗi lần đi khách được ít tiền, nhưng mùa du lịch đông khách lắm nên cũng kiếm được kha khá. Cuộc đời cứ trôi dạt ra đến tận bãi biển thế này, người ta gọi bọn em là "ghẹ” kể cũng đúng” - cô ả thỏ thẻ.

Trong vô số câu chuyện “mỏ đỏ” kể về nghề, ngoài tính chất chuyên nghiệp của công việc đang làm, thì các chủ chứa ở đây quản lý khá chặt chẽ và tinh vi. Theo đó, tất cả các gái mại dâm ở đây được chủ chứa "giao khoán" 20 khách /ngày với mức ăn chia là "cưa đôi", nếu  vượt "năng suất" thì số tiền đi khách, em sẽ được hưởng trọn.

Xưa chỉ nghe thấy từ "khoán" dành cho người lao động, nay các chủ chứa ra cả "mức khoán" cho gái mại dâm,  điều mà không ai có thể tưởng tượng được. Kể tới đây, em kéo tuột tôi đứng dậy bảo, "anh vào giúp em đủ khoán..."!

Có cả "bảng lương"
Anh Quang - chủ một nhà nghỉ tại khu 3 cho biết, gái mại dâm ở đây được thu gom và quản lý rất chuyên nghiệp, có cả sổ chấm công, kê bảng lương cho nhân viên đàng hoàng. Các em muốn sống ở "miền đất hứa" này phải trẻ, đẹp, chiều khách và đặc biệt phải rất... yêu nghề.

Theo anh Quang thì ở đây có khoảng 1/3 gái mại dâm được thuyên chuyển, mua bán từ nơi khác về, 1/3 là các cô gái tự tìm đến làm việc. Phần còn lại được gọi là của quý, tức là con nhà lành.

Mỗi nhà hàng lớn thường có nhiều vệ tinh đi săn lùng con gái ở cổng các xí nghiệp, cơ quan nhiều lao động nữ. Trong vai những tay công tử đẹp mã, giàu sang, bọn này lân la tại các tiệm may, quán gội đầu, chụp ảnh gần đó rồi làm quen, rủ đi chơi, hát karaoke. Khi con mồi đã cắn câu, bọn chúng bắt đầu đưa họ đi chơi Đồ Sơn ăn chơi, hát hò thỏa sức rồi giữa chừng kiếm cớ ra ngoài. Mấy tiếng sau, chủ quán vào cùng một số tay anh chị đòi tiền với con số khoảng vài triệu đồng. Thế là mỗi cô bị đẩy vào một phòng và bị dọa nạt uy hiếp... Loại hàng theo kiểu này các chủ nhà nghỉ có thể khai thác khắp nơi với đội ngũ "cộng tác viên" hùng hậu.

"Thủ tục" để trở thành một "nhà đầu tư" ở "khu công nghiệp không khói" này vô cùng đơn giản", đa số các em đến Đồ Sơn đều tự nguyện, không bị ai ép buộc, vì vậy chẳng mấy em hận đời, hận tình hay bị bán mua mà đơn giản chỉ coi đây là một  cách dễ kiếm tiền.
Công an thị xã Đồ Sơn cho biết, qua một số lần bắt quả tang các nhà nghỉ hoạt động mại dâm đều thu được những cuốn sổ ghi chép của chủ chứa. Tên người bán dâm được viết tắt, kẻ ô, chấm công theo ký hiệu cho mỗi lần đi khách.

Theo anh Quang giải thích rằng, ký hiệu "n" là tàu nhanh, "c" là chậm (qua đêm), sau mỗi ký hiệu đó là tên viết tắt của các nhà hàng mà gái mại dâm trú ngụ. Ghi sổ chấm công cũng là một thủ đoạn để khống chế gái mại dâm. Các cô không được lấy tiền đi khách ngay vì chủ sẽ chấm công và cuối tháng mới được trả tiền. Mỗi lần đi khách, một cô được 100- 150 ngàn đồng, còn lại là "nhà đầu tư" hưởng. Người nào khi có việc như ốm đau, về quê mới được trả ít một. Làm như vậy, không ai dám vứt bỏ công lao của mình mà bỏ trốn.

