Những thứ cần phải quên
Trong cuộc sống của mình,
bạn đã học được nhiều thứ, đó là học sự yêu thương, học được cách nhớ nhung một
ai đó và bây giờ bạn sẽ học cách quên. Vì trong cuộc sống có những chuyện nên
gìn giữ, nên cất giấu nhưng cũng có những thứ cần phải quên đi.
Vậy những gì bạn cần phải quên đi?
Vậy những gì bạn cần phải quên đi?
Quên đi những đau khổ: Cuộc đời không ai lúc nào cũng vui vẻ và lúc nào những
điều tốt đẹp nhất cũng đến với mình. Khi bạn chia tay với người yêu bạn sẽ giam
cầm mình trong đau khổ, trong những lần khóc sướt mướt. Bạn thu mình lại và có
những lúc bạn tưởng chừng như trái tim mình vỡ tung ra. Bạn mềm yếu, cảm giác
như chỉ có người đó mới đưa bạn ra khỏi cái nỗi đau đó mà thôi. Khi ấy bạn cần
phải học cách quên đi người đó, học cách quên đi một người sẽ làm cho trái tim
bạn lành lại theo thời gian. Mọi đau khổ sẽ tan biến. Mặc dù với một số bạn sẽ
rất khó nhưng chưa thử làm sao chúng ta biết có làm được hay không.
Quên đi những hận thù: Ai đó đã lấy đi của bạn một thứ gì đó quý giá, ai đó đã
lỡ xúc phạm bạn, ai đó vô tình đã làm bạn đau. Bạn cảm thấy tức giận, bạn cảm
thấy lòng hận thù trong mình dâng cao. Nhưng Người ta nói tức giận là lấy sai
lầm của người khác trừng phạt chính mình. Cứ mãi nhớ đến những hận thù đó thì
người bị tổn thương nhiều nhất chính là bạn. Suốt ngày bạn sẽ dằn vặt bản thân,
bạn sẽ tìm mọi cách để trả thù lại người ta nhưng càng suy nghĩ càng khiến cho
bạn cảm thấy nặng nề. Tâm hồn bạn sẽ chẳng khi nào được thanh thản. Vậy tại sao
bạn không thử học cách quên đi mọi hận thù và dám tha thứ cho những gì người
khác đã làm khiến bạn tổn thương . Cuộc sống sẽ đẹp hơn, nhẹ nhõm hơn nếu bạn
biết quên đi thứ cần phải quên đấy bạn ạ.
Quên đi những khuyết điểm của người khác: Đối với chúng ta thường dễ dàng
giang tay đón lấy những ưu điểm của bạn bè, người thân. Nhưng khi họ có khuyết
điểm chúng ta lại khép tay lại và tránh thật xa họ. Trên đời này chẳng có gì là
hoàn hảo, chính bản thân chúng ta cũng là một mảnh ghép của cuộc sống cũng có
những lúc phạm phải một sai lầm, và có một vài khuyết điểm nào đấy. Chúng ta
học cách quên đi khuyết điểm của người khác là chúng ta đang học cách hoàn
thiện bản thân mình, đang làm cho tâm hồn chúng ta trở nên rộng lượng hơn. Đừng
lúc nào cũng nghĩ đến mặt xấu của người đối diện mà hãy nghĩ đến ưu điểm. Vì như
thế sẽ làm cho mối quan hệ của bạn và người ta sẽ trở nên tốt đẹp, khăng khít
hơn.
Quên
đi những kỷ niệm, quên đi quá khứ: Những kỷ niệm đẹp, những quá khứ êm
đềm hay đau khổ đối với một số người sẽ giữ mãi trong lòng để từ đó mà
chiêm
nghiệm mà sống tốt hơn. Nhưng trong một vài trường hợp bạn cũng phải cố
quên đi
quá khứ, quên đi những kỷ niệm. Bạn không thể lúc nào cũng sống trong
cái kỷ niệm một thời tay trong tay với người yêu cũ. Bạn cũng không thể
sống mãi trong
cái quá khứ của một thời tuổi thơ êm đềm hay đau khổ mãi được. Bạn cần
phải
quên nó đi, bỏ lại nó ở phía sau lưng để mà bước đi, để mà lớn lên. Quên
ở đây
không hẳn bắt bạn quên vĩnh viễn mà quên ở đây là bạn tạm thời cất giữ
nó ở một
góc nào đó sâu thẳm trong tim để rồi có lúc lấy ra mà nhớ, mà vui mà
buồn. Rồi
cũng có thể khi bạn lớn lên một chút bạn sẽ nghĩ về chúng như một cái gì
đó quý
giá. Bạn sẽ tự cười, “à thì ra mình đã lớn”…
Quên đi lợi ích cá nhân: Ai cũng chỉ biết sống cho mình thì cuộc sống này sẽ
trở nên ích kỷ và hẹp hòi, sẽ chẳng còn ai quan tâm đến ai nữa. Bạn phải học
cách quên đi cái tôi cá nhân để có thể hòa cùng nhịp sống chung của cộng đồng.
Bạn đi mùa hè xanh nhưng luôn chọn những việc nhẹ nhàng, luôn nghĩ cho bản
thân. Trước khi làm một việc gì đó bạn luôn nghĩ đến mình sẽ được gì và mình sẽ
mất gì. Nếu mất nhiều hơn được bạn sẽ chẳng bao giờ làm. Triết lý đó sẽ đúng
đối với một số trường hợp. Nó sẽ hoàn toàn là ích kỷ nếu đó là làm vì lợi ích
cộng đồng, làm vì tập thể. Chắc trong chúng ta chẳng lạ lẫm gì với những chiếc
áo xanh tình nguyện, đêm ngày túc trực nơi bến xe để tiếp sức cho các thí sinh
thi Đại học. Họ chẳng nề hà một công việc gì dù nắng làm cho cháy da, áo ướt
đẫm mồ hôi. Bởi lẽ họ đã quên lợi ích cá nhân mà dốc sức vào lợi ích của tập
thể. Cho và nhận đôi khi có thể mang ra để so sánh nhưng không phải lúc nào
cũng so sánh được đâu bạn ạ. Có thể bạn sẽ mất nhiều hơn được nhưng đến một lúc
nào đấy bạn sẽ cảm thấy cái mất ấy của mình là một điều đáng tự hào.
Và mỗi khi như vậy bạn sẽ cất cao tiếng hát “ ai cũng chọn việc nhẹ nhàng gian khổ sẽ thuộc về ai…”
Và mỗi khi như vậy bạn sẽ cất cao tiếng hát “ ai cũng chọn việc nhẹ nhàng gian khổ sẽ thuộc về ai…”
Nhớ và Quên là hai phạm trù trái ngược nhau. Hãy nhớ những cái gì cần phải nhớ
và hãy quên đi những thứ đáng phải quên. Chỉ khi quên đi những thứ gọi là
“spam” trong tâm hồn mình bạn sẽ cảm thấy thật thanh thản. Tâm lí của bạn khi
ấy sẽ trở nên cân bằng hơn. Vì ai đó đã nói rằng “ Trong cuộc sống phải biết
thứ gì cần nhặt lên và thứ gì cần bỏ xuống”.
HÃY QUÊN ĐI
Cuộc sống có cái cần quên
Quên đi những thứ cồng kềnh vướng chân
Đỡ phải lo lắng phân vân
Tâm hồn nhẹ nhõm, tinh thần an vui.
Quên đi những chuyện rủi xui
Đau khổ biến mất, chôn vùi khó khăn
Hận thù mất ngủ mất ăn
Cho vào quên lãng, thăng bằng tâm-sinh.
Người khác khuyết điểm đừng khinh
Bỏ qua vì thấy chính mình cũng sai
Hướng về viễn cảnh tương lai
Chớ để quá khứ kéo dài ưu tư.
Hẹp hòi, ích kỷ khư khư
Cái tôi quá lớn, loại trừ anh em
Hãy quên đi thói nhỏ nhen
Và hãy tập sống đơn hèn thanh cao.
Quên-nhớ thì trái ngược nhau
Nhớ cái cần thiết, quên mau “rác đời”
Tâm hồn sẽ rất thảnh thơi
Cuộc sống phong phú rạng ngời tình thương.
Lm NgXQuang
Thế giới kỳ lạ bên trong cơ thể con người
Việc
phóng to và tô màu các bộ phận trong cơ thể con người ở mức phân tử tạo
ra một thế giới kỳ lạ đầy màu sắc, giống hệt cuộc sống bí ẩn ngoài hành tinh,
vốn chỉ được biết đến trong phim .
Xưởng
hoạt họa XVIVO ở Hartford, Connecticut, Mỹ đã nhìn thấy dưới kính
hiển vi điện tử những hình ảnh 3D về cơ thể con người phóng to tới 10
triệu lần. Tuy nhiên, những hình ảnh thu được là đen trắng, nên
người không chuyên môn rất khó quan sát, Do đó, XVIVO tô màu hình
ảnh, nhìn rất thú vị.
Những
hình ảnh này còn được Đại học Harvard, Pfizer và Bộ Quốc phòng Mỹ sử dụng để nghiên
cứu nhân loại, cho hiểu rõ diễn tiến sinh học phức tạp diễn ra trong cơ thể.
Hình ảnh giống hệt thế giới
dưới nước nhưng đây là kinesin (màu vàng, ở giữa), một loại protein di
chuyển trong tế bào cơ thể con người . Loại protein này quan trọng
trong sự phát triển, phân chia và vận chuyển một số hóa chất trong các tế bào.
Một loại virus trong cơ thể
con người. Đây là lớp màng bao bọc của tế bào sinh học phình to . Điều này
thường thấy khi tế bào chết, nhưng virus này cũng quan trọng trong việc phân
chia tế bào và các tiến triển khác của tế bào.
Bên trong khoang tủy sống,
nơi tạo ra các tế bào máu để nuôi cơ thể con người. Những tế bào
này là “tế bào gốc multipotent”, tạo ra tế bào máu trong suốt đời người.
Hồng cầu (vận chuyển oxy), bạch cầu (bảo vệ cơ thể) và tiểu cầu (giúp đông máu
khi bị thương) đều được tạo ra ở đây.
Một loại vi khuẩn xâm nhập
vào cơ thể.
Nhìn giống những hẻm núi
ngoài hành tinh , đây là các tế bào thính giác, trong lông tai của con
người. Các tế bào này biến âm thanh thu nhận được thành áp suất chất lỏng, rồi
kích thích các tín hiệu điện để truyền tới phần nhận dạng âm thanh trên não .
Hình ảnh ATP, một dạng năng
lượng các tế bào tạo thành bên trong ti thể.
Các microvilli trong thành
ruột, hấp thụ dưỡng trấp từ thức ăn, chuyển vào máu rồi đưa đi khắp cơ thể.
Để chuyển nhiều dinh dưỡng vào máu, mỗi dây này có hàng chục microvilli để
tăng bề mặt tiếp xúc.
Một chất được tìm thấy
trong cơ thể và sữa của con người.
Hệ thống Golgi là
phức tạp nhất, giúp phân phối protein trong tế bào trước khi được chuyển
tới các nơi .
Pericytes (màu xanh) cấu
tạo trên các mao mạch, giúp điều chỉnh lưu lượng máu và dọn sạch tế các mảnh
vỡ tế bào lẫn trong máu. Ở não, chúng đóng vai trò hàng rào, duy trì khoảng
cách giữa máu và não.
Triển lãm cơ thể người ở New York
Triển
lãm thế giới cơ thể được tổ chức ở Quảng trường Thời đại ở New York trưng bày gần 200 mẫu vật về cơ thể
con người.
Tại
triển lãm, người xem có thể chứng kiến cơ thể cũng như các bộ phận thực sự trên
cơ thể con người.
Bức
tượng mô tả bên trong cơ thể bà me mang thai.
Triển
lãm được mở ra nhằm dạy cho người xem những bài học về sức khỏe cũng nhưu cấu
trúc chính cơ thể chúng ta.
Triễn
lãm còn hướng con người đến một cuộc sống lành mạnh, không thuốc lá.
Một
trong số những cơ quan nội tạng được trưng bày ở đây là những trái tim, lá phổi
hay cả những bộ não của cơ thể người bị đột quỵ, ung thư phổi...
Triển
lãm cho chũng ta biết trách nhiệm của chúng ta đối với sức khỏe...
...và
số phận của chúng ta nằm chính trong tay chúng ta.
Lát
cắt phần đầu và não người.
Một
góc của triển lãm Thế giới cơ thể.
Người
tham quan quan sát mô hình cầu thủ football.
Một
vị khách viếng thăng triễn lãm đang chăm chú quan sát biểu tượng cơ thể người.
Lát
cắt trái tim theo chiều dọc.
Tim
và phổi của một người khỏe mạnh bình thường.
Tim
và phổi của một người nghiện thuốc lá.
Mô
tả cơ thể thông qua những lát cắt các bộ phận.
Triển
lãm thu hút rất nhiều người đến tham quan.
10 sự thật thú vị về cơ thể con người
Cơ
thể con người chứa những điều kỳ diệu mà đôi khi ta không thể tin rằng có thể xảy
ra được. Dưới đây là 10 sự thật thú vị về cơ thể con người mà có thể bạn chưa
biết.
10.
Nuốt và thở
Con
người là loài động vật có vú duy nhất không thể nuốt và thở cùng lúc.
Các
loài thú có vú khác và kể cả các loài không phải là thú có vú, đều có thể thở
trong khi đang ăn. Thực tế, trẻ sơ sinh có thể làm được như vậy để chúng có thể
thở được trong khi bú nhưng khả năng này mất đi khi trẻ được 9 tháng tuổi, là
lúc thanh quản bắt đầu phát triển. Ở người, thanh quản nằm ở quá thấp trong cổ
họng nếu so với các loài động vật khác, điều làm cho con người có thể duy trì
âm thanh phát ra trong thời gian lâu hơn và tạo ra nhiều âm thân thanh hơn, góp
phần cấu tạo nên tiếng nói.
9.
Bộ não thứ hai
Chúng
ta có não bộ thứ hai ở ruột.
Cơ
thể người có khoảng 100 triệu tế bào thần kinh kéo dài từ thực quản đến hậu môn
hay còn gọi là hệ thần kinh ruột. “Bộ não thứ hai” này không có khả năng ý thức
mà chịu trách nhiệm tiêu hóa và thậm chí là hơn thế. Nếu bạn đã từng cảm thấy
lo lắng bồn chồn hoặc cảm thấy ấm ách ở ruột gan khi nghe tin xấu, nguyên nhân
nằm ở hệ thống thần kinh ruột. Hệ thống thần kinh ruột cũng đóng vai trò trong
hình thành tâm trạng nói chung và giải thích tại sao một số loại thực phẩm có
thể giúp biến đổi tâm trạng và tại sao những tin xấu hay trạng thái cảm xúc
tiêu cực khiến bạn mất đi cảm giác thèm ăn.