Các nhà hàng ở đây, có nhiều nơi không có phòng riêng kín đáo vì theo chủ chứa thì làm như vậy sẽ "vướng mắt" công an. Có nhà xây hầm dưới đất để cất giấu tiếp viên. Gái mại dâm được trang bị một chiếc vòng đeo cổ mặt nhựa điều khiển từ xa, khi vòng phát sáng một nhịp là đã hết giờ, ba nhịp là "có động".

Để giữ gìn "thương hiệu",  sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm tiền. Các cơ sở lưu trú tư nhân hầu như đều có nhân viên và thực hiện việc luân chuyển, trao đổi một cách nhuần nhuyễn. Không tranh giành,  không chặt chém, lừa gạt...

Quả như người ta nói "không đi không biết Đồ Sơn" và Đồ Sơn mà tôi biết trong bài viết này là sự buông lỏng quản lý của các nhà chức trách địa phương, hay là không biết để tệ nạn mại dâm ở đây công khai tới mức trở thành một "ngành công nghiệp". 

Đà Nẵng: Nhộn nhịp du lịch sex tour

Mỗi khách nếu muốn liên lạc thành công với một em phải nhập đúng 'password'. Nếu nói sai, các cô sẽ không ngần ngại từ chối.

"Mấy anh vào bên trong chơi đi, thích em nào lát ra nói cho em biết. Hay tụi anh ở khách sạn nào, cho số phòng, chút em điều mấy em nó tới"… là những lời mời chào tấp nập của các tay môi giới trong đường dây sex tour tại Đà Nẵng.
Mấy người khách từ TP HCM ra du lịch thường truyền tay nhau số liên lạc của một 'má mì' tên Thủy. "Hàng lúc nào cũng có. Hiện em có khoảng chục em cho bạn anh thoải mái lựa chọn. Nếu không ưng ý thì em điều tốp khác đến khách sạn, gởi mấy em nó vài đồng taxi là OK thôi. Giá qua đêm là hai triệu đồng cho mỗi cô, đi theo tour bốn ngày là bảy triệu…", "má mì" Thủy xởi lởi nói.

Kết thúc buổi đàm phán với khách, Thủy hỏi lịch trình của khách du lịch để "nói trước cho các em chuẩn bị phục vụ chu đáo hơn. Theo giới sành ăn chơi ở đây, đường dây sex tour của “má mì” Thủy lâu nay tuy âm thầm, kín đáo nhưng hoạt động mạnh do làm ăn "uy tín", "tình cảm", không vòi vĩnh nhiều.

Nức tiếng không kém đường dây sex tour của "má mì" Thủy là "dịch vụ em út" của "má mì" Lan "Huế", chuyên tuyển chọn chân dài, và độ chiều khách thì được đánh giá là… "đỉnh của đỉnh". Sau khi nghe mấy người khách ngỏ ý tìm vài "em" để đi du hí, Lan hồ hởi ngay: "Hiện tại em còn bốn đứa chưa có "sô". Anh qua quán đi rồi em giới thiệu luôn cho. Hay nếu anh bận thì sáng mai mình cà phê rồi trao đổi luôn. 9h mình gặp nhau ở cà phê Apple, có gì em gọi vài đứa tới cho anh xem mặt và nói giá luôn"…

Trong giới dân du lịch chuyên đi bar để tìm "hàng", hầu như ai cũng biết bar V luôn có sẵn một dàn người đẹp mà trong số đó, không ít chân dài lấy nguồn thu nhập chính bằng việc đi khách. 21h đêm, bar chỉ lưa thưa vài khách, nhưng lực lượng tiếp viên khá hùng hậu với hơn 30 cô gái xinh đẹp, hấp dẫn trong bộ váy cũn cỡn, lồ lộ những khoảng trống "chết người".