8.
Cảm giác đơn độc
Cảm
giác đơn độc giống như vết thương thể xác.
Có
thể bạn đã biết điều này. Nhưng vì sao lại thế? Nhóm các nhà nghiên cứu tại đại
học California
đã yêu cầu các tình nguyện viên chơi một game máy tính mô phỏng trò chơi đuổi
bắt đơn giản giữa hai người. Nhưng họ không hề biết rằng người chơi kia thực ra
chỉ là máy tính và nó đã được lập trình sẵn để tự thoát ra sau vài phút, gây
cho người tình nguyện viên cảm giác đơn độc và bị hắt hủi. Các nhà khoa học
nhận thấy rằng cảm giác đơn độc này xuất hiện và được xử lý ở phần trước của
vành đai vỏ não – cũng chính là vùng xử lý các cảm giác đau đớn về vết thương
thể xác. Ðiều này lý giải tại sao con người khao khát được xã hội chấp nhận và
tìm kiếm bạn bè cũng như giúp ta hiểu thêm về sức mạnh của “ảnh hưởng theo đám
đông”. Các nhà khoa học cũng hi vọng sử dụng thông tin này còn giúp chúng ta
giải thích và tìm ra cách điều trị phù hợp cho chứng bệnh tâm lý – suy sụp và
tuyệt vọng.
7. Nước bọt
Nước
bọt sinh ra nhiều hơn trước khi nôn ọe.
Ðây
là cách cơ thể phản ứng để bảo vệ các bộ phận của cơ thể như họng, răng và
miệng. Chúng ta đều biết axit trong dạ dày có mức độ axit cực cao. Việc cơ thể
tiết ra nước bọt trước khi nôn ọe giúp pha loãng, trung hòa axit và súc rửa
miệng để acid tràn lên từ dạ dày không làm hại cơ thể bạn. Cũng chính vì thế mà
chúng ta nên súc miệng và đánh răng sau khi nôn.
6.
Cơ thể ưa ngọt
Đường
có thể giúp làm lành vết thương nhanh hơn.
Các
thầy thuốc ở châu Phi vẫn chữa thương bằng cách đặt mía giã nhuyễn lên vết
thương. Moses Murandu là một y tá đã từng xem cha mình sử dụng các biện pháp
chữa thương này ở châu Phi và rất ngạc nhiên khi thấy rằng các bác sĩ ở Anh đã
không sử dụng nó. Ông bắt đầu nghiên cứu lại cách chữa trị này và thử nghiệm nó
trên những bệnh nhân với vết loét do tì đè, vết loét ở chân trước khi băng bó
vết thương. Bệnh nhân thấy rằng đường có thể làm giảm đau và tiêu diệt các vi
khuẩn làm cản trở quá trình làm lành vết thương. Lý do là đường có tính hút ẩm
nên đã hút bớt nước mà vi khuẩn cần để tồn tại. Ðường cũng rẻ hơn nhiều nếu so
với thuốc kháng sinh hiện đại. Vì vậy, lần sau khi bạn bị đứt tay, hãy rắc vào
đó một ít đường trước khi băng bó vết thương.
5. Trí nhớ
Chúng
ta có thể không nhớ nổi tại sao lại đi vào một căn phòng.
Bạn
đã bao giờ đi vào một căn phòng và không thể nhớ ra tại sao bạn lại ở đây. Và
sau đó có bao giờ bạn để ý rằng đôi lúc bạn có thể nhớ nguyên nhân ra sau khi
bạn quay trở ra… Sau đây là câu trả lời. Các nhà nghiên cứu ở Notre Dame đã
tiến hành một số thí nghiệm về ảnh hưởng của những căn phòng lên trí nhớ của
chúng ta. Những người tham gia thí nghiệm được chia thành hai nhóm và được giao
nhiệm vụ đơn giản trong khi họ đi lại cùng một khoảng cách. Sự khác biệt chỉ
nằm ở chỗ có một nhóm đi qua một cánh cửa trong khi nhóm còn lại thì không. Kết
quả thí nghiệm chỉ ra rằng những người đã đi qua cánh cửa quên mất nhiệm vụ kia
của họ cao gấp 3 lần những người không đi qua. Rõ ràng não bộ đã coi cánh cửa
như một “đường biên sự kiện” và quyết định mà bạn tạo ra khi ở bên trong căn
phòng được cất giữ ở đường biên này khi bạn rời đi. Ðó chính là lý do tại sao
bạn có thể nhớ ra nếu bạn đi ra khỏi căn phòng.
4. Phạm vi màu sắc
Phụ
nữ có thể nhìn thấy nhiều màu hơn so với nam giới.
Theo
một nghiên cứu từ trường đại học California, có khoảng 50% phụ nữ có 4 loại tế
bào cảm thụ màu sắc thay vì 3 như bình thường. Người có khả năng nhìn bình thường
khi nhìn vào cầu vồng chỉ nhìn thấy 7 màu khác biệt trong khi với những người
có 4 tế bào cảm thụ màu sắc, họ có thể nhận ra được 10 màu. Nguyên nhân của
hiện tượng này là ở phụ nữ tế bào cảm thụ sắc đỏ và xanh lá nằm ở nhiễm sắc thể
X trong khi tế bào cảm thụ màu xanh lam nằm ở nhiễm sắc thể Y. Trong khi đó các
tế bào cảm thụ màu đỏ và xanh lá cho phép chúng ta nhận biết được phạm vi màu
sắc rộng lớn hơn. Thậm chí có những người phụ nữ có tới 5 tế bào cảm thụ màu
sắc. Ðiều này cũng giải thích tạo sao nam giới mù màu nhiều hơn hẳn so với phụ
nữ.
3.
Rỉ (cứt) mũi
Ăn
rỉ mũi có lợi cho sức khỏe.
Dịch
nhầy ở mũi có tác dụng lọc bỏ những chất độc hại trong không khí khi chúng ta
hít thở và sản phẩm của quá trinh này là những cục rỉ mũi bẩn thỉu. Vì vậy ai
cũng nghĩ rằng việc cậy và ăn rỉ mũi là không hề vệ sinh chút nào nhưng nghiên
cứu gần đây lại chỉ ra rằng rỉ mũi có thể giúp chúng ta cải thiện hệ miễn dịch
bằng cách đưa những chất độc hại này vào bên trong cơ thể từng lượng nhỏ, giúp
cơ thể nhận diện và chiến đấu chống lại chúng. Tuy nhiên đọc xong thông tin này
thì bạn đừng nên ngồi cậy rỉ mũi và ăn chúng bởi vì hàng ngày đều có một lượng
dich nhầy ở mũi chảy ngược xuống cổ họng bởi chuyển động của lông mũi.
2.
Lỗ mũi dư thừa
Bạn
có thể chỉ thở ra bằng một lỗ mũi ở một thời điểm.
Khoảng
85% loài người chỉ hô hấp bằng một mũi. Ðiều thú vị ở đây là ở những người này,
cơ thể sẽ tự động chuyển đổi giữa hai lỗ mũi khoảng 4 tiếng một lần tùy thuộc
vào vị trí cơ thể, tình trạng sức khỏe. Ðiều này xảy ra nhờ các mô cương ở mũi
tương tự như trong dương vật hoặc âm vật. Mô cương từ từ sưng lên trong một lỗ
mũi, và che đi phần lớn lỗ thở trong khi các mô ở lỗ mũi còn lại sẽ thu nhỏ,
cho phép luồng không khí đi ra nhiều hơn. Ðặc biệt hơn bên mũi bạn thở còn gây
ra tác động lên cơ thể. Nếu bạn đang thở qua mũi bên phải, lượng đường trong
máu sẽ tăng lên và ép cơ thể sử dụng oxy nhiều hơn. Ngoài ra, thở qua mũi phải
sẽ kích thích gia tăng hoạt động ở não trái và ngược lại. Ðiều này sẽ hữu ích
trong trường hợp bạn cần kích thích hoạt động ở vùng não bộ bên phải hoặc bên
trái khi cần thiết.
1.
Mạch máu
Mỗi
pound mỡ tích lũy làm mạch máu tăng thêm 7 dặm.
Chính
vì điều này nên thật dễ hiểu khi béo phì và bệnh tim mạch luôn đi cùng với
nhau. Hầu hết các mạch máu mới là những mao mạch nhỏ li ti, nhưng bên cạnh đó
chúng còn là các tĩnh mạch và động mạch nhỏ. Ðiều này có nghĩa là nếu bạn là
"thừa cân khoảng 10 pound thì trái tim của bạn phải làm việc để bơm máu
tới 70 dặm mạch máu tăng thêm này. Thật may là điều ngược lại cũng xảy ra. Nếu
bạn bị mất một pound chất béo, cơ thể bạn hấp thu lại các mạch máu không còn
cần thiết. Ðiều này sẽ tạo động lực cho người ăn kiêng rất nhiều vì một pound
cân nặng có vẻ như không đáng kể gì nhưng nếu giảm được một ít như vậy thôi
cũng giúp bạn có một trái tim khỏe mạnh hơn nhiều rồi.
Những hình ảnh thấy suốt trong cơ thể
Những khám phá thú vị về con người
http://baomai.blogspot.com/
BaoMai
BaoMai
Cơ thể con người chứa những điều kỳ diệu mà trí tưởng tượng phong phú cũng khó hình dung nổi.
Con người được sinh ra với hơn 300 chiếc xương trong cơ thể. Tuy nhiên, khi bước vào giai đoạn trưởng thành, cơ thể mỗi chúng ta chỉ còn lại 206 chiếc xương. Điều này xảy ra vì rất nhiều trong số những chiếc xương ban đầu đã hòa nhập với nhau để thành một xương đơn lẻ.
25% số xương của một người nằm tập trung trên hai bàn chân.
Cơ thể người có hơn 600 cơ, chiếm 40% trọng lượng toàn cơ thể.
Đầu của con người vẫn còn nhận thức khoảng 15 - 20 giây sau khi bị đứt lìa khỏi xác.
Lá phổi bên phải của con người lớn hơn lá phổi bên trái. Điều này là do, lá phổi bên trái phải nhường chỗ cho trái tim.
Lòng bàn tay và lòng bàn chân của bạn không thể bị rám nắng và cũng không thể mọc lông.
Cứ 24 giờ, cơ thể con người lại tiết ra khoảng 0,5 - 1,4 lít nước bọt. Trong suốt cuộc đời của mình, một người trung bình đã sản sinh ra khoảng 37.854 lít nước bọt.
Cơ thể của một người trưởng thành cần gần 40kg khí oxy mỗi ngày.
Tóc và móng tay người cấu tạo từ cùng một chất: keratin. Trung bình mỗi ngày, chúng ta bị rụng khoảng 40 - 100 sợi tóc.
Tính trung bình, một người tóc đỏ có 90.000 sợi tóc, trong khi những người có mái tóc đen sở hữu tới 110.000 sợi tóc. Ngoài ra, những người thông minh có lượng kẽm và đồng nhiều hơn trong tóc của họ.
Lý do cho việc tóc chuyển màu muối tiêu khi chúng ta già đi là vì, các tế bào sắc tố trong nang lông, vốn chịu trách nhiệm sản xuất ra "melanin" tạo màu cho tóc, bắt đầu chết đi.
Cứ mỗi cen-ti-mét vuông trên cơ thể người chứa trùng bình 5 triệu vi khuẩn trên đó.
Cứ khoảng 27 ngày, con người lại thải bỏ và tái phát triển các tế bào da ở lớp ngoài cùng, và như vậy sẽ có gần 1.000 lớp da mới trong suốt cuộc đời.
Cơ thể người có đủ lượng chất béo để sản xuất 7 bánh xà phòng.
Nếu bị mù một mắt, một người sẽ chỉ mất đi 1/5 thị lực nhưng mất tất cả khả năng cảm nhận về độ sâu.
Trái tim của con người có thể tạo đủ áp lực để phun máu ở khoảng cách xa tới hơn 9 mét.
Một người trung bình có khoảng 1,86 mét vuông da với khối lượng 2,7kg.
Mỗi con người chúng ta mất khoảng nửa giờ đồng hồ ở tình trạng một tế bào đơn lẻ.
Một tế bào máu đơn lẻ mất khoảng 60 giây để thực hiện một chu kỳ di chuyển hoàn chỉnh của cơ thể.
Tế bào lớn nhất trong cơ thể người là tế bào sinh sản của nữ hay còn gọi là tế bào trứng, có đường kính gần 0,2mm. Trong khi đó, tế bào nhỏ nhất trong cơ thể người là tinh trùng của nam giới. Phải cần tới khoảng 175.000 tinh trùng mới có tổng trọng lượng bằng một tế bào trứng.
Các thống kê cho thấy, trung bình, một người sẽ quan hệ tình dục tổng cộng hơn 3.000 lần và dành 2 tuần cho các nụ hôn trong suốt cuộc đời của mình.
Kỷ lục về số lần đạt cực khoái trong một giờ đồng hồ được ghi nhận đối với một phụ nữ là 134, nhưng đối với nam chỉ là 16.
Trong suốt cuộc đời, một người đàn ông trung bình sẽ dành 3.350 giờ đồng hồ để loại bỏ tổng cộng 8,4 mét râu.
47% số người trong chúng ta gặp ác mộng ít nhất mỗi tháng một lần.
Hầu hết chúng ta đều có các ký sinh trùng siêu nhỏ, được đặt tên là Demodex sống trong lông mi, móng tay chân và miệng của mình.
Khi ho, con người giải phóng ra một luồng khí có tốc độ hơn 96km/h.
Móng tay và móng chân mất khoảng 6 tháng để mọc từ gốc tới đầu ngón tay hoặc ngón chân. Móng tay mọc nhanh nhất ở ngón giữa. Tuy nhiên, ngón tay nhạy cảm nhất trên một bàn tay người lại là ngón trỏ.
Một người sẽ chết vì thiếu ngủ nhanh hơn chết vì đói. Cái chết sẽ tới trong khoảng 10 ngày thiếu ngủ, trong khi con người sẽ chống chịu với cái đói được vài tuần cho tới khi tử thần gõ cửa.
Một người trung bình ngủ thiếp đi trong 7 phút.
Trong cả cuộc đời, một người trung bình đi bộ tổng quãng đường tương đương với 5 vòng xích đạo.
Phụ nữ trưởng thành nhanh hơn nhiều so với nam giới và cũng có chỉ số IQ trung bình cao hơn một chút so với nam giới. Ngoài ra, phụ nữ thường có thính giác tốt hơn so với nam giới.
Đàn ông đổ mồ hôi nhiều hơn 40% so với phụ nữ.
Trẻ nhỏ khóc nhưng chúng không tiết ra nước mắt cho tới 1 - 3 tháng sau sinh.
Cho mãi đến khi được 6 - 7 tháng tuổi, một đứa trẻ vẫn có thể thở và nuốt cùng một lúc. Điều này là nhiệm vụ bất khả thi đối với một người lớn.
Cứ 500 người thì có một người sở hữu một mắt màu xanh và một mắt màu nâu. Những người có đôi mắt màu xanh có khả năng nhìn tốt hơn trong bóng tối.
Trung bình, một người dành khoảng 5 năm để ăn trong suốt cuộc đời của mình.
Ban ngày, số trẻ nam sinh ra nhiều hơn số trẻ nữ nhưng ban đêm thì ngược lại.
Cười làm hạ lượng hoóc môn gây stress và tăng cường hệ thống miễn dịch. Trẻ em cười trung bình 400 lần/ngày trong khi con số này ở người lớn chỉ từ 15 - 100 lần/ngày. Đàn ông cười to hơn, dài hơn và thậm chí thường xuyên hơn so với phụ nữ.
Hai trẻ song sinh không bao giờ có vân tay giống hệt nhau.
Trong suốt cuộc đời của mình, bạn sẽ tiêu thụ khoảng 27,2 tấn thức ăn, tương đương trọng lượng của 6 con voi.
Vào mùa xuân, trẻ em phát triển nhanh hơn so với bất kỳ mùa nào khác trong năm.
11% số người trên hành tinh của chúng ta thuận tay trái.
Vào độ tuổi 70, 73% đàn ông vẫn còn khả năng quan hệ tình dục.
Các nhà khoa học phát hiện, những người đang nói dối thường có xu hướng nhìn lên trên và sang phía bên trái của họ.
Hầu hết đàn ông đều trải qua hiện tượng cương dương cứ 1 tiếng hoặc 1 tiếng rưỡi đồng hồ trong lúc ngủ.
Trung bình, phụ nữ nói 7.000 từ mỗi ngày trong khi con số này ở đàn ông chỉ là 2.000.
Bằng cách đi bộ thêm 20 phút mỗi ngày, một người trung bình sẽ đốt cháy được hơn 3kg chất béo trong một năm.
Các nhà xã hội học phát hiện, thực trạng kinh tế càng tồi tệ thì váy của phụ nữ càng dài, và ngược lại, khi nền kinh tế tốt đẹp hơn, váy của các quý bà, quý cô do đó lại ngắn đi.
35% số người sử dụng các quảng cáo cá nhân cho việc hẹn hò đã kết hôn.
Thế giới ăn gì vào bữa sáng?
Nếu
như người dân Italia có một bữa sáng siêu nhẹ thì Peru lại có cả một đại tiệc
hải sản để nạp năng lượng cho ngày mới đấy teen ạ!
1.
Anh
Người
dân xứ sương mù nổi tiếng với bữa điểm tâm vô cùng đa dạng và bổ dưỡng. Đối với
họ, bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất để khởi động một ngày mới tràn đầy năng
lượng. Đĩa sáng thịnh soạn này gồm đậu, xúc xích, thịt xông khói, trứng ốp-la,
nấm, cà chua, bánh mì nướng và khoai tây chiên thường được họ uống kèm với một
tách cà phê nóng hổi.
2. Iran
Người
dân Iran thường
khởi động một ngày mới của mình bằng việc thưởng thức bánh mì naan (một loại
bánh mì nướng phổ biến ở vùng tây và nam Á) với bơ và mứt. Nhưng nếu muốn đổi
món, họ sẽ chuyển sang dùng món Halim. Halim là hỗn hợp được dùng khi nóng hoặc
lạnh, bao gồm lúa mì, quế, bơ, đường nấu lên cùng thịt băm nhỏ cho tới khi chín
nhừ, sền sệt.
3.
Italia
Phải
chăng xứ sở của những chàng trai Ý ngọt ngào và lãng mạn này đang “để bụng” cho
bữa trưa với món bánh pizza cỡ bự hay bữa tối với đĩa mì ống spaghetti nổi
tiếng, để thưởng thức bữa sáng siêu nhẹ. Đơn giản, chỉ với một ly cappuccino
thượng hạng, thơm lừng cùng chiếc bánh mì sừng bò dải sô cô la vô cùng tuyệt
vời, bạn sẽ hiểu vì sao đây là sự lựa chọn hoàn hảo để bắt đầu ngày mới của người
dân nơi đây.
4.
Ma-rốc
Nhìn
bữa sáng đáng yêu và hấp dẫn thế này, ít thực khách nào có thể chối từ cơ hội
được một lần thưởng thức đĩa bánh mì được chế biến theo nhiều hình dáng và
hương vị khác nhau với bơ, mứt, phô mai hoặc tương ớt. Chưa hết, người dân
vương quốc vùng Bắc Phi này còn có món bánh mì Baghir (gần giống với bánh kếp)
rất tuyệt hảo.
5.
Việt Nam
Thay
vì những đĩa bánh mì ngọt như phương Tây, người dân Việt Nam thường thưởng thức bữa
sáng bằng một tô phở, bún, cháo hoặc chút sôi nóng hổi.
Có
lẽ, chính điều này đã tạo nên style ăn uống riêng và được các nước khác cho vào
danh sách ẩm thực đặc biệt. Còn gì tuyệt hơn khi bạn bắt đầu một ngày mới với
những món ăn đậm vùng sông nước như thế này.
6. Peru
Bữa
đại tiệc hải sản chế biến từ các loại cá tươi ướp ngập trong nước cốt chanh rồi
rưới đều lên bằng lớp nước ớt sốt cay nóng này hẳn là một bữa sáng khổng lồ,
ngon lành và cực kỳ bổ dưỡng, made in Peru này sẽ làm thỏa lòng những vị thực
khách đang đói meo bụng sau một đêm dài say giấc nồng.
7.
Nhật Bản
Người
dân đất nước mặt trời mọc có một bữa sáng cực kỳ “lạ lẫm” và độc đáo để nạp
năng lượng cho ngày mới.
Đó là món đậu nành lên men ăn cùng tô cơm dẻo thơm, bên cạnh là ít đậu phụ cùng bát súp miso và cốc trà xanh nóng hổi. Bật mí cho teen biết nhé, bữa ăn này rất thích hợp cho người đang ăn kiêng và muốn giảm cân đấy.
Đó là món đậu nành lên men ăn cùng tô cơm dẻo thơm, bên cạnh là ít đậu phụ cùng bát súp miso và cốc trà xanh nóng hổi. Bật mí cho teen biết nhé, bữa ăn này rất thích hợp cho người đang ăn kiêng và muốn giảm cân đấy.
8. Philippines
Bữa
sáng với tất cả các hương vị đậm chất vùng nhiệt đới gió mùa của đĩa xoài chín
vàng, cùng đĩa cơm rang với muối và tỏi, quấn trong lớp lá chuối tươi cho tăng
thêm mùi vị ăn kèm cùng trứng rán, đậu và thịt này luôn là sự lựa chọn hàng đầu
ở nơi đây để “nạp năng lượng” cho một ngày mới suôn sẻ của đất nước vùng Đông
Nam Á này.
9. Mexico
Được
xem là “bữa sáng tình yêu” của người dân đất nước vùng Trung Mỹ, có nguồn gốc
từ bán đảo Yucatán (phía đông nam Mexico), Huevos Motulenos là tên của món ăn
nhìn vô cùng thích mắt với thành phần gồm 2 quả trứng ốpla, giăm bông, đậu Hà
Lan, vài lát chuối chín chiên, bơ, đậu đen, tất cả ngập trong bát nước sốt cà
chua thanh ngọt. Món ăn này rất ngon, đáng để bạn nếm thử một lần.
Chúng
ta tiếp tục ghé thăm Hawaii nào!
10. Hawaii
Nhìn
bữa sáng với đủ sắc màu tươi tắn và dồi dào lượng vitamin của các loại hoa quả
tươi như cam, nho, dâu tây, đu đủ, táo kèm theo đôi lát bánh mì nướng ở quần
đảo Hawaii phía xa vùng Thái Bình Dương này, thực khách dễ dàng liên tưởng đến
những biển xanh, nắng vàng và cát trắng. Hãy du lịch đến Hawaii để có dịp thưởng thức bữa sáng
“cây nhà lá vườn” tuyệt cú mèo này nhé.
11.
Thổ Nhĩ Kỳ
Món
súp Tarhana “đa năng” dành cho không chỉ bữa sáng mà còn cho tất cả các bữa ăn
trong ngày của người Thổ Nhĩ Kỳ quả thực khá lạ và đặc biệt. Chỉ với một bát
Tarhana chế biến đơn giản từ bột mì, sữa chua và rau tươi, người dân nơi đây
dường như rất vui vẻ thưởng thức bữa điểm tâm nhẹ bụng để khởi động vào ngày
mới.
12.
Thái Lan
Không
ngũ cốc, không bánh mì và cả không món trứng bác dồi dào chất đạm, người Thái
Lan thưởng thức bữa sáng của mình bằng đĩa cơm trắng dẻo thơm ngon với món cà
ri bạc hà cay ngon nức nở. Nếu có cơ hội đến Thái Lan, sao bạn không thử món ăn
truyền thống đậm chất dân tộc này nhỉ. Bạn cũng có thể đổi món với tô phở cay
nóng hổi đấy.
13.
Đan Mạch
Hãy
thử nghía xem đất nước siêng lưu thông bằng xe đạp họ ăn gì vào bữa sáng nhé!
Trên đĩa sáng tràn đầy năng lượng của người Đan Mạch, bạn có thể thấy vài lát
bánh mì đen, pho mát, xúc xích, giăm bông, trứng, patê, mật ong, mứt và sô cô
la. Đừng ngạc nhiên vì bữa sáng dồi dào protein này nhé, bởi đây quả thực là
khẩu phần tiêu chuẩn cho một bữa sáng rất cần thiết cho một ngày mới đấy teen à!
14.
Ba Lan
Bữa
sáng truyền thống của người dân Ba Lan chính là món Jajecznica. Jajecznica là
một đĩa thức ăn phong phú về màu sắc và đa dạng về năng lượng, bao gồm một quả
trứng rán, bánh kếp khoai tây, xúc xích và salad trộn, và tất nhiên là không
thể thiếu món lạp xưởng vùng Đông Âu - Kielbasa nổi tiếng.
15.
Pháp
Pháp
là quốc gia nổi tiếng với nhiều loại bánh mì được chế biến rất phong phú, đẹp
mắt và ngon miệng. Nhìn những chiếc bánh mì rắc nho khô vàng ruộm, bên trong là
hạt hạnh nhân nghiền trộn với sô cô la, bơ và kem ngon vô cùng này khó ai có
thể cưỡng lại việc cắn thử một miếng, để rồi dễ bị “nghiện” ngay lúc ấy. Bữa
sáng của bạn sẽ hoàn hảo hơn nếu thưởng thức chúng bên tách trà hay cà phê nóng
hổi.
16.
Hàn Quốc
Người
dân xứ Hàn thường thưởng thức bữa sáng của mình khá chỉn chu. Bên cạnh bát cơm
thơm dẻo, nóng hổi là đĩa kim chi ngon tuyệt cùng một bát canh rau có thêm một
quả trứng ốpla. Bữa sáng với đầy đủ chất xơ và dinh dưỡng này thường được người
dân nơi đây chọn làm bữa trưa hay bữa tối đều được cả.
17.
Ấn Độ
Tín
đồ đạo Hindu không còn xa lạ gì với bữa điểm tâm mang tên Khichdi của mình. Món
cơm chiên được làm từ những hạt cơm dẻo thơm, vàng ruộm cùng đậu lăng và những
loại gia vị tuyệt hảo, ăn kèm với cà tím chiên, dưa muối và sữa chua này còn
được người dân các nước Pakistan, Bangladesh vô
cùng ưa thích.
18. Iceland
Để
chiến đấu với đêm đông và cái lạnh khủng khiếp của vùng Băng Đảo, người dân nơi
đây cứ hàng sáng xuýt xoa thưởng thức vị nóng hổi và ngọt ngào của món súp mang
tên Hafragrautur (bột yến mạch). Bữa sáng nhẹ bụng, ngọt ngào với chút hạt nho
khô hay hạt hạnh nhân bên tô yến mạch ngọt ngào này luôn đồng hành cùng người
dân đảo Aixơlen, trở thành một món ăn truyền thống, không thể thiếu.
19. Australia
Thành
phần chủ đạo tạo nên bữa điểm tâm ngon tuyệt ở xứ kangaroo chính là Vegemite -
một loại bơ pha trộn giữa các thành phần chiết xuất từ men bia, rau và gia vị
vô cùng phổ biến ở Úc. Người Úc dùng loại bơ rau quả này để phết lên bánh mì
hoặc bánh quy giòn. Hương vị độc đáo của Vegemite sẽ sớm đem lại cho thực khách
một cảm giác thú vị cho một ngày mới bắt đầu.
20. Brazil
Không
quá đơn giản và gọn nhẹ như món điểm tâm của người Úc, người dân đất nước lễ
hội Brazil lại
tự thưởng cho mình bữa sáng vô cùng hoành tráng và đủ đầy protein. Cùng với một
ly rượu vang khai vị là đĩa sáng gồm 2 khúc bánh mì nướng, 2 miếng thịt giăm
bông, lạp xưởng, bơ và pho mát. Hẳn rồi, năng lượng dồi dào rất cần thiết cho
các hoạt động lễ hội náo nhiệt mà.
21.
Đức
Hãy
xem đất nước đang từng bừng với lễ hội bia nổi tiếng dùng gì trong bữa sáng của
mình nhé. Theo truyền thống, người dân nơi đây rất hay thưởng thức bữa sáng với
một vài lát bánh mì nướng cùng xúc xích và bơ, tất nhiên là không thể nào thiếu
tách cà phê đen hay nâu nóng hổi.
22.
Ai Cập
Foul
Madamas chính là tên của món ăn được vô cùng ưa chuộng của đất nước xứ kim tự
tháp nổi tiếng. Món ăn có thành phần thập cẩm này bao gồm nước sốt Tahini làm
từ rau và thịt, một quả trứng luộc, dầu ôliu, ớt bột khô và những loại rau tươi
xắt hạt lựu. Teen biết không, Foul Madamas không những phổ biến ở Ai Cập mà nó
còn được yêu thích bởi người dân vùng Trung Đông đấy!