Vừa phục vụ khách, các cô vừa kín đáo chào hàng với một gã: "Khoảng gần 2h sáng tụi em tan ca, đến chơi với anh đến 9h sáng hôm sau, giá hai triệu đồng một người là OK rồi". Khi nghe khách chê đắt, các chân dài phân trần: "Số tiền đó đâu phải mình em lấy, em còn phải chia lại cho quản lý nữa mà. Anh cho số phòng khách sạn đi, lát tụi em bắt taxi tới".
Danh sách "gái tự do" mà khách quan tâm đến sex tour vẫn truyền tay nhau ở Đà Nẵng.
Đã hơn hai năm nay, không chỉ giới thích "hái hoa" của Đà Nẵng mà rất nhiều du khách đến nơi này đều biết lực lượng em út của cặp vợ chồng Thanh ở khu vực bến xe. Theo tiết lộ của những cô gái trong "lò" này, dưới tay của Thanh luôn túc trực trên 40 "em" được vợ chồng Thanh tuyển chọn gắt gao. Vào thời điểm khách du lịch đổ về Đà Nẵng, như dịp thi bắn pháo hoa quốc tế, những ngày lễ, Tết, mùa hè…, đường dây này lên đến 60 "em" luôn túc trực và sẵn sàng phục vụ khách "tới bến".
Vợ chồng Thanh hiện còn có một khách sạn bề thế tại khu vực bến xe Đà Nẵng, hoạt động mại dâm với dịch vụ massage trá hình. Hằng đêm, những tay chơi bản địa, taxi, xế hộp đưa khách đến đây nườm nượp.

Khi Đà Nẵng đón nhận danh hiệu một trong bảy bãi biển đẹp nhất thế giới, du khách đến đây ngày một đông hơn, kéo theo đó là sự phất lên của nghề "bán phấn buôn hương". Ngoài các đường dây sex tour hoạt động tinh vi nhưng không kém phần tấp nập, còn có các cô gái "hành nghề tự do", không chịu sự quản lý của "má mì" cũng góp phần vào sự nhộn nhịp của những dịch vụ sex tour tại thành phố này.

Theo giới "mua hoa", tên gọi "gái tự do" xuất phát từ việc khách hỏi: "Em làm ở chỗ nào?", các cô thường trả lời: "Em làm tự do"; từ đó cái tên "gái tự do" ra đời, từ dân chuyên nghiệp đến nữ sinh viên, nhân viên văn phòng thỉnh thoảng vẫn làm vài "sô" để kiếm thêm.

Một người liền liên lạc với một cô gái tên Nga trong danh sách "gái tự do" của Thanh - nhân viên tín dụng của một ngân hàng lớn - cho. Điện thoại vừa được nhấc lên, đầu dây bên kia, giọng nhỏ nhẹ của một cô gái hỏi: "Xin lỗi, ai vậy?". Vị khách trả lời: "Anh Hoàng đây mà, em không nhớ hả? Em đang ở đâu vậy, bây giờ em có rảnh không?". Bất ngờ, Nga trả lời: "Xin lỗi, em không quen ai tên Hoàng", rồi cúp máy.

Những cô gái hành nghề tự do như Nga sẽ không bao giờ tiếp chuyện người lạ qua điện thoại, vì họ sợ gặp phải người quen. Vài phút sau, anh ta lại bấm điện thoại gọi lại cho Nga, nói đúng "pass" (mật mã để nhận diện) thì cô gái tên Nga liền cho biết địa điểm, giá cả của từng loại dịch vụ…

Nga hẹn khách tại một khách sạn trên đường Cù Chính Lan (quận Thanh Khê). Tuy không còn teen như đã giới thiệu qua điện thoại nhưng Nga tỏ ra sành điệu và khá "chuyên nghiệp". Cô còn chèo kéo thêm: "Em còn mấy đứa bạn cũng làm tự do như em, nếu anh có bạn ở Sài Gòn hay Hà Nội vào du lịch thì alô cho tụi em nghe". Rồi Nga nhỏ nhẹ: "Vì làm tự do nên đi chơi với tụi em, mấy anh không phải lo gì cả. Giá cả sòng phẳng là OK, lịch trình tour kiểu nào tụi em cũng chiều".
Hình minh họa
Những người đẹp đạo chích
Với vẻ bề ngoài sẵn sàng chiều chuộng khách "đến bến", nhưng cũng không ít gái mại dâm khi gặp cơ hội thuận tiện đã trổ tài "hai ngón". Và không ít khách "mua hoa" đã phải gánh chịu hậu quả nhớ đời vì những phút giây "hám của lạ" của mình.

Cuối tháng Chín vừa qua, anh Định (sinh năm 1974, trú huyện Nam Đàn, Nghệ An) vào Đà Nẵng chơi và tụ tập vài người bạn tổ chức ăn nhậu tại quán Thanh Hương trên đường Hồ Tương (phường An Khê, quận Thanh Khê). Đang cuộc nhậu, anh Định gọi điện thoại cho cô gái tên Nga mà anh đã từng "gặp gỡ" khi vào Đà Nẵng du lịch những lần trước.