23. Costa Rica
Gallo
Pinto là bữa điểm tâm được người dân đất nước vùng Trung Mỹ vô cùng yêu thích
mà lại không hề xa lạ với người dân Việt Nam. Thành phần của món Gallo Pinto
là xôi đậu đen ăn cùng với bánh làm bằng bột ngô và nước sốt trái cây salsa vị
cay cay. Có đôi khi, họ thưởng thức món này kèm chút chuối chín chiên, bơ và
một ly nước mát lành.
24. Uganda
Được
xem là bữa điểm tâm phổ biến ở đất nước có rất nhiều món ăn dành cho bữa sáng ở
vùng tây Phi, Katago vẫn là lựa chọn hàng đầu của người dân Uganda.
Thành phần chính của Katago chính là chuối tiêu xanh ninh nhừ cùng nước hầm
thịt bò hay nước súp từ các loại rau. Khi tới đây, tại sao bạn không thử món ăn
độc đáo này nhỉ!
25.
Trung Quốc
Giống
với người Việt Nam,
người Trung Quốc bắt đầu một ngày mới bằng một tô mì nóng hổi. Những sợi mì
vàng ruộm “tắm” trong tô nước dùng hầm từ thịt và xương với rất nhiều gia vị
đặc trưng, bên trên là miếng trứng rán vàng thơm kèm chút rau nhúng cho tăng
phần dinh dưỡng này là lựa chọn đúng đắn để khởi động ngày mới tràn đầy năng
lượng.
26. Ghana
Chị “Sui” hấp dẫn!!
Note:
Những hình ảnh trong bài viết này là hình minh họa
Chưa
tới sáu mươi mà tôi hên quá, có tới những hai chị Sui nhỏ tuổi hơn tôi
nhiều. Còn hên hơn nữa là cả hai anh Sui đều đã đi bán muối mấy năm nay
rồi, để lại hai chị phòng không chích bóng, ngó thấy muốn ứa nước mắt, thiệt
tội nghiệp vô cùng.
Có những lúc phởn chí, tôi ngâm lên bài thơ Chị Sui, giọng ngâm trầm ấm rỉ rả trong canh vắng, nghe hay hơn ông Nguyễn Ngọc Ngạn trong Thúy Nga Paris rất nhiều:
Đêm nằm bên vợ nhớ chị sui
Thấy tình cảnh chị luống ngậm ngùi
Ước ngày nào đó tôi góa vợ
Ghé thăm nhà chị chắc là dzui ...
Bà vợ nhỏ của tôi ban đầu nghe tức lắm, nhưng cũng nhờ như thế mà bà ấy biết chìu chuộng, đối xử vời chồng đàng hoàng hơn xưa, chứ cà chớn cà cháo là tôi ... ghé thăm chị sui liền một khi .. thì mất cả chì lẫn chài.
Có những lúc phởn chí, tôi ngâm lên bài thơ Chị Sui, giọng ngâm trầm ấm rỉ rả trong canh vắng, nghe hay hơn ông Nguyễn Ngọc Ngạn trong Thúy Nga Paris rất nhiều:
Đêm nằm bên vợ nhớ chị sui
Thấy tình cảnh chị luống ngậm ngùi
Ước ngày nào đó tôi góa vợ
Ghé thăm nhà chị chắc là dzui ...
Bà vợ nhỏ của tôi ban đầu nghe tức lắm, nhưng cũng nhờ như thế mà bà ấy biết chìu chuộng, đối xử vời chồng đàng hoàng hơn xưa, chứ cà chớn cà cháo là tôi ... ghé thăm chị sui liền một khi .. thì mất cả chì lẫn chài.
Bây giờ bả nghe ngâm thơ riết đã lờn rồi, nên tuyên bố thẳng thừng:
- Đi đâu thì đi, càng đỡ mòn của nhà.
Xin quí cụ cao niên đừng hiểu lầm là tôi có vợ nhỏ rồi hừng chí bắt chước.
Bởi vì bà xã tôi hơi nhỏ con (nhưng rất mắn đẻ) nên hồi tôi mới quen bả thì gọi
là người em gái nhỏ, bây giờ bả đã đến tuổi “mày thuôn lá ổi, vú thõng dưa
gang” rồi thì tôi kêu là vợ nhỏ, chứ chính thực bả là vợ lớn.
Hai
chị Sui tôi hồi còn con gái chắc là đẹp lắm, bởi vì theo lời hai chị mô tả thì
đồ đạc còn nguyên si, không có bơm hút, cắt chích gì hết mà trông vẫn còn
phông, nói theo kiểu bình dân là “cứng cạy” lắm. Chắc nhiều người không
biết cứng cạy là cái gì. Đó là trái dừa vỏ hết còn là màu xanh, nó đã
biến qua màu xám vàng, cơm ở trong không còn mềm èo, mà cùi dừa cũng chưa khô
khốc như dừa khô, làm mứt thì ăn vừa miệng vô cùng. Nói tóm lại thì dừa
cứng cạy vừa dòn, vừa mềm mà còn nước nôi lắm lắm.
Bây giờ nói về chuyện chị sui thứ nhứt:
Bây giờ nói về chuyện chị sui thứ nhứt:
Con trai tôi quen con gái chị được chừng một năm thì cưới nhau. Ngày thằng Cậu Cả dẫn tôi đến nhà vợ tương lai của nó, tôi đi cắt tóc, nhuộm đen, mặc bộ đồ lớn, đeo kiếng trắng gọng vàng coi cũng oách như ông này ông nọ chớ chẳng phải chơi.
Thấy ánh mắt là tôi biết chị cũng “chịu đèn” tôi rồi, nhưng cả hai còn thẹn thò đâu dám nói ra. Hôm đám cưới, chị mặc một chiếc váy đen. Chị nhảy đầm tốc cả váy lên coi rất điệu nghệ, tiếc rằng tôi là người chân quê, hồi nhỏ chỉ biết nhảy cò cò, sau lớn lên đi lính thì biết thêm nhảy xổm với nhảy dù, chớ có biết nhảy đầm nhảy đìa chi đâu, bởi vậy cứ ngồi trơ mắt ếch ra xem chị nhảy mà nuốt nước miếng ừng ực.
Nhấn chuông xong thì thấy chị vội vàng chạy ra mở cửa, tay bế đứa bé mũm mĩm
đang chu mỏ ra phun mưa, chân tay chòi chòi đạp đạp.
Chị đưa đứa nhỏ cho tôi bồng, miệng nói:
-Dễ thương lắm đó.
Tôi nhìn vào tay đứa nhỏ đang níu cổ áo bà ngoại nó mà kéo doãng ra, thấy rõ hai trái ổi xá lị không có gì che đậy nên tôi nói nhỏ:
-Ừ, dễ thương quá à!
Chị ngước lên nhìn tôi, màu hồng đỏ bừng lên tới tận tai, miệng cười mủm mỉm coi dễ thương hết sức.
Chị đưa đứa nhỏ cho tôi bồng, miệng nói:
-Dễ thương lắm đó.
Tôi nhìn vào tay đứa nhỏ đang níu cổ áo bà ngoại nó mà kéo doãng ra, thấy rõ hai trái ổi xá lị không có gì che đậy nên tôi nói nhỏ:
-Ừ, dễ thương quá à!
Chị ngước lên nhìn tôi, màu hồng đỏ bừng lên tới tận tai, miệng cười mủm mỉm coi dễ thương hết sức.
Chị sui nhỏ nhẻ hỏi:
- Bữa nay anh có rảnh không, mời anh vô nhà chờ chút tui nấu chè anh ăn.
Tôi là tay hảo ngọt có tiếng, nghe chị mời chè thì khoái chí tử, bồng thằng nhỏ xà vào cái ghế bành. Thấy chị sui lấy ra một rổ hột me, tôi quăng thằng cháu nội vô cái lồng con nít rồi ngồi bệt với chị ...
- Bữa nay anh có rảnh không, mời anh vô nhà chờ chút tui nấu chè anh ăn.
Tôi là tay hảo ngọt có tiếng, nghe chị mời chè thì khoái chí tử, bồng thằng nhỏ xà vào cái ghế bành. Thấy chị sui lấy ra một rổ hột me, tôi quăng thằng cháu nội vô cái lồng con nít rồi ngồi bệt với chị ...
Chị sui
nói với anh sui
Giờ nầy còn sớm ở chơi khoan về
Vô đây phụ lột hột ... me
Để tui chuẩn bị nấu chè mình ăn.
Hôm nay mồng mấy vậy anh?
Nhìn ra ngoài ngõ ánh trăng đã tròn
Hồi xưa ông xã tui còn
Ảnh phụ tui nấu thường hơn anh à
Tụi tui ngồi dưới trăng ngà...
Ăn chè, tán dóc thật là vui tươi
Thắm thoát gần chục năm trời...
Ảnh chết, tui bỏ cả xôi lẫn chè
Hôm nay làm lại đó nhe
Bảo đảm, anh thử sẽ mê tới già...
Giờ nầy còn sớm ở chơi khoan về
Vô đây phụ lột hột ... me
Để tui chuẩn bị nấu chè mình ăn.
Hôm nay mồng mấy vậy anh?
Nhìn ra ngoài ngõ ánh trăng đã tròn
Hồi xưa ông xã tui còn
Ảnh phụ tui nấu thường hơn anh à
Tụi tui ngồi dưới trăng ngà...
Ăn chè, tán dóc thật là vui tươi
Thắm thoát gần chục năm trời...
Ảnh chết, tui bỏ cả xôi lẫn chè
Hôm nay làm lại đó nhe
Bảo đảm, anh thử sẽ mê tới già...
Ăn xong, tôi vội chạy ngay lên giường trùm mền, mơ màng rồi ngủ quên hồi nào
không biết. Có ai ngờ là tôi bị bịnh mộng du, thế mới có chuyện xảy ra
.... Có trời biết, đất biết, Chúa biết, chị sui biết ... mà tôi hổng
biết.
Hèn chi sáng hôm sau tôi ghé qua thăm thằng cháu nội lần nữa thì chị sui ra mở cửa, mặt ửng hồng, thẹn thùng hỏi:
Tối qua ... anh đến nhà tui?
Sao không gọi cửa ... mà ... chui hàng rào?
Tôi thộn mặt ra chắc chắn là … rất ngố. Tại sao mình lại phải chui hàng rào mà không … vượt rào? Nhưng tôi nhanh trí mạnh miệng chối phăng còn ngố hơn:
Đêm khuya chị ngáy ào ào,
Tui chun dzô đó khác nào tui điên?
Than ôi, nhưng đó chỉ là giấc mơ, cơn mộng du thôi, chớ có bóng đèn làm chứng cho tôi, mối tình anh sui chị sui vẫn còn ngây thơ trong trắng không vướng chút bụi trần. Ai không tin thây kệ.
Bây giờ kể đến chị Sui thứ hai:
Hèn chi sáng hôm sau tôi ghé qua thăm thằng cháu nội lần nữa thì chị sui ra mở cửa, mặt ửng hồng, thẹn thùng hỏi:
Tối qua ... anh đến nhà tui?
Sao không gọi cửa ... mà ... chui hàng rào?
Tôi thộn mặt ra chắc chắn là … rất ngố. Tại sao mình lại phải chui hàng rào mà không … vượt rào? Nhưng tôi nhanh trí mạnh miệng chối phăng còn ngố hơn:
Đêm khuya chị ngáy ào ào,
Tui chun dzô đó khác nào tui điên?
Than ôi, nhưng đó chỉ là giấc mơ, cơn mộng du thôi, chớ có bóng đèn làm chứng cho tôi, mối tình anh sui chị sui vẫn còn ngây thơ trong trắng không vướng chút bụi trần. Ai không tin thây kệ.
Bây giờ kể đến chị Sui thứ hai:
Thằng con trai kế của tôi ra trường đi làm việc đã lâu. Thành phố nó ở lại không có mấy người Việt, mà từ hồi các con còn nhỏ, chúng tôi thường khuyên nhủ là nên lấy người Việt Nam, kẹt lắm thì lấy Tàu, Thái, Phi cũng còn đỡ, chứ lấy Mỹ hay Mễ thì ba má không phản đối nhưng cũng không thích đâu.
Nghe người ta đồn là con gái bây giờ ma mãnh lắm, nó lợi dụng qua đây được rồi là đá liền mà theo thằng khác, nên tôi phải thân chinh về tận bên đó coi lại cho chắc, chứ thằng con tuy gần 30 tuổi rồi mà còn ngây ngô như đá.
Gia đình chị Sui ra rước tận phi trường. Đứa con dâu tương lai ôm bó hoa
lớn tặng cho tôi ngay khi gặp mặt tại cổng.
Dĩ nhiên tôi để ý theo dõi nét mặt, tướng đi, lời nói của con nhỏ thì thấy được quá. Con nhà giàu mà không chưng diện, mặc chiếc áo đầm trắng đơn giản, giống như thiên thần.
Còn chị Sui tương lai của tôi thì khỏi nói, mới chừng bốn mươi thôi và nhan sắc thì ôi thôi ... chậc chậc ... giới địa ốc bên Việt Nam gọi là “điện nước đầy đủ cả”.
Dĩ nhiên tôi để ý theo dõi nét mặt, tướng đi, lời nói của con nhỏ thì thấy được quá. Con nhà giàu mà không chưng diện, mặc chiếc áo đầm trắng đơn giản, giống như thiên thần.
Còn chị Sui tương lai của tôi thì khỏi nói, mới chừng bốn mươi thôi và nhan sắc thì ôi thôi ... chậc chậc ... giới địa ốc bên Việt Nam gọi là “điện nước đầy đủ cả”.
Anh Sui đã cất bước theo ông bà khoảng chừng năm năm nay, để lại cho chị một
gia sản kếch sù, gồm nhiều căn nhà ở thành phố và các tỉnh miền tây, với một
đoàn xe tải ba bốn chục chiếc, chuyên chở hàng từ những cửa khẩu về SG hay các
tỉnh. Tôi choáng ngợp trước sự giàu có của họ, cho dù ở bên Mỹ tôi cũng
chẳng nghèo hèn gì.
Giấy tờ làm hôn thú, bảo lãnh cũng còn khá lâu, nên chị Sui muốn nhờ tôi làm
một thư mời bả qua Mỹ, thực tế là đi chơi, nhưng giấy tờ là mời một “đối tác”
từ bên VN qua để làm ăn.
Chắc bả muốn coi gia đình tôi có môn đăng hộ đối không, thằng con tôi là kỹ sư thiệt hay dỏm, nó đang làm ông sếp hay đang cong đít lau sàn nhà.