Không chỉ đến một mình, Nga còn dẫn tới ra mắt thêm một em rất "bốc lửa" tên Ngọc. Cuộc nhậu xôm tụ cho đến khuya thì Nga ra về và trao "hàng" lại cho anh Định như đã thỏa thuận. Anh Định chở cô gái tên Ngọc vào nhà nghỉ Sao Mai (đường Nguyễn Đình Tựu) gần đó để qua đêm. Sau màn "mây mưa", anh ta lăn ra ngủ. Đến gần 2h sáng hôm sau, vừa tỉnh giấc, anh Định chẳng thấy cô gái bên cạnh đâu, anh liền kiểm tra túi xách và phát hiện 60 triệu đồng mang theo đã biến mất cùng cô gái. Bị một vố quá đau, anh Định bèn đến Công an Phường An Khê tường trình lại sự việc.

Trường hợp anh Nguyễn Đức Hiệu (sinh năm 1982, trú tại quận Tân Bình, TP HCM) cũng đau không kém. Ngày 21/9, anh đi du lịch ở Đà Nẵng, gặp thời tiết mưa phùn nên kế hoạch thăm thú và tắm biển của anh Hiếu không thực hiện được. Nằm hoài ở khách sạn cũng chán, anh Hiếu liền liên lạc (qua số điện thoại và nick chat cobehanhphuc...) với một cô gái tuổi teen tại Đà Nẵng mà đã được một hội "chào hàng" trên mạng "share" từ trước. Được cô gái hẹn tại quán net Centimet trên đường Cù Chính Lan (quận Thanh Khê), Hiếu liền mượn xe và tìm đường phóng nhanh tới.

Đến nơi, anh gọi điện thì một cô gái còn rất trẻ, xinh xắn trong bộ váy ngắn bước ra cởi mở trò chuyện. Trong câu chuyện, cô gái xa gần: "Giờ đi với anh đến sáng cũng được, nhưng em đang thiếu chủ tiệm net ít tiền, anh cho em tiền thanh toán rồi mình đi". Anh Hiếu không ngần ngại đưa tiền cho cô gái và đứng đợi.

15 phút trôi qua, vẫn chưa thấy cô gái bước ra, anh gọi điện thì nghe tín hiệu ò í e. Đợi một lúc, anh Hiếu gọi lại thì cô gái mở máy nhưng đưa ra lý do: "Em đang vệ sinh, anh ráng đợi chút nhé". Đợi thêm 15 phút, anh gọi lại thì vẫn tín hiệu ò í e… và sau đó, anh Hiếu không liên lạc được thêm lần nào nữa.

Xâm nhập tour du lịch sex chuyên nghiệp nhất Việt Na

95% "tour" khách du lịch của một nước châu Á đã từng qua lại chỗ Ko Kab Ok, ông chủ đường dây gái chuyên bán dâm cho khách nước ngoài của bar karaoke Cheers.