Thư mời, tôi có bấm con dấu nổi của công ty, bả dòm thấy nổi cộm lên một cục chắc lé con mắt, vì mộc bên VN đóng đỏ toè loe, nhưng làm sao oai bằng con dấu của tôi được.
Chắc bả muốn coi gia đình tôi có môn đăng hộ đối không, thằng con tôi là kỹ sư thiệt hay dỏm, nó đang làm ông sếp hay đang cong đít lau sàn nhà.
Thư mời, tôi có bấm con dấu nổi của công ty, bả dòm thấy nổi cộm lên một cục chắc lé con mắt, vì mộc bên VN đóng đỏ toè loe, nhưng làm sao oai bằng con dấu của tôi được.
***
Mấy tháng nay, kinh tế Mỹ lao xuống vùn vụt, thằng Cậu Cả nhà tôi bị lay off,
nó đành dọn về nhà cha mẹ ở chứ không còn đủ khả năng ở nhà lớn nữa, mà nhà tôi
thì các con dần dần như con chim mọc đủ lông cánh, bay đi khắp bốn phương trời.
Chị Sui ở một mình cô quạnh nên tôi phải thường xuyên ghé thăm thay thế cho đám nhỏ. Một bữa tôi nghe chỉ than mà thấy thương quá.
Cám ơn anh đã ghé qua ...
Con gả đi hết cửa nhà quạnh hiu !
Làm tui cảm thấy buồn thiu
Riết rồi sanh bệnh ít nhiều anh ơi !
Thế rồi tôi và mấy đứa con thuyết phục bà vợ nhỏ của tôi nên rốt cuộc mời được chị Sui về ở chung với gia đình tôi.
Sắp tới chị Sui thứ Hai qua đây chơi, tôi cũng không đành để chỉ ngụ tại khách sạn, nó lạnh lẽo và bất tiện lắm, tôi sẽ đem về ở chung nhà. Tưởng tượng đến cảnh mấy người đề huề “chung một mái nhà” mà tôi thấy mình như sắp lên thiên đường.
Chị Sui ở một mình cô quạnh nên tôi phải thường xuyên ghé thăm thay thế cho đám nhỏ. Một bữa tôi nghe chỉ than mà thấy thương quá.
Cám ơn anh đã ghé qua ...
Con gả đi hết cửa nhà quạnh hiu !
Làm tui cảm thấy buồn thiu
Riết rồi sanh bệnh ít nhiều anh ơi !
Thế rồi tôi và mấy đứa con thuyết phục bà vợ nhỏ của tôi nên rốt cuộc mời được chị Sui về ở chung với gia đình tôi.
Sắp tới chị Sui thứ Hai qua đây chơi, tôi cũng không đành để chỉ ngụ tại khách sạn, nó lạnh lẽo và bất tiện lắm, tôi sẽ đem về ở chung nhà. Tưởng tượng đến cảnh mấy người đề huề “chung một mái nhà” mà tôi thấy mình như sắp lên thiên đường.
***
Chị Sui thứ Hai chưa qua mà
tôi bây giờ đã biết thế nào là cảnh một ông nhiều bà. Trời ơi là sướng
như tiên mặc dù hơi ... điên cái đầu.Trước hết nói về “cái sướng” là bởi mấy bà trong nhà lúc nào cũng chìu chuộng, trổ tài chinh phục trái tim mong manh của tôi.
Bà xã tôi hồi giờ ăn hiếp bắt tôi nội trợ lo cơm nước thì nay lại chịu khó lăng xăng, lí xí nấu nướng bưng cơm dâng tận tay tôi, lại còn bưng nước, xĩa răng cho tôi nữa. Tôi mới ưỡn lưng than mỏi là bả xà vào đấm bóp, massage cho tôi ra cái điều tôi là sở hữu của bả.
Còn chị Sui thì tự nhiên đòi dạy tôi nhảy đầm. Chỉ bảo là hôm đám cưới
thấy tôi ngồi thộn mặt ra ngó thiên hạ nhảy nhót giống y mặt con cóc tía mà
tiếc cho tôi và ... chỉ hết sức nên phải kiếm dịp mà luyện võ nghệ cho
tôi. Chỉ bảo điệu sì lô cóc khô gì gì đó là dễ nhất và hợp với cái tướng
to con của tôi. Ừ, nhảy thì nhảy, tôi sợ gì mà không tập. Sẵn bà vợ
nhỏ của tôi mắc đi đánh tứ sắc ở nhà bạn, vợ chồng thằng Cậu Cả được dịp xúi
vào, hổng hiểu tụi nó có dụng ý gì:
- Má đi rồi, Ba tới đi Ba.
- Ừ, tới thì tới. Nhảy đầm là một môn nghệ thuật mà.
- Má đi rồi, Ba tới đi Ba.
- Ừ, tới thì tới. Nhảy đầm là một môn nghệ thuật mà.
Thế là thằng con mang đờn ra, còn tui thì diện bộ đồ vía vào. Chị Sui vào
trong thay đồ thật lâu làm tui sốt ruột quá xá, không tranh thủ mà làm phí thì
giờ vàng ngọc thật là uổng. Nhưng úi trời, lúc chị Sui ỏn ẻn từ trong
phòng bước ra hai con mắt tui muốn nổ đom đóm, máu cam từ từ ứa ra từ mũi y hệt
trong phim Tàu. Chỉ mặc bộ đồ kiểu gì mà cứ y như không mặc. Hai
trái ổi giờ được che bởi những bông hoa vải đỏ nho nhỏ được đính trên cái áo
voan màu da mỏng dính. Còn thêm những cái tua đỏ dài dài như tấm màn mỏng
nửa che nửa hở. Kiểu này mà nhảy nhót sao được, chưa chi tui đã cứng cả
cẳng, run cả đầu gối.
Cái thằng cậu Cả của tôi thật là ngu đại ngu. Cái ngu thứ nhất là nó đem ông Sui, bà Sui ghép với nhau. Cái ngu thứ hai là nó thấy hai sui nhảy đầm hết xảy nên biểu con vợ vào lấy máy chụp hình chụp vài “bô” làm kỷ niệm. Thế mới có cái hình đẹp ác chiến và cũng là nguyên cớ cho cái trận ghen ác liệt xảy ra.
Anh sui cùng với chị sui,
Đôi ta say đắm mùi ơi là mùi.
Trước con sư tử giơ nanh vuốt, tôi quỳ thụp xuống xin tha mạng và mếu máo ngâm bài thơ:
Trên đời quý nhất là CON
Cho nhau chẳng tiếc, mình còn dùng chung.
Tiếc chi cái tấm ... thân còng
Còn "ngon" mà chẳng ai dùng, phí đi !!!
Dĩ nhiên là nghe tôi ngâm xong, bả gầm lên và nhào vô cấu xé “tấm thân còng” và xé tan nát luôn cái hình làm tôi tiếc đứt ruột. Nhưng nghĩ cho cùng, cái hình đã được save trong computer thì mắc mớ gì mà tiếc.
Chỉ tiếc có một điều là con vợ của tôi nó ra tối hậu thư:
Nguyễn Viết Tân và Thanh Mai
Di
Chúc cho Vợ
……
Em yêu, ai mà sống ở đời được mãi. Ai chả có lúc phải nói lời vĩnh biệt. Khi
anh ra đi, thì đây là di chúc – em hãy nhớ làm những điều anh dặn:
1.
Mang cất ngay dàn Karaoke vào garage. Giọng em tối nào cũng rống lên hãi hùng
như thế, nếu anh không còn, con mẹ Ấn Độ sau nhà nó nhẩy sang xé xác em ngay.
2.
Tính em vốn không thích làm việc nhà, việc bếp. Em nên tái giá ngay để có kẻ
hầu thay thế chỗ anh. Trong số bạn của anh, anh đề nghị em lấy thằng Long, vì
khi còn sống, anh ghét thằng này nhất, vì lúc nào cũng vênh cái mặt lên cho
rằng đời nó hơn anh mọi thứ. Lấy em xong là đời nó tàn, thử xem nó còn huyênh
hoang được nữa không.
3.
Nếu thằng Long không chịu lấy em, thì em lấy thằng Thu. Thằng này mang nữ tính,
bảo gì nghe nấy, em đỡ phải quát tháo như em đã quát anh.
4.
Nhưng em chớ có lấy thằng Dư. Nó có võ Bình Định. Hỗn như em thì nó uýnh không
chết cũng u đầu. Tội nghiệp mấy đứa con anh đã mất cha giờ thành mồ côi mẹ.
5.
Cũng đừng lấy thằng Phú mắc bệnh đau tim. Cứ mỗi tháng credit cards của em gửi
bill về, nom thấy là nó bị đột quỵ ngay, em sẽ thành góa bụa lần nữa.
6.
Nếu cả bốn thằng Long-Thu-Dư và Phú đều không chịu lấy em, thì em chớ có đi mỹ
viện sửa sang hòng tái giá. Để dành tiền ấy mà nuôi con vì anh biết chắc là
chúng nó sẽ chỉ còn da bọc xương trong vòng một tháng.
7.
Em cũng đừng theo tục lệ Việt-Nam nấu cháo hay nấu cơm cúng giỗ cho anh. Hễ em
nấu cháo là khét, mang xuống âm phủ chỉ làm Diêm Vương thêm nổi giận. Còn cơm
em nấu thì … thôi anh xin miễn. Em muốn cả địa ngục đau bụng vì ăn phải gạo
sống, thì cứ việc
nấu ….
Yêu em thật nhiều và không mong gặp lại kiếp sau.
Số đào hoa (1)
http://baomai.blogspot.com/2012/07/so-ao-hoatuyet-phong.html
Số đào hoa
Tôi đến Mỹ hơn
mười năm, trải qua đủ nghề, nếu tính số cũng đến hơn chục việc làm khác nhau,
từ bồi bàn, giúp việc chợ, cho đến làm chủ, nói chung là thượng vàng hạ cám.
Nhưng nghề nào cũng đem tôi đến gần đàn bà. Đúng là số mạng thì phải.
Hồi còn ở Việt Nam, ông thầy bói lấy quẻ tử vi cho tôi phán, “Số ông đào hoa nghiệp chướng, xoay đủ nghề, vận hạn tứ phương, nếu không khéo “con đàn cháu đống”. Lôi thôi còn bị cắt của qúy không chừng!” Tôi nghe mà tá hỏa tam tinh. vội cãi lại, thầy nói làm sao chứ! Tôi người lùn xấu trai thế này, ăn nói thì cộc lốc, làm sao mà đào hoa cho nổi? Ông thày bói nhìn tôi lạnh lùng rồi nói, tôi chỉ suy diễn theo lá số tử vi của ông mà đoán. Còn bây giờ cho tôi xin tiền! Đã đến lượt người khác…
Hồi còn ở Việt Nam, ông thầy bói lấy quẻ tử vi cho tôi phán, “Số ông đào hoa nghiệp chướng, xoay đủ nghề, vận hạn tứ phương, nếu không khéo “con đàn cháu đống”. Lôi thôi còn bị cắt của qúy không chừng!” Tôi nghe mà tá hỏa tam tinh. vội cãi lại, thầy nói làm sao chứ! Tôi người lùn xấu trai thế này, ăn nói thì cộc lốc, làm sao mà đào hoa cho nổi? Ông thày bói nhìn tôi lạnh lùng rồi nói, tôi chỉ suy diễn theo lá số tử vi của ông mà đoán. Còn bây giờ cho tôi xin tiền! Đã đến lượt người khác…
Coi lại mình, thấy chỉ được cái tướng lực điền… vậy mà Việt Nam cũng đã
nhiều cô đem lòng yêu tôi vì tính thật thà ngay thẳng. Giao dịch buôn bán với
các cô, tôi luôn nói mình đã có vợ đẹp con ngoan, để tránh nạn đào hoa ám khí,
thế mà họ vẫn thương, bất kể vợ con. Có cô còn bảo chấp nhận yêu đơn
phương không lo hậu qủa… Cô ta thì không lo mà chính tôi thì “rét”, đành cao
bay xa chạy, không dám tơ vương léng phéng, có ngày “thân bại danh liệt” thì
khổ.
Sang được xứ Mỹ, tôi mừng vì nghĩ đổi đời rồi, chắc mình thoát được kiếp nạn đào hoa. Thổ thần mỗi nơi mỗi khác, đất Mỹ sẽ là khắc tinh của số phận, vì ở đây nhà nào biết nhà lấy, ai hơi sức đâu mà đi ăn qùa vặt….
Tôi làm chủ một hãng đóng furniture kiêm thêm nghề construction. Ở xưởng mộc bụi cứ mù mịt. Nhưng tôi luôn ăn mặc đứng đắn, giầy tây, quần áo chỉnh tề như người đi dự tiệc. Vì cứ nghĩ ăn mặc lịch sự, là tôn trọng người khác. Công việc thì vô chừng, lúc thì ở hãng có khi ở nhà của khách hàng để đôn đốc thợ làm việc… Thường tôi ít cần phải động đến tay chân. Tuy vậy, cũng có ngày việc ít, thì chỉ mình tôi làm những việc nhẹ, câu giờ để gia chủ khỏi nghĩ rằng mình bỏ job mà làm ở chỗ khác…
Có hôm đến nhà một phụ nữ Mỹ trắng đang làm dở dang cái Patio phía sau nhà cho cô ta, theo như lịch hẹn, để hoàn tất công việc. Như mọi khi không cần báo trước, tôi đi cửa bên hông vì không muốn làm phiền cô phải ra mở cửa phía trước. Vừa bước tới hồ bơi phía hông nhà, tôi nhìn thấy cô Mỹ trắng chủ nhà đeo kiếng đen, nằm khỏa thân phơi nắng trên một chiếc ghế dài… Tôi lung túng, xấu hổ tính quay trở ra ngoài! Thì giọng cô gọi dật ngược. Tom come here! (Tôi tên là Tâm tiếng Việt) Tôi ngại qúa! Nhưng vui sướng vì được cô nàng khỏa thân gọi đến gần… Tôi vội nói Sorry! Sorry! Mam. Nhưng mặt vẫn quay về hướng khác không dám nhìn thẳng vào cô ta…
Nhưng cô ta đứng dậy, quấn khăn phía dưới đi về phía tôi. Oh! That Ok! Don't worry about me! Cô tiếp., nói mà như ra lệnh. Tom, Look at me!
Sang được xứ Mỹ, tôi mừng vì nghĩ đổi đời rồi, chắc mình thoát được kiếp nạn đào hoa. Thổ thần mỗi nơi mỗi khác, đất Mỹ sẽ là khắc tinh của số phận, vì ở đây nhà nào biết nhà lấy, ai hơi sức đâu mà đi ăn qùa vặt….