Khác với thông lệ của nhiều "tour" khách du lịch từ các nước khác, hầu hết các "tour" du lịch xuất phát từ quốc gia này đến Việt Nam đều có các hướng dẫn viên (HDV) là người nước sở tại trực tiếp đi cùng mà không phải là HDV người Việt. Và đó cũng chính là nguồn khách chủ yếu của bar karaoke Cheers do ông chủ Ko Kab Ok và má mì Nguyễn Thị Thu Hương điều hành.
Quy trình của các tour du lịch này như sau: Tại nước ngoài, khách sẽ được gom vào các tour cố định, do Văn phòng đại diện của Ko Kab Ok ở nước ngoài đặt chỗ, ấn định ngày đi, mua vé máy bay và làm mọi thủ tục liên quan, sau đó văn phòng này sẽ thông báo cho Ko Kab Ok số lượng khách, ngày giờ đến, khách sạn mà đoàn khách sẽ ở…
> Đọc thêm: Sex Đồ Sơn: 'Thương hiệu' ngầm của du lịch Hải Phòng?
Khi đã đến Việt Nam, các HDV người nước ngoài đi theo đoàn sẽ liên lạc với Ko Kab Ok để bố trí lịch đưa khách đến hát, ăn uống và đáp ứng các nhu cầu mà khách muốn như tìm gái đến khách sạn để "vui vẻ", tìm gái hát chung với khách trong phòng hát ở bar karaoke Cheers. Mức "hoa hồng" cho HDV khi dẫn khách đến với bar Cheers này, theo khai nhận của các đối tượng liên quan là 35% so với những gì quán thu được từ túi khách.
Quy ước cộng tác cùng có lợi giữa nhóm Ko Kab Ok - "má mì" Hương - văn phòng ở nước ngoài với các HDV du lịch đã được thực hiện nhiều năm nay và luôn được đảm bảo. Từ các manh mối thu thập được cho thấy có dấu hiệu của những đường dây du lịch "sex" đã và đang tồn tại. Các ĐTV cho biết, mặc dù công tác truy tìm các đường dây, các đầu mối đưa du khách vào Việt Nam nói trên là khó khăn, song đang được tiến hành trong quá trình mở rộng vụ án.
> Đọc thêm: Tây đến Việt Nam lấy vợ kiểu du lịch sex
Theo tổng hợp sơ bộ, trong số hơn 50 tiếp viên kiêm gái bán dâm được "điều" đi từ bar karaoke Cheers và bị cơ quan Công an phát hiện, tạm giữ thì chỉ có rất ít (khoảng 1/3) trong số đó có hợp đồng lao động và được đăng ký qua cơ quan chức năng, số còn lại là hoạt động lén lút và trôi nổi, không quản lý được. Dù vậy, tất cả gái có mặt ở đây đều có lý lịch cá nhân và CMND.
Các đối tượng cho biết, lý lịch cá nhân là để Ko Kab Ok và thị Hương trình ra khi có kiểm tra đột xuất của cơ quan chức năng, còn CMND là vật "tuỳ thân" mà gái mang theo "đặt" ở lễ tân khi đến các khách sạn bán dâm cho khách nước ngoài. Đây là một hành vi vi phạm nghiêm trọng quy định của Bộ luật Lao động và là một minh chứng rõ nét nhất về những hoạt động mờ ám của quán bar này trong thời gian qua.
Có một quy định mà ông chủ người nước ngoài Ko Kab Ok đặt ra là nếu muốn gọi "đào" của quán bar trước 1h sáng thì Ko Kab Ok thu thêm 10 USD, nếu muốn sớm hơn nữa thì cứ lấy mốc 12h đêm, mỗi giờ sớm hơn tính thêm 6-8 USD. Toàn bộ số tiền này Ko Kab Ok đút túi riêng để sử dụng cho nhu cầu cá nhân.
> Đọc thêm: Đà Nẵng: Nhộn nhịp du lịch sex tour
Trong buổi hỏi cung, Ko Kab Ok và má mì Thu Hương vẫn tiếp tục đùn đẩy vai trò "chủ điều hành" cho nhau. Khi Ko Kab Ok bị bắt tại sân bay Nội Bài, cơ quan điều tra đã phát hiện trong hành trang của anh ta số tiền nước ngoài trị giá hơn 400 triệu đồng Việt Nam cùng một số giấy tờ quan trọng.
Trao đổi với chúng tôi, một cán bộ điều tra cho biết, CQĐT đã có kế hoạch triệu tập thêm một số nhân vật liên quan khác, trong đó có bà Nguyễn Thị Hồng Yến, Giám đốc Công ty TNHH Đầu tư thương mại và dịch vụ VK.
Công an Hà Nội đã có văn bản đề xuất lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát (Bộ Công an) khen thưởng cho lực lượng tham gia phá án.

Du lịch sex lên ngôi

  • Manh nha du lịch sex ở Myanmar

    Manh nha du lịch sex ở Myanmar
    20-04-2013
    Một buổi chiều tối tại một nhà hàng bia nổi tiếng ở Rangoon, hơn chục cô gái trong trang phục thiếu vải lắc lư, uốn éo trong tiếng nhạc bốc lửa. Đám đông bên dưới, chủ yếu là đàn ông uống bia Tiger và thích thú cầm điện thoại di động ghi hình.
  • Du lịch Ấn Độ thiệt hại nặng nề vì... hiếp dâm

    Du lịch Ấn Độ thiệt hại nặng nề vì... hiếp dâm
    03-04-2013
    Hàng loạt vụ cưỡng hiếp tập thể tại Ấn Độ làm chấn động dư luận thế giới thời gian gần đây đang ảnh hưởng nặng nề tới ngành du lịch nước này.
  • Du lịch miền Tây: Nhậu bình dân, cà phê võng

    Du lịch miền Tây: Nhậu bình dân, cà phê võng
    18-03-2013
    Treo biển bán "cà phê võng" nhưng không có cà phê, còn ở quán "nhậu bình dân", em út lưng trần ngồi với khách.
  • Mại dâm là cái 'không thể thiếu' của ngành công nghiệp du lịch

    Mại dâm là cái 'không thể thiếu' của ngành công nghiệp du lịch
    03-03-2013
    Khác với Việt Nam, nơi mà mua bán dâm không được pháp luật thừa nhận thì tại Malaysia, nó là cái "không thể thiếu" của ngành công nghiệp du lịch. Tuy nhiên, "không thể thiếu" không có nghĩa là ai muốn bán dâm thì cứ… qua đây! Là đất nước theo đạo Hồi nên gái mại dâm không có người bản địa. Phần lớn núp bóng massage, nhà hàng, quán nhậu, bar, vũ trường, khách sạn...
  • Khách nam đổ xô du lịch Malaysia tìm của lạ

    Khách nam đổ xô du lịch Malaysia tìm của lạ
    10-02-2013
    Ở Singapore, mại dâm chỉ đơn thuần là mại dâm, tức khách tới khu đèn đỏ, nhìn thấy cô nào hợp nhãn thì trả giá rồi kéo vào phòng nghỉ để “vui vẻ”.
  • Du lịch tình dục trên sông Amazon

    Du lịch tình dục trên sông Amazon
    04-02-2013
    Chính quyền Brazil vừa mở cuộc điều tra về các cáo buộc Công ty tổ chức du lịch đánh cá Wet-a-line của Mỹ hoạt động tại vùng sông Amazon thuê những cô gái lên thuyền làm việc và sau đó ép buộc họ quan hệ tình dục với khách du lịch.
  • Sex bi hài ký khi du lịch

    Sex bi hài ký khi du lịch
    03-02-2013
    Chém nhau vì mâu thuẫn trong lúc tìm "của lạ", nỗi đau bị hại đời thiếu nữ hay "cắp" theo búp bê sex thỏa mãn dục tính... là những chuyện bi hài xảy ra khi đi du lịch.
  • Sex Tây, sex Thái, sex Việt: Sextour nào 'đỉnh' nhất?

    Sex Tây, sex Thái, sex Việt: Sextour nào 'đỉnh' nhất?
    02-02-2013
    Dù hợp pháp hay không hợp pháp... thì những khu đèn đỏ luôn được coi là một trong những “món đặc sản” du lịch của nhiều thành phố.
  • Du lịch thú vị cùng gái bán dâm chuyên nghiệp

    Du lịch thú vị cùng gái bán dâm chuyên nghiệp
    30-01-2013
    Tại phố đèn đỏ này, khách đến thăm nhà thổ sẽ được vào xem hàng. Những cô gái ngồi trong tủ kính tươi cười và chờ đợi đến lượt mình. Nếu như khách không chọn được “hàng” ưng ý thì họ vẫn vui vẻ chào ông chủ và đi sang nhà thổ khác.
  • Nước Mỹ ngày nay: Không sextour, phố đèn đỏ và nhà thổ

    Nước Mỹ ngày nay: Không sextour, phố đèn đỏ và nhà thổ
    29-01-2013
    Chính quyền liên bang và các bang xếp mại dâm vào một dạng tội phạm cộng đồng, coi nó như một dạng nô lệ, mầm mống của tệ buôn bán phụ nữ. Cảnh sát thường mở các cuộc điều tra công khai, hoặc đôi khi cài bẫy để giăng bắt những kẻ ham của lạ và kinh doanh trên thân xác của chị em.
  • Một ngày đi 'chợ sex' ở Sài Gòn

    Một ngày đi 'chợ sex' ở Sài Gòn
    28-01-2013
    Trên một số đường phố TP HCM xuất hiện những tủ bán thuốc lá, bên trong chứa vô số thứ “kinh dị” của dân làng chơi như: băng video, đĩa CD, tạp chí, truyện, bài, tranh, lịch, thuốc và những dụng cụ phục vụ sex...
  • 'Không có bất kỳ người Thái nào đi xem sexshow"