Tôi làm chủ một hãng đóng furniture kiêm thêm nghề construction. Ở xưởng mộc bụi cứ mù mịt. Nhưng tôi luôn ăn mặc đứng đắn, giầy tây, quần áo chỉnh tề như người đi dự tiệc. Vì cứ nghĩ ăn mặc lịch sự, là tôn trọng người khác. Công việc thì vô chừng, lúc thì ở hãng có khi ở nhà của khách hàng để đôn đốc thợ làm việc… Thường tôi ít cần phải động đến tay chân. Tuy vậy, cũng có ngày việc ít, thì chỉ mình tôi làm những việc nhẹ, câu giờ để gia chủ khỏi nghĩ rằng mình bỏ job mà làm ở chỗ khác…
Có hôm đến nhà một phụ nữ Mỹ trắng đang làm dở dang cái Patio phía sau nhà cho cô ta, theo như lịch hẹn, để hoàn tất công việc. Như mọi khi không cần báo trước, tôi đi cửa bên hông vì không muốn làm phiền cô phải ra mở cửa phía trước. Vừa bước tới hồ bơi phía hông nhà, tôi nhìn thấy cô Mỹ trắng chủ nhà đeo kiếng đen, nằm khỏa thân phơi nắng trên một chiếc ghế dài… Tôi lung túng, xấu hổ tính quay trở ra ngoài! Thì giọng cô gọi dật ngược. Tom come here! (Tôi tên là Tâm tiếng Việt) Tôi ngại qúa! Nhưng vui sướng vì được cô nàng khỏa thân gọi đến gần… Tôi vội nói Sorry! Sorry! Mam. Nhưng mặt vẫn quay về hướng khác không dám nhìn thẳng vào cô ta…
Nhưng cô ta đứng dậy, quấn khăn phía dưới đi về phía tôi. Oh! That Ok! Don't worry about me! Cô tiếp., nói mà như ra lệnh. Tom, Look at me!
Hình minh họa
Tôi mượn cơ hôi bạo gan tới gần, coi cô Mỹ cởi trần đường nét mỹ miều ra sao?
Vì, thú thật là từ trước tới giờ tôi chưa hề thấy một phụ nữ Mỹ trần như nhộng
như thế này bao giờ! Đúng là một ngày được “Tổ đãi.”
Cô nàng hài lòng ra mạt khi thấy tôi vâng lời. Kìa, tấm thân ngọc ngà của cô, từ cổ thấy tàn nhang lốm đốm tràn xuống đến ngực, trông cứ như nồi cơm gạo đỏ pha với gạo trắng mà hồi bé mẹ tôi cho chúng tôi ăn độn để cứu đói. Ngực nàng như hai qủa cam dúm dó để khô lâu ngày, với hai đầu núm như hai hạt đậu phộng sống khô, mà vợ tôi để quên trong tủ mấy tháng không kịp ăn.
Thấy núi non phong cảnh coi cũng không có gì xuất sắc, tôi tỉnh bơ nhìn vào mắt nàng nói, Let's me finish my job today, mam….
Ok! No problem! Tom, Get back to your work! Rồi nàng lững thững trở lại chỗ ghế nằm xuống phơi nắng tiếp, cởi hết khăn cuốn người, đổi thế nằm xấp chổng mông lên trời. Thú thật là khi nằm xấp, nước da trắng, các đường cong của cơ thể nàng trông rất gợi cảm. Cứ một lúc nàng lại đổi tư thế nằm khiến tôi không sao tập trung được, công việc chậm hẳn lại. Dù sao, tôi cố đánh bài lờ! tự nhủ là chẳng thèm để ý làm gì! Lại tự nhủ nó còn nợ mình ba ngàn, lắng quắng tiền mất tật mang, có khi vào tù như chơi! Thôi thì lo việc cho xong, tơ vương làm gì?
Đang cố làm ra vẻ mải mê với công việc, bỗng thấy cô nàng bật dậy, với khăn tắm quấn quanh người rồi lại yểu điệu tới bên tôi. Tom do you love sex? Quá đột ngột với câu hỏi bất ngờ.. Yes! Of course! Tôi trả lời. Vậy là cô nàng kể lể chồng nàng là một tay làm ăn quanh năm xa nhà, để nàng ở nhà một mình rất cô đơn và buồn chán. Nàng còn than “Tôi cũng là con người giống như anh cũng thích sex và cần sự săn sóc yêu thương… ”
Nghe cô tả oán, nhìn cái khăn tắm hờ hững trên người, thật dễ mủi lòng. Nhưng tôi vẫn lên gân, tự nhủ phải coi chừng, không thể để “sa chước cám dỗ”, làm ra vẻ bình tĩnh nói. I'm very busy right now! I have to finish for two more house. Có thể vì tâm trạng cứ sợ bị cô nàng gài bẫy, nên tôi thú thật là cũng chẳng hứng thú gì lắm. Thôi thì “lực bất tòng tâm,” tôi vội cáo lui…Hẹn ngày khác đến lấy tiền công còn lại, rồi chuồn…
Hình minh họa
Rồi công việc cứ cuốn lấy tôi hết nhà này rồi đến nhà khác, Mỹ, Mễ, Việt, Ấn
Độ, Trung hoa, Đại hàn. Tôi là người luôn được người khách hàng giới thiệu cho
nhau, chứ không bao giờ phải quảng cáo trên báo. Khách hàng nào, tôi cũng luôn
cố gắng làm họ vừa lòng, “vui lòng khách đến vừa lòng khách đi”. Khách
của tôi không thiếu những người đặc biệt danh giá và thành đạt, trong số này có
ông luật sư người Trung hoa có văn phòng ở San Francico.
Ông này một tay có tới năm bà vợ thì tôi đã lần lượt sửa chữa nhà cho bốn bà vợ của ông ấy… Lạ một điều hình như có hai bà cùng chơi thân với nhau. Nhưng không thấy ghen… Cứ đến nhà cô vợ nào của ông để sửa chữa. Ông đều dặn kỹ tôi, không được nói tôi đã và đang sửa nhà cho các bà vợ khác của ông ấy… Bà nào cũng một cơ ngơi rộng rãi. Mỗi bà một giang sơn, một mình nuôi con nhỏ, tùy theo độ quen biết lâu dài. Bà lớn thì con đã lớn khoảng mười lăm mười sáu tuổi, bà bé nhất thì đang mang bầu sắp sanh. Bà nào cũng trẻ đẹp, lịch sự, ăn nói dịu dàng và hiền thục, luôn tử tế với đám thợ của tôi. Tôi không dám tiết lộ với bất cứ người thợ nào về ông khách đa tình đã mướn tôi làm cai thầu sửa nhà cho các bà vợ. Đôi khi, tôi còn cố để ý học ông ta vài chiêu về cách xử sự, sao cho êm đẹp giữa các bà… Rồi lòng thầm phục ông sát đất.
Nghĩ mà tủi cho số phận mình, cũng số đào hoa mà sao... Nhưng thôi thôi, chỉ cần nhớ lời ông thầy bói “Lôi thôi bị cắt của qúy, không chừng!” là tôi đã khiếp sợ! Nhờ vậy mà đã nhiều phen vượt thoát được biết bao bẫy tình.
Hình minh họa
Nhưng rồi, chuyện gì phải đến thì tự nó cũng đến. Từ đầu tháng Hai, chúng tôi nhận làm tại căn nhà cho cô vợ bé thứ năm của ông luật sư. Cô này là người ViệtNam, vừa trẻ vừa đẹp, có vẻ là cô vợ được ông luật sư cưng chiều nhất. Vì cùng là người Việt nên cô dành cho chúng tôi những cảm tình đặc biệt!
Căn nhà tọa lạc trên một qủa đồi, nhìn xuống thàng phố San Jose, rất đẹp khi nhìn hoàng hôn chiều tàn. Các ánh đèn điện lấp lánh khi đón màn đêm buông xuống trông rất hữu tình…
Cách design bên trong nhà, cô đều mời tôi góp ý. Tôi hết lòng hướng dẫn, và trở nên rất thân tình. Vài ngày trước, cô mời tôi ở lại dùng trà tiêu khiển, tâm sự với tôi về quê hương xứ Huế của cô, rồi còn đọc cho tôi nghe cả những bài thơ tình của nhiều thi sĩ trứ danh nữa.
Công việc sửa nhà đang tiếp tục thì đụng ngày mưa bão. Hôm ấy trời âm u rồi mưa nặng hạt… ảnh hưởng bão từ Alaska thổi tới. Những cơn gió giật mạnh khiến công việc sửa chữa ngoài nhà bị đình trệ. Các ông thợ của tôi xin phép về sớm…
Sau khi đám thợ về, tôi đi vào nhà xin phép về sớm! Vì qúa quen, tôi gõ cửa rồi bước vào đứng ở hall way nói to. Hello! Hello! Xin phép bà chủ tôi về!
Bỗng có tiếng từ trên lầu nói vọng xuống, Anh Tâm ơi! Lên đây giúp em!
Tôi bước vội lên cầu thang hướng về phía có tiếng gọi, rồi nói. Có gì đấy Hellen? Nhưng tôi vội nói tiếp vọng vào các phòng phía bên phải. Trời mưa công việc phải tạm dừng. Chào chị tôi về đây!
Hình minh họa
Tiếng của Hellen vẫn từ master bedroom tiếp tục lập lại. Anh Tâm ơi! Vào đây giúp em…
Tôi bước vội tới cửa phòng gõ nhẹ, rồi đẩy cửa bước vào… Tôi khựng lại vì thấy Hellen mặc chiếc áo ngủ mỏng tanh, nhìn xuyên suốt thấy cơ thể bên trong, trông cứ như một nàng tiên trong phim bộ về Đường Minh Hoàng. Thấy tình hình “khẩn trương”, tôi vội xin lỗi, định thối lui, nhưng Hellen đã tiến tới bên, giữ tôi lại, rồi ôm chầm lấy tôi!
Qúa bất ngờ! Không biết phản ứng ra sao, muốn thoát thân cũng không sao đẩy nàng ra được. Tiếng mưa gió ngoài trời càng làm hương thơm cuồng nhiệt từ nàng thêm ấm áp. Dần dà tôi thấy mình, thay vì chống cự tìm đường thoát thân thì lại phấn khích rồi bất chấp. Rồi cứ như Tôn Ngộ Không trong truyện Tây Du Ký trộm Đào Tiên chẳng còn nhớ gì tới vòng Kim Cô khóa trên đầu bởi Phật tổ nữa.
Hình minh họa
Hôm đó tôi về nhà muộn. Buồn, vui, lẫn lộn. Mặc cảm tội lỗi vì phản bội, tôi ba hoa hết chuyện này đến chuyện khác, nịnh vợ làm đủ chuyện cố lấp liếm đi tội lỗi của mình. thỉnh thoảng ôm thằng con út nựng cho vợ vui lòng…
Hình minh họa
Lên giường ngủ, tôi lại ôm đầu hối hận, rồi lại tự thầm trách mình! Sao không có bản lĩnh dứt khoát vượt qua cơn cám dỗ? Tôi đờ đẫn cả người, muốn vui mà vui không được, bỗng dưng cười hạnh phúc nhưng rồi lại tắt ngay! Bao nhiêu lo âu, ưu phiền bắt đầu dồn đến! Không hiểu khi ông luật sư biết, sẽ thanh toán tôi thế nào? Hellen nghĩ thế nào về tôi? Vợ con biết sẽ làm gì với tôi? Ngày mai gặp Hellen sẽ phải nói gì? Đủ thứ câu hỏi, dằn vặt, ăn năn, sợ hãi làm tôi mệt nhoài…
Rồi bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng “Rầm! Rầm! Tôi giật mình choàng dậy! Cửa phòng ngủ của tôi bật tung ra! Tôi thấy ông luật sư người Trung Hoa mặt hầm hầm xông vào phòng, với hai người lạ mặt khác… Trên tay ông cầm khẩu súng. Ông tiến nhanh về phía tôi nói một tràng tiếng Tàu, mặt đỏ bừng có vẻ điên tiết với tôi chuyện gì! Tôi ú ớ, định hỏi ông việc gì? Nhưng ngay tức khắc, ông dí súng vào đầu tôi, rồi hét lớn, Get down! I kill you! Hai thằng lạ mặt xông lên căng hai chân tôi ra!... Tôi sợ qúa cứ cố hét lên! Mà không sao hét được! Tôi vùng vẫy kêu cứu nhưng không ra hơi! Tôi chợt nghĩ đến vợ tôi nằm bên cạnh cố quay qua kêu vợ cứu tôi! Nhưng không thể được… Thình lình tôi nhìn thấy chính bà vợ tôi đang đứng ở góc giường cầm con dao sắc bén xăm xăm nhìn vào chiếc đồng hồ qủa lắc dưới bụng của tôi. Tôi như hiểu ra được ý định của nàng! Tôi hét lên thật to kêu cứu! Kìa, con dao trên tay nàng đang tiến gần, tiến gần... Vung tay, tôi đấm loạn xạ, cố vùng ra khỏi cơn hiểm nguy! Một tiếng hét lớn vang lên.
Hình minh họa
Đó là tiếng hét của bà vợ. Tiếng hét cũng làm tôi choàng tỉnh! Cửa phòng ngủ vẫn đóng kín. Không thấy tay luật sư tàu. Mồ hôi toát ra như tắm. Tôi vội mở mền đắp, kiểm soát lại chiếc đồng hồ qủa lắc sinh học của mình coi thế nào? Sờ thì vẫn còn nguyên… Tự trấn tĩnh mình, tôi hiểu tôi vừa mơ ác mộng! Thật hú hồn!
Bên cạnh tôi, bà vợ đang ôm mặt. Nhớ là trong giấc mơ thấy nàng cầm dao tính cắt của qúy của tôi, tôi liếc vội, nhìn tay nàng, coi có cầm gì không? May quá. Không thấy dao. Tay nàng đang ôm mặt. Đúng chỉ là giấc mơ.
Hình minh họa
Anh làm gì lạ vậy? Sao đấm em mạnh thế? Tôi giải thích, anh nằm mơ bị cướp em ạ! Nên chống trả… rồi ôm nàng dỗ dành. Nàng vẫn đang xoa xoa trên mặt chỗ bị đấm, rồi trách, sao anh mơ mà đấm mạnh thế! Tím cả mặt em rồi! Hay là trả thù em cái gì? Tôi xấu hổ qúa! Miệng vẫn run nói lắp bắp thế em có sao không?
Dỗ dành hồi lâu mới được nằm xuống ngủ lại. Nhìn qua vợ, tôi nói xin lỗi xin lỗi không biết lần thứ mấy, rồi hôn nhẹ trên môi chúc nàng ngủ ngon…
Trước khi chìm lại vào giấc ngủ, tôi lại nhớ lời ông thầy bói và cẩn thận quay nghiêng người qua một bên, kẹp chặt kim đồng hồ, tay khóa thủ thế.
Tuyết Phong
Số Đào Hoa PHẠM HỒNG ÂN
Cách đây vài năm, tình cờ
ngao du trên Phố Ảo (online), tôi bỗng bắt gặp một trang Web sáng tác thơ văn
có một tên rất trữ tình : http://trinhnu.net/. Thấy trang Web có nhiều người
làm thơ thời trước, tôi liền gia nhập Member, rồi post lên một bài thơ nói về
trận bão tuyết ở Chicago, khi tôi chứng kiến tận mắt lúc đi thăm thằng con
cách đây vài năm.....
PHẠM HỒNG ÂN
Số Đào Hoa
Cách
đây vài năm, tình cờ ngao du trên Phố Ảo (online), tôi bỗng bắt gặp một
trang Web sáng tác thơ văn có một tên rất trữ tình :
http://trinhnu.net/. Thấy trang Web có nhiều người làm thơ thời trước,
tôi liền gia nhập Member, rồi post lên một bài thơ nói về trận bão tuyết
ở Chicago, khi tôi chứng kiến tận mắt lúc đi thăm thằng con cách đây vài năm.
CHICAGO
Chicago. Bão tuyết. Tan.
Rừng cung tay đứng bạt ngàn. Khẳng khiu.
Sông đong băng giá. Buồn thiu.
Phố nằm vùi dưới tịch liêu. Bạc đầu.
Sầu ta trắng xóa đỉnh cao
Đời buông thạch nhũ lao đao cội nguồn
Cuộn nhau trong đất trời buồn
Đôi chân Bắc Mỹ. Linh hồn Cửu Long.
Rừng cung tay đứng bạt ngàn. Khẳng khiu.
Sông đong băng giá. Buồn thiu.
Phố nằm vùi dưới tịch liêu. Bạc đầu.
Sầu ta trắng xóa đỉnh cao
Đời buông thạch nhũ lao đao cội nguồn
Cuộn nhau trong đất trời buồn
Đôi chân Bắc Mỹ. Linh hồn Cửu Long.
Bài
thơ vừa post lên, chưa ăn xong bữa cơm, tôi đã thấy xuất hiện dòng góp ý
dễ thương của một người thơ nữ ký bút hiệu là Cỏ Dại.Xin
gửi chút nắng Cửu Long sưởi ấm đôi chân tha phương nơi Bắc Mỹ. Hãy
email về em codai@....để trao đổi thơ văn. Em muốn giữ những vần thơ
băng giá đó, cho toan tính riêng, có được chăng?
Lời
góp ý đầy lãng mạn này như một mũi tên tình cảm cắm phập vào trái
tim. Tôi xôn xao, bồi hồi, suốt đêm không ngủ được. Em muốn giữ những
vần thơ băng giá, cho toan tính riêng...để làm gì? Em muốn trao đổi thơ
văn hay trao đổi tình cảm? Bâng khuâng vài phút, tôi vội vàng hồi âm cho
Cỏ Dại. Thế là thơ qua thơ lại, thơ tới thơ lui, chẳng bao lâu những
bài thơ của tôi chỉ nắn nót tặng riêng cho Cỏ Dại. Trong thời gian này,
tôi lại nhận thêm dòng góp ý của một người thơ nữ khác, có bút hiệu là
Hoa Sầu Đông.
Sầu
Đông rất thích đọc thơ Anh. Vì thơ Anh sâu lắng, ngôn từ lạ, mang hơi
hướm của phong trào thơ Mới. Ý thơ luôn ẩn dấu trong ngôn từ một cách
rất nghệ thuật. Hãy "open your heart", email về hoasaudong@...em sẽ kể
cho anh một câu chuyện. Trân trọng.
Trời
Đất! Lời góp ý của Cỏ Dại vừa làm lòng tôi dậy sóng ba đào, cho mãi đến
hôm nay chưa lắng đọng được. Bây giờ, tới lượt góp ý của Hoa Sầu Đông,
như cơn bão lớn đổ ập xuống trái tim tôi một cách dữ dội. Tôi trăn trở
suốt ngày. Tôi rạo rực suốt đêm. Rồi mơ mơ màng màng nhớ lại thời trai
tráng vừa qua. Cuộc đời tình ái của tôi, cho đến hôm nay, trơn tru và
trong sạch như một tờ giấy trắng. Bây giờ, 60 mùa xuân trắng phếu trên
tóc, 60 năm lên voi xuống chó trôi dạt bốn phương...dù có chờ đợi mỏi
mòn...cũng chẳng thấy bóng ma nào khác lởn vởn quanh tôi, ngoài bà vợ lù
khù độc nhất vô nhị? Bây giờ sắp hết "xí quách" rồi, chẳng lẽ số đào
hoa mới bắt đầu phát tiết sao? Tuy lý trí can dự vào tình cảm, từng phút
từng giây lay động tâm hồn tôi bằng những tiếng gào thét nặng nề: "già
dê", "già ham vui", "trâu già khoái gặm cỏ non"....Nhưng con tim có lý
lẽ riêng của nó. Khi yêu, nó có thể mãnh liệt vượt qua thành kiến, phá
tung mọi rào chắn, mọi trật tự xã hội. Thằng cha nào đã ví von sai lầm
câu "trâu già khoái gặm cỏ non". Trâu già nào không tìm cỏ non để gặm,
không lẽ ngu si đến độ gặm cỏ già cho đau dạ dày chết sớm hay sao? Hơn
nữa, có ông tiến sĩ vật lý học 82 tuổi nào đó bên Tàu vừa cưới cô học
trò mới tròn 20 cái xuân xanh. Thiên hạ cứ tưởng cô học trò khoái gia
tài kếch xù của ông tiến sĩ nọ !. Khi báo chí phỏng vấn, mọi người mới
ngả ngửa ra, cô ta xác nhận cô yêu ông tiến sĩ bằng tình yêu chân thật,
tình yêu đầu đời dành riêng cho người thầy có tài năng đáng khâm phục.
Hơn nữa, ông bà ta có câu ca dao như vầy:
Chồng già vợ trẻ là tiên
Vợ già chồng trẻ là duyên ba đời.
Thú thật, tôi không muốn có " duyên ba đời", tôi chỉ mong được làm "tiên" bay dzung dzăng dzung dzẻ...cho sướng tấm thân.
Ngày một ngày hai trôi qua, tôi vẫn cặm cụi viết mail cho Cỏ Dại, đồng thời cũng lén lút nắn nót những vần thơ cực kỳ lãng mạn gửi đến Hoa Sầu Đông. Chẳng bao lâu, tôi nhận được bức thư dài thòng thọc như toa xe lửa. Bức thư làm tôi tá hỏa tam tinh, khiến những ước mơ lạ thường của tôi bỗng chốc tiêu tan ra mây khói.
Ngày một ngày hai trôi qua, tôi vẫn cặm cụi viết mail cho Cỏ Dại, đồng thời cũng lén lút nắn nót những vần thơ cực kỳ lãng mạn gửi đến Hoa Sầu Đông. Chẳng bao lâu, tôi nhận được bức thư dài thòng thọc như toa xe lửa. Bức thư làm tôi tá hỏa tam tinh, khiến những ước mơ lạ thường của tôi bỗng chốc tiêu tan ra mây khói.
Dear anh Ân,
Trước tiên, xin anh hãy "open your heart"để nghe em tâm sự. Và em cũng thành thật xin lỗi anh, vì cố tình lôi anh vào niềm đau không lối thoát của em. Em là người đàn bà đã có chồng và đang nuôi dưỡng hai đứa con còn thơ dại. Cuộc sống rất ổn định vì em là một nghiên cứu sinh cấp cao về cancer skin ở bệnh viện Manchester. Nhưng cuộc sống dư dật không mang lại hạnh phúc cho em, trái lại, nó mang đến cho em niềm đau dai dẳng trải dài hơn mười mấy năm nay. Nhiều lần, niềm đau đó đã vật em ngã quỵ, nhiều lần em muốn tìm đến cái chết để kết thúc cuộc đời. Khổ thay, khi những viên thuốc độc vừa kề đến miệng, em bỗng nghe tiếng khóc vang dội của trẻ thơ và tiếng CHÚA linh hiển trên cao...làm em hoang mang tỉnh giấc, vội vàng quăng nhúm thuốc khốn nạn vào toilet.
Trước tiên, xin anh hãy "open your heart"để nghe em tâm sự. Và em cũng thành thật xin lỗi anh, vì cố tình lôi anh vào niềm đau không lối thoát của em. Em là người đàn bà đã có chồng và đang nuôi dưỡng hai đứa con còn thơ dại. Cuộc sống rất ổn định vì em là một nghiên cứu sinh cấp cao về cancer skin ở bệnh viện Manchester. Nhưng cuộc sống dư dật không mang lại hạnh phúc cho em, trái lại, nó mang đến cho em niềm đau dai dẳng trải dài hơn mười mấy năm nay. Nhiều lần, niềm đau đó đã vật em ngã quỵ, nhiều lần em muốn tìm đến cái chết để kết thúc cuộc đời. Khổ thay, khi những viên thuốc độc vừa kề đến miệng, em bỗng nghe tiếng khóc vang dội của trẻ thơ và tiếng CHÚA linh hiển trên cao...làm em hoang mang tỉnh giấc, vội vàng quăng nhúm thuốc khốn nạn vào toilet.
Anh
biết không? Niềm đau không lối thoát đó chính là người cha hai đứa con
em, là người chồng trác táng, suốt ngày chỉ biết cờ bạc ăn chơi, ban đêm
lên mạng gạ gẫm gái tơ, rồi tìm cách chiếm đoạt thân xác của người ta.
Ngay từ năm đầu tiên, em đã tha thứ cho chồng em nhiều lần. Em lấy sự
cao thượng làm nền tảng và luôn cầu nguyện CHÚA hãy đoái hoài và dẫn dắt
chồng em trở lại nếp sống trong sạch. Nhưng rồi chỉ được vài tuần,
chồng em lại mềm yếu trở lại con đường cũ, rốt cuộc...vẫn chứng nào tật
nấy. Mười mấy năm nay, em luôn bị hành hạ từ thể xác đến tinh thần,
niềm đau mỗi lúc một đau thêm. Hằng đêm phải dùng thuốc an thần mới mong
dỗ được giấc ngủ.
Bây giờ, chồng em đang chuẩn bị gây thêm một tội lỗi nữa! Trung tuần tháng tới, chồng em sẽ về Việt Nam thăm Cỏ Dại. Hai người đã thư qua thư lại trên Net lâu rồi, và đồng lòng hẹn hò sẽï gặp nhau vào một ngày nào đó. Anh biết, số phận Cỏ Dại sẽ ra sao rồi! Tội nghiệp, xem trong mục tiểu sử ở Net thơ, Cỏ Dại chỉ là cô bé mới lớn, vừa chập chững bước chân vào đời. Em không muốn Cỏ Dại là miếng mồi ngon của chồng em. Em không muốn cô bé sống quặn đau với niềm đau mà em đã khổ sở trải qua. Hơn nữa, em muốn ngăn cản hành động tội lỗi của chồng em. Em nguyện cầu CHÚA hãy xót thương hoàn cảnh em, giúp em có nghị lực để phấn đấu vượt qua những khó khăn này.
Em biết, Cỏ Dại là bạn thơ hay có thể là bạn thân , bạn tình của anh không chừng? Em hoài nghi vậy thôi, vì gần đây thấy có những bài thơ của anh xuất hiện trên Net chỉ dành tặng riêng cho Cỏ Dại. Nếu có thật lòng nghĩ đến gia đình em, thật lòng thương yêu Cỏ Dại, anh hãy giúp em tìm cách ngăn cản cuộc tình gian dối này. Được vậy, anh sẽ là ân nhân của cả ba người. Em vô vàn biết ơn anh và đội ơn này suốt đời.
Bây giờ, chồng em đang chuẩn bị gây thêm một tội lỗi nữa! Trung tuần tháng tới, chồng em sẽ về Việt Nam thăm Cỏ Dại. Hai người đã thư qua thư lại trên Net lâu rồi, và đồng lòng hẹn hò sẽï gặp nhau vào một ngày nào đó. Anh biết, số phận Cỏ Dại sẽ ra sao rồi! Tội nghiệp, xem trong mục tiểu sử ở Net thơ, Cỏ Dại chỉ là cô bé mới lớn, vừa chập chững bước chân vào đời. Em không muốn Cỏ Dại là miếng mồi ngon của chồng em. Em không muốn cô bé sống quặn đau với niềm đau mà em đã khổ sở trải qua. Hơn nữa, em muốn ngăn cản hành động tội lỗi của chồng em. Em nguyện cầu CHÚA hãy xót thương hoàn cảnh em, giúp em có nghị lực để phấn đấu vượt qua những khó khăn này.
Em biết, Cỏ Dại là bạn thơ hay có thể là bạn thân , bạn tình của anh không chừng? Em hoài nghi vậy thôi, vì gần đây thấy có những bài thơ của anh xuất hiện trên Net chỉ dành tặng riêng cho Cỏ Dại. Nếu có thật lòng nghĩ đến gia đình em, thật lòng thương yêu Cỏ Dại, anh hãy giúp em tìm cách ngăn cản cuộc tình gian dối này. Được vậy, anh sẽ là ân nhân của cả ba người. Em vô vàn biết ơn anh và đội ơn này suốt đời.
Respectfully,
HOA SẦU ĐÔNG
HOA SẦU ĐÔNG
Trời
Đất! Số đào hoa đâu không thấy, chỉ thấy sắp mang họa vào thân. Tuy
vậy, bức thư đầy nước mắt của Hoa Sầu Đông đang đánh thức lương tri,
đánh thức lòng nhân ái đã có sẵn trong máu huyết của dòng họ tôi. Tôi
vội vã hồi âm, đính chánh cho nàng biết, tôi với Cỏ Dại chỉ là bạn thơ
quen trên Net, không phải là bạn thân hay bạn tình gì đâu! Đồng thời,
tôi cũng mềm mại dùng lời CHÚA an ủi người đàn bà bất hạnh này, rồi hứa
sẽ tìm mọi cách để ngăn cản hành động chiếm đoạt tội lỗi của người chồng
với Cỏ Dại. Tôi khuyên Hoa Sầu Đông hãy trao gánh nặng cho CHÚA, trao
yêu thương hoàn toàn cho con thơ và cố gắng phấn đấu vượt qua hoàn cảnh
khổ đau hiện tại.