    'Không có bất kỳ người Thái nào đi xem sexshow
    27-01-2013
    Nếu ta bình tĩnh mà xét thì suy cho cùng thú ăn chơi không lành mạnh của một số thành phần trong xã hội hiện nay cũng là biểu hiện của quy luật cung - cầu; liệu ta có thể cấm đoán, kêu gọi giữ gìn phẩm chất chung chung hay xử lý hành chính mãi?
  • Du lịch sex cùng dàn búp bê tình dục

    Du lịch sex cùng dàn búp bê tình dục
    26-01-2013
    Một người đàn ông Canada đã bỏ vợ mình ở nhà để đi du lịch thế giới với 6 búp bê tình dục và bỏ hàng đống tiền mua quà tặng “các cô”.
  • Mê đắm ở 'kinh đô du lịch tình dục' (Kỳ 7)

    Mê đắm ở 'kinh đô du lịch tình dục' (Kỳ 7)
    24-01-2013
    Các khu tập trung nhiều của hiệu bán đồ chơi tình dục, nhà chứa, vũ thoát y đã trở thành địa điểm thu hút khách du lịch nổi tiếng, nhưng cũng không thiếu tệ nạn trộm cắp, đấu đá.
  • Xâm nhập tour du lịch sex chuyên nghiệp nhất Việt Nam

    Xâm nhập tour du lịch sex chuyên nghiệp nhất Việt Nam
    24-01-2013
    95% "tour" khách du lịch của một nước châu Á đã từng qua lại chỗ Ko Kab Ok, ông chủ đường dây gái chuyên bán dâm cho khách nước ngoài của bar karaoke Cheers.
  • Sextour Việt Nam chào mời khách giá 'siêu rẻ'

    Sextour Việt Nam chào mời khách giá 'siêu rẻ'
    23-01-2013
    Trên một trang mạng chuyên về "sex tour" có tên miền nước ngoài gần đây đưa Việt Nam vào top 20 điểm đến tốt nhất cho hoạt động du lịch sex trên thế giới.
  • Tây đến Việt Nam lấy vợ kiểu du lịch sex

    Tây đến Việt Nam lấy vợ kiểu du lịch sex
    22-01-2013
    Bằng cái mác ngoại kiều, nhiều gã đàn ông chỉ cần bỏ ra vài ngàn USD là có thể cưới được cô vợ trẻ trung xinh đẹp. Sau khi hưởng xong tuần trăng mật, những kẻ này bỏ luôn cô vợ và ung dung về nước.
  • Nghề kỹ nữ xưa: Tuyển chọn khắt khe hơn thi hoa hậu (3)

    Nghề kỹ nữ xưa: Tuyển chọn khắt khe hơn thi hoa hậu (3)
    20-01-2013
    Thời xưa ở Trung Quốc chỉ có rượu chứ chưa có bia. Khái niệm bia (beer - tiếng Anh và bière - tiếng Pháp) là do người phương Tây tạo ra, nhằm chỉ một loại rượu nhẹ có gas nấu từ lúa mạch ướp hoa houblon để uống giải khát. Người Trung Quốc căn cứ vào tính chất này, gọi bia là khí tửu - rượu có gas. Vậy bia cũng là rượu, một thứ rượu nhẹ.
  • Sex Đồ Sơn: 'Thương hiệu' ngầm của du lịch Hải Phòng?

     Sex Đồ Sơn: 'Thương hiệu' ngầm của du lịch Hải Phòng?
    20-01-2013
    Để giữ gìn "thương hiệu", sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm tiền
  • Mê đắm ở 'kinh đô du lịch tình dục' (Kỳ 5)

    Mê đắm ở 'kinh đô du lịch tình dục' (Kỳ 5)
    19-01-2013
    Khu đèn đỏ - Redlight district, là địa danh nổi tiếng nhất của Amsterdam. Đây là khu phố cổ của thành phố, bao gồm Coffes shops, Café bruns và những ngôi nhà đỏ. Coffes shops là nơi buôn bán và tiêu thụ ma túy. Café bruns (brown cafés) là các quán bia đặc trưng của người Hà Lan. Còn nhà đỏ là nơi dành cho du khách làng chơi.

1 comment:

quangnm