Email
gửi đi, sau khi nghĩ lại, tôi bàng hoàng và ưu tư khôn cùng. Làm cách
nào để ngăn cản hành động sở khanh của tên chồng hư đốn nọ với Cỏ Dại?
Chẳng lẽ bay ù về Việt Nam,
để rồi hai Việt Kiều : một trẻ một già giành giựt nhau vì một cô gái
hay sao? Mà nếu điều đó xảy ra...thì người ôm đầu máu chạy về Mỹ chắc
chắn là thằng tôi nhục nhã này! Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ xuôi nghĩ ngược,
tôi chợt nhớ đến thằng cháu tên Thành ở Việt Nam.
Thằng này là thằng cháu thân thiết nhất, vừa độc thân vui tính, vừa trẻ
tuổi tài hoa, vừa có lòng thương người chẳng thua gì tôi. Như kẻ chết
đuối vớ được phao, tôi chụp vội điện thoại, gọi ngay cho nó.
- Thành đó hả? Chú đây! Mày khỏe không?
- Ô! Chú! Có chuyện gì không mà chú gọi con nửa đêm vậy?
- Trời Đất! Bên đó nửa đêm hả? Sorry, tau có chuyện hệ trọng cần nhờ mày giúp dùm.
- Được rồi, Chuyện gì? Chú cứ nói đi!
Tôi thao thao kể hết đầu đuôi cho thằng Thành, rồi ngậm ngùi năn nỉ nó.
- Hoàn cảnh người ta bi thương như vậy đó. Mày làm ơn thay tau giúp dùm họ.
- Cái cô Cỏ Dại nọ, đối với Chú như thế nào?
- Trời ơi! Chỉ là bạn thơ trên Net, chứ không phải bạn thân hay bạn tình chi hết!
- Bạn thơ? Chú nghĩ sao mà một ông già 60 đi làm bạn thơ thẩn với một cô gái đôi mươi?
- Tau có biết cổ đôi mươi đâu? Nhưng chuyện đó chẳng quan trọng, vì tau chưa gặp mặt cổ bao giờ. Quan trọng là mày có sẵn sàng gúp đỡ người ta không?
- Dĩ nhiên là con sẵn sàng rồi, nhưng giúp thế nào?
- Ngay ngày mai, mày đến nhà Cỏ Dại, xưng tên tau, nói là ở Mỹ mới về, rồi cố gắng dùng tình cảm để kéo cô ta về phía mày. Trung tuần tháng này, thằng Việt Kiều về, nó sẽ hỏng chân, không hại được cô ta.
- Cần gì phải dùng danh xưng việt kiều của Chú để lừa dối người ta. Cháu sẽ đến với cô ta bằng tình cảm thật. Chú chờ xem!
- OK, Tùy mày. Miễn mày có lòng nhân ái trong vụ này là được rồi.
- Ô! Chú! Có chuyện gì không mà chú gọi con nửa đêm vậy?
- Trời Đất! Bên đó nửa đêm hả? Sorry, tau có chuyện hệ trọng cần nhờ mày giúp dùm.
- Được rồi, Chuyện gì? Chú cứ nói đi!
Tôi thao thao kể hết đầu đuôi cho thằng Thành, rồi ngậm ngùi năn nỉ nó.
- Hoàn cảnh người ta bi thương như vậy đó. Mày làm ơn thay tau giúp dùm họ.
- Cái cô Cỏ Dại nọ, đối với Chú như thế nào?
- Trời ơi! Chỉ là bạn thơ trên Net, chứ không phải bạn thân hay bạn tình chi hết!
- Bạn thơ? Chú nghĩ sao mà một ông già 60 đi làm bạn thơ thẩn với một cô gái đôi mươi?
- Tau có biết cổ đôi mươi đâu? Nhưng chuyện đó chẳng quan trọng, vì tau chưa gặp mặt cổ bao giờ. Quan trọng là mày có sẵn sàng gúp đỡ người ta không?
- Dĩ nhiên là con sẵn sàng rồi, nhưng giúp thế nào?
- Ngay ngày mai, mày đến nhà Cỏ Dại, xưng tên tau, nói là ở Mỹ mới về, rồi cố gắng dùng tình cảm để kéo cô ta về phía mày. Trung tuần tháng này, thằng Việt Kiều về, nó sẽ hỏng chân, không hại được cô ta.
- Cần gì phải dùng danh xưng việt kiều của Chú để lừa dối người ta. Cháu sẽ đến với cô ta bằng tình cảm thật. Chú chờ xem!
- OK, Tùy mày. Miễn mày có lòng nhân ái trong vụ này là được rồi.
Tôi thở phào như trút đi một gánh nặng, sau khi đọc địa chỉ và số phone của Cỏ Dại cho thằng Thành.
Vài tháng sau, nửa đêm đang ngủ say sưa, bỗng nghe tiếng điện thoại inh ỏi reo vang. Tôi uể oải vói tay cầm ống nghe. Bên kia đầu dây tiếng thằng Thành hớn hở, oang oang một cách sung mãn.
- Chú ngủ chưa? Đang làm gì đó?
- Thằng quỉ, có kết quả gì chưa mà nửa đêm gọi um sùm vậy?
- Thì lúc trước chú cũng gọi con nửa đêm. Vậy là huề.
- Còn... còn vụ đó ra sao? Tau gọi mày hoài, lúc nào cũng bận phone?
- Bận phone, vì con đang nói chuyện với người yêu. Có lúc suốt ngày ôm điện thoại, còn thì giờ nào cho chú nữa?
- Trời Đất! Bận suốt ngày với người yêu? Vậy là vụ kia mày "xù" rồi phải không?
- "Xù" sao được. Chú có biết người yêu con là ai không?
- Người yêu mày mắc mớ chi đến tau mà biết?
- Bởi vậy cháu mới gọi chú nửa đêm để báo tin vui. Tin vui mà gọi nửa đêm mới hấp dẫn, mới romantic. Bây giờ, cháu nhường điện thoại cho người yêu cháu nói chuyện với chú.
Vài tháng sau, nửa đêm đang ngủ say sưa, bỗng nghe tiếng điện thoại inh ỏi reo vang. Tôi uể oải vói tay cầm ống nghe. Bên kia đầu dây tiếng thằng Thành hớn hở, oang oang một cách sung mãn.
- Chú ngủ chưa? Đang làm gì đó?
- Thằng quỉ, có kết quả gì chưa mà nửa đêm gọi um sùm vậy?
- Thì lúc trước chú cũng gọi con nửa đêm. Vậy là huề.
- Còn... còn vụ đó ra sao? Tau gọi mày hoài, lúc nào cũng bận phone?
- Bận phone, vì con đang nói chuyện với người yêu. Có lúc suốt ngày ôm điện thoại, còn thì giờ nào cho chú nữa?
- Trời Đất! Bận suốt ngày với người yêu? Vậy là vụ kia mày "xù" rồi phải không?
- "Xù" sao được. Chú có biết người yêu con là ai không?
- Người yêu mày mắc mớ chi đến tau mà biết?
- Bởi vậy cháu mới gọi chú nửa đêm để báo tin vui. Tin vui mà gọi nửa đêm mới hấp dẫn, mới romantic. Bây giờ, cháu nhường điện thoại cho người yêu cháu nói chuyện với chú.
Tiếng con gái trong trẻo, cất lên một cách nhỏ nhẹ.
- Chào chú. Cháu là Cỏ Dại đây! Đọc thơ chú lâu rồi, hôm nay mới được hân hạnh nói chuyện chú.
Tôi ngẩn ngơ giây lát, lập cà lập cập như có ai nhét miếng chanh vào cổ họng.
- Trời Đất! Cỏ Dại là người yêu thằng cháu tui?
- Dạ. Anh Thành đã cứu cháu thoát khỏi bàn tay tội lỗi của tên sở khanh quỉ quyệt.
Tôi chợt nhớ cái email đầu tiên của Cỏ Dại.
- Cháu còn cất dành bài thơ Chicago của chú không? Bài thơ mà cháu viết những lời như: "muốn giữ vần thơ băng giá... cho toan tính riêng"???
Cỏ Dại khúc khích cười.
- Ồ! Cháu nhớ. Cháu muốn sưu tầm những bài thơ mùa đông của các tác giả trên thế giới... để làm tài liệu riêng cho luận án ra trường của cháu đấy!
- Trời Đất! Vậy mà...chú cứ lảng xẹt... tưởng tượng tùm lum.
- Bây giờ chú nói chuyện với anh Thành nha! Chúc chú một đêm ngon giấc và bình an.
Giọng thằng Thành oang oang trong máy như một viên chỉ huy trong trận chiến thắng vinh quang.
- Chú ơi! Chú ví như Lão Tơ Hồng đã cố tình se duyên cháu với Cỏ Dại. Cháu thành thật cám ơn chú thật nhiều. Cỏ Dại là một cô gái tuyệt vời. Năm sau, chúng cháu sẽ cưới nhau. Nhất định chú phải về để chung vui với chúng cháu nha!
- Chắc chắn rồi, làm sao chú có thể bỏ thằng cháu có lòng thương người y chang như chú được?
Phần Cỏ Dại coi như xong. Cô ta đã may mắn rơi vào vòng tay đầy thương yêu của thằng cháu rồi. Chỉ tội nghiệp Hoa Sầu Đông, chẳng biết người chồng sau khi thua trận, có hối hận trở về xum họp với gia đình không?
Mấy lúc gần đây, Hoa Sầu Đông đã không còn hồi âm email tôi nữa, mặc dù tôi cứ đều đều hỏi thăm và an ủi không ngừng. Bức thư cuối cùng cô gửi cho tôi đẫm đầy nước mắt, khiến cho niềm đau của cô thật sự không lối thoát.
- Chào chú. Cháu là Cỏ Dại đây! Đọc thơ chú lâu rồi, hôm nay mới được hân hạnh nói chuyện chú.
Tôi ngẩn ngơ giây lát, lập cà lập cập như có ai nhét miếng chanh vào cổ họng.
- Trời Đất! Cỏ Dại là người yêu thằng cháu tui?
- Dạ. Anh Thành đã cứu cháu thoát khỏi bàn tay tội lỗi của tên sở khanh quỉ quyệt.
Tôi chợt nhớ cái email đầu tiên của Cỏ Dại.
- Cháu còn cất dành bài thơ Chicago của chú không? Bài thơ mà cháu viết những lời như: "muốn giữ vần thơ băng giá... cho toan tính riêng"???
Cỏ Dại khúc khích cười.
- Ồ! Cháu nhớ. Cháu muốn sưu tầm những bài thơ mùa đông của các tác giả trên thế giới... để làm tài liệu riêng cho luận án ra trường của cháu đấy!
- Trời Đất! Vậy mà...chú cứ lảng xẹt... tưởng tượng tùm lum.
- Bây giờ chú nói chuyện với anh Thành nha! Chúc chú một đêm ngon giấc và bình an.
Giọng thằng Thành oang oang trong máy như một viên chỉ huy trong trận chiến thắng vinh quang.
- Chú ơi! Chú ví như Lão Tơ Hồng đã cố tình se duyên cháu với Cỏ Dại. Cháu thành thật cám ơn chú thật nhiều. Cỏ Dại là một cô gái tuyệt vời. Năm sau, chúng cháu sẽ cưới nhau. Nhất định chú phải về để chung vui với chúng cháu nha!
- Chắc chắn rồi, làm sao chú có thể bỏ thằng cháu có lòng thương người y chang như chú được?
Phần Cỏ Dại coi như xong. Cô ta đã may mắn rơi vào vòng tay đầy thương yêu của thằng cháu rồi. Chỉ tội nghiệp Hoa Sầu Đông, chẳng biết người chồng sau khi thua trận, có hối hận trở về xum họp với gia đình không?
Mấy lúc gần đây, Hoa Sầu Đông đã không còn hồi âm email tôi nữa, mặc dù tôi cứ đều đều hỏi thăm và an ủi không ngừng. Bức thư cuối cùng cô gửi cho tôi đẫm đầy nước mắt, khiến cho niềm đau của cô thật sự không lối thoát.
Dear Anh Ân,
Hôm nay em vừa đi xét nghiệm máu. Bác sĩ cho biết vì uống thuốc an thần quá nhiều, nên lượng bạch huyết cầu của em tăng lên và tuyến tụy sưng lớn. Em bị bệnh này rất lâu, từ lúc chồng em sống trụy lạc với những người đàn bà khác. Em không muốn điều trị, vì muốn sớm trở về bên chân CHÚA lánh xa mọi tội lỗi trần gian. Nhưng nay nhìn lại hai đứa con thơ vô tội, em thấy cần phải tiếp tục sống, cần phải tích cực điều trị.
Vài hàng tâm sự cùng anh, bây giờ em phải đi làm. Chúc Anh một ngày vui tươi và bình an.
Ngàn lần biết ơn Anh.
Hôm nay em vừa đi xét nghiệm máu. Bác sĩ cho biết vì uống thuốc an thần quá nhiều, nên lượng bạch huyết cầu của em tăng lên và tuyến tụy sưng lớn. Em bị bệnh này rất lâu, từ lúc chồng em sống trụy lạc với những người đàn bà khác. Em không muốn điều trị, vì muốn sớm trở về bên chân CHÚA lánh xa mọi tội lỗi trần gian. Nhưng nay nhìn lại hai đứa con thơ vô tội, em thấy cần phải tiếp tục sống, cần phải tích cực điều trị.
Vài hàng tâm sự cùng anh, bây giờ em phải đi làm. Chúc Anh một ngày vui tươi và bình an.
Ngàn lần biết ơn Anh.
Hoa Sầu Đông
Thật
ngậm ngùi và xúc động khi đọc đi đọc lại bức thư cuối cùng Hoa Sầu Đông
gửi cho tôi. Và hiện giờ tôi chỉ biết cầu nguyện CHÚA, hãy thương xót
và đoái thương đến một thân phận chịu lắm đọa đày.
PHẠM HỒNG ÂN
Ghana, hòn ngọc châu Phi,
đất nước được thiên nhiên ban tặng cho những cảnh đẹp nên thơ cùng nền văn hóa
cổ xưa giàu bản sắc này thường dùng waakye - món ăn gồm chủ yếu là cơm nấu lẫn
với đậu hay đỗ cho buổi đầu tiên trong ngày. Nếu có dịp tới Ghana, đừng
quên thưởng thức bữa ăn sáng vừa lạ vừa ngon của người dân nước này nha .
Conan
No comments:
Post a Comment